Tần Thiên ở lại trấn Thanh Phong được nửa buổi sáng, sau đó liền rời đi.
Về tới nhà, bọn người Hàn Thi Vũ đều đã đi làm, chỉ còn lại có một mình Mị Ảnh ở bên trong phòng khách xem ti vi.
- Không nghĩ tới người đàn bà chanh chua như cô cũng xem ti vi!
Tần Thiên rất kinh ngạc nhìn Mị Ảnh. Ở trong tưởng tượng của hắn Mị Ảnh chỉ biết tu luyện, đánh nhau các thứ, thế nào lại nhàn nhã ngồi ở chỗ này xem ti vi.
Mị Ảnh liếc mắt nhìn Tần Thiên, lười tính toán với hắn lại nói cô ấy là người đàn bà chanh chua, bởi vì tính toán cũng không có tác dụng.
- Cho cậu, là người nhà của cậu đưa tới!
Mị Ảnh đem một khối ngọc bội ném về phía Tần Thiên, Tần Thiên khéo tay tiếp nhận, vừa nhìn, chính là công pháp tu luyện. Tần Thiên lập tức sử dụng thần thức tiến vào bên trong, duyệt đọc một chút, chính là tâm pháp cơ bản nhất của Tần gia, đệ tử của Tần gia hầu như đều tu luyện cái này, ngoại trừ con cháu bên ngoài.
- Tốt rồi, công pháp đã đến, vậy buổi tối này có thể dạy hắn tu luyện được rồi, nhưng mà bây giờ làm gì đây, thực sự buồn chán quá!
Tần Thiên vừa nói một bên đem ngọc bội thu vào, ngồi xuống ghế sa lon, chuẩn bị xem ti vi, hắn cũng cảm thấy rất nhàm chán.
- Cậu không có việc gì làm sao!?
Mị Ảnh thấy Tần Thiên cũng ngồi xuống, liền hỏi, Tần Thiên bình tĩnh lắc đầu.
Mị Ảnh nhìn một hồi Tần Thiên, nhíu mày một cái, sau đó nói:
- Đi với tôi, đi dạo phố, tôi không quen đường xá ở đây, dẫn tôi đi mua quần áo!
- Hả!
Tần Thiên nghe Mị Ảnh nói, miệng há thật to, kinh ngạc đến cằm muốn rớt xuống, thoáng nghĩ:
- Người đàn bà chanh chua này lại còn nói muốn đi dạo phố, đi dạo phố sao?! Đây là do chính miệng cô ấy nói sao, chắc là não bị hỏng mất rồi!
- Cô xác định cô không phải là đang nói mớ chứ?
Tần Thiên rất hoài nghi, nhìn chằm chằm Mị Ảnh.
- Ánh mắt cậu nhìn tôi như vậy là sao? Tôi là phụ nữ, tôi muốn đi dạo phố mua quần áo không được sao?!
Mị Ảnh tức giận nói.
- Cô còn nhớ rõ cô là phụ nữ sao?!
Tần Thiên càng thêm kinh ngạc.
- Hừ! Cậu rốt cuộc có đi không?
Mị Ảnh khó chịu hỏi.
- Khứ khứ khứ, tại sao lại không đi, khó có được người phụ nữ như cô rủ đi dạo mua sắm, đương nhiên phải cho cô có chút mặt mũi. Cô chờ chút, tôi đi thay quần áo!
Tần Thiên nói xong lập tức đi vào trong phòng thay quần áo. ...
Thay quần áo xong, Tần Thiên liền lái xe, dẫn theo Mị Ảnh đi đến trung tâm thành phố. Mới sáng sớm, đường đi vào trung tâm thành phố xe đã chất đầy cả con đường, hai người Tần Thiên bị ngăn ở giữa đường, vô cùng buồn bực.
- Không nghĩ tới thành phố Quang Châu cũng kẹt xe như thế, tôi còn tưởng rằng chỉ có Đế Đô mới như vậy!
Mị Ảnh nhìn ngoài cửa sổ nói.
- Cô nói lời này không phải vô nghĩa sao, đường ở thành phố lớn, thì có kẹt xe là bình thường.
- Mẹ kiếp, con đường này cũng thật là, hàng năm đều lấy tiền sửa chữa, làm lâu như vậy, một chút hiệu quả cũng chưa từng có, đúng chỉ là một lũ ăn hại!
Tần Thiên oán trách vỗ vào tay lái, nhìn phía ngoài một hàng dài xe kẹt cứng. Nếu không phải khiến dân thường kinh hãi, hắn đã bộc phá mang theo Mị Ảnh bay qua.
Hai người đang chờ, lúc này điện thoại di động của Mị Ảnh vang lên, Mị Ảnh lập tức nghe máy, nghe được nội dung cuộc gọi bên kia, nhất thời sắc mặt đại biến.
- Làm sao vậy?
Tần Thiên nhìn thái độ của Mị Ảnh liền hỏi.
- Nhiệm vụ khẩn cấp, quốc gia sai chúng ta đi đến Giang Khẩu đón một người quan trọng!
- Người? Người nào?
Tần Thiên hỏi.
- Không biết, thế nhưng người này đối với quốc gia mà nói vô cùng quan trọng, hiện giờ hắn đang gặp nguy hiểm, rơi vào sự truy sát của một tổ chức nước ngoài. Hộ tống hắn trở về có chín cao thủ của Long tổ nhưng đã chết sáu người, còn có ba cao thủ đang ở gắt gao chống cự. Chúng ta phải nhanh chóng đến hỗ trợ!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên vội vàng nói.
- Được thôi, cô chờ một chút!
Tần Thiên nói, nói xong lập tức vung tay lên, khiến cho chiếc xe, Mị Ảnh và hắn cùng nhau biến mất. Lo sợ tài xế hai bên giật mình, không biết chuyện gì xảy ra, trên thực tế là Tần Thiên kéo theo xe và người cùng nhau ẩn thân, miễn cho lúc thu xe lại dọa người khác.
Lập tức Tần Thiên và Mị Ảnh cùng nhau xuống xe, cất xong xe, hắn nắm tay của Mị Ảnh nhanh chóng bay lên bầu trời, bay thẳng đến Giang Khẩu. ...
Lúc này, tại Giang Khẩu.
Cách Giang Khẩu hơn 10km trên mặt biển, có một du thuyền màu trắng đang lướt trên mặt biển. Lúc này, xung quanh trên du thuyền chở khách, đủ loại hình thái dị năng giả đang bay lơ lửng trên không trung, ba con dơi, một con sói, một con tinh tinh.
Những dị năng giả này đều là cao thủ cảnh giới sáu sao, tu vi cực kỳ đáng sợ, thực lực vô cùng cường đại.
Lúc này, bên trên du thuyền màu trắng, ba vị cao thủ của Long tổ cầm vũ khí trong tay và trên bầu trời năm tên dị năng giả ngoại quốc đang giằng co. Xung quanh bọn họ còn có vài phần còn lại của thi thể, chân tay bị chặt đứt rơi khắp nơi, cảnh tượng cực kỳ ghê rợn, những thứ này đều là của thành viên Long tổ bị giết chết mà có.
- Hoàng Giáo Thụ, chúng tôi đã liên lạc với tổng bộ, tổ trưởng của chúng tôi rất nhanh sẽ tới, ông cứ yên tâm, có chúng tôi ở đây, ông nhất định không có chuyện gì!
Một thành viên của Long tổ nhìn phía sau một đại quái lão giả mặc áo trắng nói.
- Cùng lắm thì chết, cho dù tôi có chết cũng sẽ không đem những kỹ thuật này giao ra!
Hoàng Giáo Thụ hướng về phía năm tên dị năng giả trên bầu trời nói.
- Hừ! Lão già chết tiệt này, có chúng ta ở đây, ngươi muốn chết cũng khó, chúng ta sẽ từ từ hành hạ ngươi, hành hạ cho đến khi ngươi chủ động nói ra, ha ha ha... !
Một con dơi dị năng giả cười to nói, những người khác đều nở nụ cười.
- Tấn công, không nên nhiều lời với bọn chúng, nhanh chóng giải quyết mọi chuyện ở đây!
Một tên dã lang dị năng giả nhìn mọi người nói, hắn hiển nhiên là thủ lĩnh của đám người này.
Tiếng nói vừa dứt, lập tức năm tên dị năng giả ngoại quốc mãnh liệt tấn công bốn người bên dưới du thuyền.
- Đi chết đi!
Dã lang dị năng giả chợt hướng đến một thành viên của Long tổ công kích. Cả người hắn biến thành một con Cự lang, tốc độ cực kỳ nhanh, mở miệng to như chậu máu, một đạo hỏa cầu cực nóng từ trong miệng của hắn bạo phát ra hướng đến tấn công vị cao thủ Long tổ này.
- Hát!
Vị cao thủ Long tổ cũng lập tức đáp trả, bộc phát ra cường đại sát chiêu, một đạo năng lượng tuyết trắng hướng phía hỏa cầu lớn đánh trả.
- Ầm!
- A!
Trong nháy mắt một tiếng nổ kinh khủng vang lên, người thành viên Long tổ kia kêu thảm một tiếng, cả người đều bị đánh bay ra ngoài, rớt xuống biển. Bởi vì vừa rồi hắn đã bị thương, hiện tại vốn không còn nhiều sức lực.
Hai người còn lại cũng cùng với bốn tên dị năng giả ngoại quốc chiến đấu, hai người bọn họ căn bản cũng không phải là đối thủ của bốn tên kia. Hơn nữa còn bị thương, càng thêm không phải là đối thủ của bọn chúng, một vài chiêu đã bị đánh bay xuống biển, trọng thương chìm xuống.
Thoáng cái, du thuyền cũng chỉ còn lại có một mình Hoàng Giáo Thụ.
- Hắc hắc, lão già kia, bây giờ không còn ai có thể bảo vệ ngươi, ngươi ngoan ngoãn đi theo chúng ta trở về!
Dã lang dị năng giả lạnh lùng nói.
- Hừ! Tôi có chết cũng sẽ không cùng cậu trở về!
Hoàng Giáo Thụ lấy ra một khẩu súng chĩa vào ót của mình, chuẩn bị bóp cò...