- Chúng tôi đều không phải là phu nhân của sơn tặc, chúng tôi bị bọn chúng bắt cóc đến chỗ này. Bắt chúng tôi phải làm việc cho bọn chúng, tùy ý bọn chúng sai bảo, nếu không nghe lời sẽ bị đánh!
Cô gái này nhìn Tần Thiên khẩn trương nói.
- À, thì ra là như vậy, vậy được rồi, các cô được tự do!
Tần Thiên nói, cả đám nghe xong đều choáng váng, được tự do, bọn họ có nằm mơ cũng không được.
- Thế nào, mọi người vẫn muốn ở lại chỗ này sao?
Tần Thiên vừa nói ra những lời này, lập tức, đám nữ nhân toàn bộ chạy ra bên ngoài, không còn một ai.
Còn lại Tần Thiên dẫn theo ba người Thiên Hà đi xung quanh hang ổ của đám sơn tặc. Những tên này đã cướp đoạt rất nhiều hàng hóa, toàn bộ chồng chất cùng một chỗ, cái gì cũng có, vàng bạc châu báu, không biết thế nào cướp được nhiều đến vậy.
Tần Thiên đối với đống vàng bạc châu báu này đều không có chút hứng thú, hắn không thiếu tiền, những thứ này để Lưu Hoành tới mang đi.
Đi xung quanh được vài vòng, Tần Thiên đi tới trong phòng của Dạ Thập Tam. Căn phòng của tên này được trang trí giống như nhà giàu mới nổi, khắp nơi đều vàng óng, hoàng kim bạc, châu bảo hột xoàn lấp la lấp lánh, vô cùng hào nhoáng.
Tần Thiên ở bên trong phòng tìm kiếm xung quanh thì phát hiện một mớ nội đan yêu thú, có hơn ba trăm viên. Toàn bộ đều là cảnh giới cấp ba trở lên, còn có một viên đạt cảnh giới năm sao, không biết hàng này lấy được từ nơi nào. Những thứ này Tần Thiên đều thích, Tần Thiên trực tiếp thu vào bên trong túi đựng đồ.
Lại tìm một hồi, Tần Thiên tìm được không ít linh dược, phẩm cấp giống nhau, có thể lấy về đưa cho bọn người Phong Tử tu luyện dùng.
- Ô, ở đây còn có sách tu luyện kỹ năng!
Tần Thiên mở một cái hộp ra, may mắn phát hiện một quyển dạy kỹ thuật tu luyện, quyển chiêu thức này có tên Bát cực quyền thuộc về cấp thấp nhất kỹ thuật công kích. Tần Thiên đối với loại chiêu thức này không có bất kỳ thích thú, nhưng là có thể mang về đưa cho bọn người Phạm Kiến tu luyện, vì vậy liền thu vào.
Xem xét một hồi, Tần Thiên cũng rời khỏi hang ở của bọn sơn tặc, còn lại ba người Thiên Hà cũng lấy đi một ít bảo thạch, trời sinh phụ nữ đối với vàng bạc châu báu luôn có sự yêu thích.
Tần Thiên cũng thuận lợi cầm một ít, lấy về đưa cho những nữ nhân khác của hắn, để cho bọn họ vui lòng.
- Đi thôi, ở đây đều đã xem xét xong, trở về thôi!
Tần Thiên nói, lập tức đi ra bên ngoài. Lúc này, Lưu Hoành cũng tới, những sơn tặc kia toàn bộ đều được hắn hợp nhất thành người của hắn.
- Tần gia, mọi chuyện đã được giải quyết như vậy. Sau đó chúng ta phái người trú thủ tại chỗ này được rồi, như vậy sẽ không sợ những sơn tặc kia tới nơi này chiếm giữ cướp đoạt, ngài thấy thế nào!
Lưu Hoành nhìn Tần Thiên hỏi.
- Được! Tốt, có thể! Ngươi đi chuẩn bị, bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu và hàng hóa, ngươi tìm người mang chúng trở về đi, ta đi về trước!
Tần Thiên nói.
- Vâng, Tần gia, để tôi sai bảo hạ nhân hộ tống mọi người trở về!
Lưu Hoành phân phó cho thuộc hạ hộ tống bốn người Tần Thiên trở về, đồng thời phái người trong gia tộc đến đây, đem toàn bộ vàng bạc châu báu và hàng hóa mang về. ...
Trở lại trấn Thanh Phong, đoàn người Tần Thiên trở nên phấn khởi hơn. Hai người Liễu Như Thích và Tây Đảo Hợp là người hiện đại đối với thành thị cổ đại vô cùng hứng thú, cái gì cũng phải chơi một chút, thử qua một ít, bọn họ chơi đùa đến tối mới trở lại Lưu gia.
Bên trong phòng.
- Tần Thiên, em không muốn quay về đỉnh núi, em muốn ở chỗ này, có được hay không!
Thiên Hà nhìn Tần Thiên hỏi, mang bộ dạng cầu khẩn.
- Em cũng muốn!
- Em cũng muốn!
Hai cô gái kia cũng rối rít nói, ở chỗ này có rất nhiều nơi để vui chơi, có nhiều người sinh sống, ở đỉnh núi quá khô khan. Mỗi ngày chỉ có tu luyện, buồn chán gần chết, ở nơi này có người có linh khí, vui vẻ thoải mái hơn.
- Có thể, không thành vấn đề!
Tần Thiên kỳ thực đã nghĩ như vậy từ trước. Mỗi ngày chỉ ba bước tới lui ở trên đỉnh núi cũng thật buồn chán, nhưng trước đây do thực lực của Thiên Hà còn kém, khiến Tần Thiên lo lắng. Hiện tại thực lực của cô ấy đã tăng cao, ở chỗ này không ai có thể thương tổn được bọn họ, vì vậy Tần Thiên liền đồng ý.
- Thật tốt quá, lão công, em yêu anh chết mất!
Thiên Hà ôm Tần Thiên hung hăng hôn một cái, Liễu Như Thích cũng vậy, chỉ có Tây Đảo Hợp là không có, sắc mặt cô ấy hồng hồng, không dám như hai người Thiên Hà càn rỡ như vậy.
- Thế nào, em không hôn ta cảm tạ anh một chút sao?!
Tần Thiên nhìn Tây Đảo Hợp nói.
- Em... Em không dám!
Tây Đảo Hợp xấu hổ nói.
- Vậy để anh hôn em được rồi!
Tần Thiên đắm đuối nói, một tay kéo lấy Tây Đảo Hợp, hôn lên môi của cô ấy.
- Ô ô!
Tây Đảo Hợp nhất thời kinh hãi, sắc mặt ửng đỏ, cả người đều mềm nhũn.
Thiên Hà và Liễu Như Thích nhìn nhau, lộ ra một nụ cười xấu xa, lập tức dùng tay kéo quần áo trên người của Tây Đảo Hợp.
- Ô ô ô!
Tây Đảo Hợp kinh hãi, vội vàng ngăn cản, nhưng một chút tác dụng cũng không có. Quần áo trên người cô ấy trực tiếp bị hai người Thiên Hà kéo rách, lộ ra thân thể tuyết trắng, vóc người cực kỳ hoàn mỹ, cả người hoàn toàn bại lộ ở trước mặt của Tần Thiên.
- Muội muội, em hãy giao thân xác cho lão công đi, chị biết em vẫn luôn mong muốn như vậy, sớm muộn cũng là nữ nhân của lão công thôi. Em trao cho lão công sớm một chút, lão công sẽ nhanh chóng giúp em báo thù!
Thiên Hà nhìn Tây Đảo Hợp nói.
- Đúng vậy!
Liễu Như Thích cũng phụ họa nói.
Tần Thiên trong lòng cực kỳ biểu dương hành động của hai người Thiên Hà và Như Thích.
- Em... Em... !
Tây Đảo Hợp nhìn ba người, trong lòng rất loạn, rất khẩn trương, tuy rằng cô ấy luôn nghĩ tới điều này, nhưng đến quá đột nhiên, trong lúc nhất thời cô ấy có chút không tiếp thu được.
- Từ từ, sẽ thành thói quen!
Tần Thiên cười nói, một tay đưa cô ấy đặt ở dưới thân, hôn đắm đuối lên môi của cô ấy. Tây Đảo Hợp cũng không có phản đối, tùy ý Tần Thiên đối với cô ấy xằng bậy.
Còn hai người Thiên Hà ở phía sau giúp Tần Thiên cởi quần áo, bọn họ cũng như vậy cởi hết trống trơn.
- Chúng ta tới giúp em ấy làm thế nào!
Liễu Như Thích quay sang nhìn Thiên Hà nói, Thiên Hà gật đầu, lập tức hai người đem hai chân Tây Đảo Hợp đẩy ra, đưa tay xuống phía dưới khu vực rừng rậm của Tây Đảo Hợp.
- A... !
Tây Đảo Hợp nhất thời quát to một tiếng, thân thể run rẩy, uốn éo, hai người bọn họ nhìn bộ dạng của Tây Đảo Hợp, lập tức tiếp tục dùng tay làm loạn.
- A... !
- A... A... !
Trong phòng, âm thanh của Tây Đảo Hợp không ngừng vang lên... ...
Sáng ngày thứ hai.
Lúc Tần Thiên tỉnh lại Tây Đảo Hợp đã thức dậy, bọc chăn đứng bên cạnh cửa sổ thượng nhìn ra bên ngoài, cả người đờ ra, không biết đang suy nghĩ gì. Trên giường một mảnh như đóa hoa màu máu đỏ, đó là bằng chứng cho thấy đêm qua Tây Đảo Hợp đã cáo biệt thân thể thiếu nữ.
- Nghĩ gì thế?
Tần Thiên đi tới, ôm lấy Tây Đảo Hợp, dọa cô ấy giật mình.
- Không... Không có suy nghĩ gì!
- Em yên tâm đi, anh muốn em, em đã là nữ nhân của anh, chuyện tình lúc trước anh cũng không so đo với em. Từ giờ khắc này bắt đầu quên đi, sau đó anh sẽ giúp em báo thù, anh sẽ yêu thương như yêu thương bọn họ!
Tần Thiên chầm chậm nói với Tây Đảo Hợp.
- Vâng!
Tây Đảo Hợp gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, xoay người chủ động ôm lấy Tần Thiên.
- Hay là, bây giờ, chúng ta chơi một trò chơi đi!
Tần Thiên hèn mọn nói, nói xong đưa tay lấy chăn của Tây Đảo Hợp xuống, ôm cổ nàng, đặt cô ấy lên bàn, tác loạn cả lên.
- Ừ... !
- A... !
- Ừ... ...