Hừ! Muốn tự sát, không có cửa đâu!
Tên dã lang dị năng giả lạnh lùng nói, vung tay lên, một đạo ánh sáng trắng ầm ầm đập vào trên tay của Hoàng Giáo Thụ, đánh bay súng lục của ông ấy. Sau một khắc, tên dã lang dị năng giả liền xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Giáo Thụ, dùng bàn tay bấu vào cổ của ông ấy.
- Hừ! Ở trước mặt ta, không có lệnh của ta, ngươi muốn chết cũng không được chết!
Tên dã lang cười lạnh nhìn Hoàng Giáo Thụ, Hoàng Giáo Thụ sắc mặt trắng bệch cố gắng giãy giụa, tên dã lang bóp chặt cổ khiến ông ấy không thở nổi, cực kỳ khó chịu.
- Hừ!
Dã lang thấy bộ dạng của Hoàng Giáo Thụ, sợ ông ấy ngộp chết, lập tức buông lỏng tay ra.
- Ba ba ba!
- Thật là uy phong, tên chó già nhà ngươi!
Chợt, trên bầu trời, giọng nói hài hước của một người đàn ông vang lên. Trong nháy mắt tên dã lang cùng với đám dị năng giả của hắn đều hướng nhìn lên bầu trời, thấy trên trời không biết từ lúc nào xuất hiện một nam một nữ, người nam thì đẹp trai, còn người nữ thì xinh đẹp.
Hai người này đó là Tần Thiên và Mị Ảnh, bọn họ nhanh chóng đến nơi này không nghĩ tới tất cả thành viên của Long tổ đều đã bị giết, bọn họ phải cứu người ở trong tay của đối phương.
- Các ngươi là ai!
Dã lang lập tức hướng về phía Tần Thiên quát dẹp đường.
- Ta là ai mà ngươi cũng không biết sao, thật là, đúng là một tên không có kiến thức. Ta đây chính là trên trời dưới đất không địch thủ thiên hạ đệ nhất cao thủ, Tần Thiên!
Tần Thiên ngạo mạn nhìn tên dã lang nói.
- Hừ! Thứ chó má gì, chưa nghe nói qua. Hai người các ngươi là người của Hoa Hạ phái tới cứu lão già này à. Các ngươi đã tới chậm, lão già này hiện tại là của chúng ta, các ngươi, cũng sẽ chết ở chỗ này!
Tên dã lang đắc ý, lạnh lùng nói, sau đó vung tay lên, bốn tên dị năng giả còn lại lập tức vây lấy hai người Tần Thiên.
Tần Thiên có thể đánh bại được hết những tên này, thực lực mạnh nhất là tên dã lang có cảnh giới sáu sao cấp bốn, tu vi của những tên còn lại đều là cảnh giới sáu sao cấp hai. Đối với Tần Thiên mà nói, bọn chúng hoàn toàn không chịu nổi một kích, chỉ cần một mình Mị Ảnh cũng đủ để tiêu diệt bọn chúng.
Tần Thiên nhìn tên dã lang, cười cười, sau đó nói:
- Người ở trong tay ngươi quả là không sai, bất quá, một giây kế tiếp, ông ấy sẽ ở trong tay ta!
Tần Thiên nói xong trên trán một đạo màu đỏ như máu Nguyên thần công kích hình rồng bạo phát ra, rất nhanh hướng đến tấn công tên dã lang dị năng giả.
- Hừ! Chỉ là cỏ rác!
Dã lang dị năng giả nhìn cũng không nhìn, vung tay lên, bộc phát ra một đạo công kích cường đại tấn công lại Tần Thiên. Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới chính là, công kích của hắn trực tiếp xuyên thấu công kích của Tần Thiên, không chút nào ảnh hưởng, mà công kích của Tần Thiên thẳng tắp hướng về phía hắn, cực kỳ cấp tốc, hắn muốn tránh né cũng không kịp, trực tiếp bị đánh trúng.
- A!
Trong nháy mắt, tên dã lang phát sinh một tiếng hét thảm, hai tay buông lỏng Hoàng Giáo Thụ ra, ngã trên mặt đất, ôm đầu kịch liệt hét thảm, thân thể không ngừng run rẩy.
Hắn không biết công kích của Tần Thiên chính là Nguyên thần công kích, hắn cũng không biết cái gì gọi là Nguyên thần, bởi vì dị năng giả và tu luyện giả không giống nhau. Dị năng giả không có công pháp Nguyên thần, tu vi hoàn toàn là dựa vào lẽ tự nhiên mà tăng trưởng, không có khả năng có kế hoạch tu luyện để thăng cấp, vì thế chẳng biết Nguyên thần là thứ gì.
Tần Thiên tùy ý tung ra một chiêu, dã lang dị năng giả đã không chống trả được, trực tiếp bị thương.
- Hưu!
Sau một khắc, Tần Thiên liền xuất hiện ở trước mặt của Hoàng Giáo Thụ, vỗ vai ông ấy cười nói:
- Lão già này, ông không sao chứ?!
Tần Thiên nói xong đi tới bên cạnh tên dã lang đang nằm trên mặt đất gào thảm, rút ra chiến kiếm.
- Dừng tay, tiểu tử!
Bốn tên dị năng giả còn lại thấy Tần Thiên muốn giết dã lang, nhất thời giận dữ, định đánh tới Tần Thiên bên này, nhưng bọn hắn còn không kịp ra tay, Mị Ảnh đã công đánh tới bọn chúng.
- Đi chết đi!
Mị Ảnh hét lớn một tiếng, nhanh chóng đánh ra hai bàn tay khổng lồ, tiến đến tấn công bốn người dị năng giả.
Bốn tên dị năng giả kia vô cùng bất ngờ, Mị Ảnh một cô gái xinh đẹp như vậy lại có thực lực cường đại đến thế, vượt qua bọn họ vài tầng, khiến sắc mặt bọn chúng trở nên sợ hãi, nhanh chóng quay đầu chạy trốn.
- Rầm rầm!
- A!
- A... !
Tiếng nổ to lớn vang lên, còn có tiếng kêu thảm thiết của đám dị năng giả. Bọn chúng căn bản là không kịp né tránh, trong nháy mắt bốn tên đó cùng lúc bị đánh rớt xuống biển, bị trọng thương. Còn Mị Ảnh một lần nữa xuất thủ, chuẩn bị giết chết toàn bộ bọn chúng.
Tần Thiên bên này rất bình tĩnh cầm chiến kiếm đi tới trước mặt của tên dã lang, một cước dẫm mạnh trên ngực của hắn, nhìn tên dã lang đang tru lên chậm rãi nói:
- Kêu thật khó nghe, ta sẽ giúp ngươi giải thoát!
Tần Thiên nói xong liền vung tay rút ra chiến kiếm, vô cùng chuẩn xác chặt đứt đầu của tên dã lang, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất. Hoàng Giáo Thụ nhìn thấy sắc mặt trở nên trắng bệch, đứng cũng không vững, lo nghĩ:
- Những người này, thực sự là giết người như giết cỏ cây, sắc mặt không thay đổi chút nào.
Mị Ảnh bên này cũng rất nhanh đã xử lý xong bốn tên dị năng giả, đang đứng ở trên boong thuyền.
- Giáo Thụ, ông không sao chứ, tôi phụng lệnh của quốc gia tới cứu ông!
Mị Ảnh hướng nhìn về phía Hoàng Giáo Thụ nói.
- Không có việc gì, tôi không sao, cám ơn hai người, cảm tạ!
Hoàng Giáo Thụ hít một hơi thật sâu, nhìn Mị Ảnh và Tần Thiên nói, nhưng Tần Thiên cũng không để ý tới ông ấy, hắn đang hấp thu máu huyết của tên dã lang để tu luyện. Hoàng Giáo Thụ nhìn thấy cả người thiếu chút nữa đã hôn mê, vô cùng tàn bạo, đây là hấp huyết quỷ.
Rất nhanh, Tần Thiên đã hấp thu xong máu huyết của dã lang dị năng giả, tu vi dường như không có gì tăng trưởng, làm cho Tần Thiên rất thất vọng, từ khi đột phá đến cảnh giới sáu sao cấp bốn, thực lực tăng trưởng quá chậm.
- Mẹ nó, xem ra phải giết một cao thủ cảnh giới bảy sao mới có tác dụng, những tên thứ phẩm căn bản không hiệu quả gì!
Tần Thiên lầu bầu nói.
- Được rồi, Giáo Thụ, chúng tôi dẫn ông trở về!
Mị Ảnh nói, sau đó hai người nắm lấy tay ông ấy, bay thẳng lên trên cao, hướng bay về phía đất liền.
Trở lại trên đất liền, Mị Ảnh gọi điện thoại cho quốc gia, gọi bọn họ phái người tới đón Hoàng Giáo Thụ, nhưng bọn họ kêu cô ấy đem ông ấy đưa đến quân khu của thành phố Quang Châu. Nơi đó có sân bay, đến lúc đó người của quân khu Quang Châu sẽ an bài cho Hoàng Giáo Thụ bay trở về.
Vì vậy hai người Mị Ảnh phải đi đến quân khu của Quang Châu. Tần Thiên đã lâu không có đến nơi này, Sở Tương Tương đang ở đây, chưa có về nhà, đã lâu không gặp mặt, Tần Thiên cũng nhớ cô ấy, vừa nghe nói sẽ đi đến quân khu Quang Châu, hắn liền phấn khích.
Ba người Tần Thiên bay trên không trung, không lâu sau đã đến quân khu thành phố Quang Châu. Bởi vì Mị Ảnh đích thân đến, nên sở trưởng Sở Văn Long tự mình tới đón tiếp, Mị Ảnh tài giỏi có chức vụ không thấp, Sở Văn Long cũng không dám chậm trễ, thật sớm đã chờ ở cửa quân khu.
- Sở gia gia, đã lâu không gặp, thân thể càng ngày càng tốt!
Tần Thiên cùng Mị Ảnh từ trên cao hạ xuống, nhìn Sở Văn Long cười nói.
- Tần Thiên!
Sở Văn Long thấy Tần Thiên có chút rất giật mình, vốn tưởng chỉ có một mình Mị Ảnh tới, không nghĩ tới Tần Thiên cũng xuất hiện.