- Thế nào, mọi người bên này điều tra được gì?
Tần Thiên nhìn tổ trưởng Bách Hoa tông hỏi.
- Tần tiên sinh, tạm thời vẫn không phát hiện được tung tích của Hàn Ma, chúng tôi đang đẩy mạnh tốc độ lục soát, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả!
Tổ trưởng kính cẩn nói, theo lời cô ấy nói Hàn Ma chính là sư phụ của Liễu Như Thích, sát thủ thế hệ trước, tu vi cực kỳ kinh khủng, xuất thủ chẳng bao giờ thất thủ.
- Tốt, cô lui xuống trước, có tin tức gì lập tức cho tôi biết!
Tần Thiên nói, tổ trưởng gật đầu, lập tức nhanh chóng dẫn người rời đi.
Còn Tần Thiên cùng Như Thích ở trong nhà nghỉ ngơi, chờ kết quả từ tổ trưởng, không tìm được Hàn Ma trước, hai người Tần Thiên đâu cũng sẽ không đi.
- Nhìn dáng vẻ khẩn trương của em, để anh giúp em thả lỏng một chút!
Tần Thiên thấy Liễu Như Thích lại bắt đầu có chút khẩn trương, vì vậy liền đưa tay ôm lấy Liễu Như Thích, đưa cô ấy đi vào trong phòng.
Liễu Như Thích đã nghĩ đến Tần Thiên muốn làm gì cô ấy, nhất thời sắc mặt xấu hổ, ửng đỏ, đưa tay ôm lấy cổ của Tần Thiên.
- Hắc hắc!
Tần Thiên một tay ôm lấy Liễu Như Thích ném lên giường, cả người đè lên, khóa lấy môi của cô ấy lại, sờ soạng khắp người, không ngừng thác loạn.
- A... !
- Ừ... Ừ... ...
Hai người ở trên giường chiến đấu đến hết buổi chiều, sau khi lăn lộn đã ngủ mê man, cho đến mười giờ tối mới thức dậy. Bụng cũng kêu, Tần Thiên đứng dậy nhìn điện thoại di động, tổ trưởng Bách hoa tông vẫn không gọi điện thoại tới, xem ra là vẫn chưa tìm được.
- Tần Thiên, em đói quá!
Liễu Như Thích từ trên giường ngồi dậy, nhìn Tần Thiên mơ màng nói, trên người trần như nhộng nhìn Tần Thiên một trận kích động, chỉ là bây giờ đói bụng rồi, Tần Thiên cũng không có ý tưởng gì, ăn cơm no mới tính tiếp.
- Đi, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm!
Tần Thiên nói, hôn Liễu Như Thích một cái, lập tức từ trên giường đi xuống, chuẩn bị mặc quần áo.
Lúc này, Tần Thiên đột nhiên liền ngừng lại, nhíu chặt lông mày.
- Làm sao vậy, Tần Thiên!
Liễu Như Thích vội vàng hỏi.
- Có người đến, rất cường đại, nhanh, mặc quần áo tử tế vào!
Tần Thiên nói, sau đó nhanh chóng mặc quần áo. Liễu Như Thích thấy bộ dạng nghiêm túc của Tần Thiên, cũng vội vàng, hai người rất nhanh đã mặc xong quần áo.
- Ầm!
Lúc này, cửa phòng truyền đến một tiếng nổ vang, Tần Thiên lập tức kéo Liễu Như Thích đi ra bên ngoài. Vừa ra tới, liền thấy ba cổ thi thể rơi trên mặt đất, đầy đất đều là máu tươi, ba cổ thi thể đều mặc thống nhất trang phục, Tần Thiên liếc mắt liền đã nhìn ra, chính là đồng phục của Bách Hoa tông.
- Quả không sai, phản bội ta, còn muốn tìm người tới giết ta!
Lúc này, từ cửa một người dần dần hiển hóa đi ra, là một người đàn ông đầu trọc thân hình gầy gò, nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, ăn mặc một bộ quần áo màu trắng như tuyết, da cũng vô cùng trắng, mũi ưng, môi đỏ hồng, một đôi mắt xếch dài tà dị. Trên tay hắn cầm một thanh đao nhỏ, bộ móng tay vô cùng dài, toàn bộ có màu đỏ như máu, nhìn qua giống như móng vuốt, làm cho cả người toát ra một loại cảm giác tà dị.
- Sư... Sư phụ!
Liễu Như Thích thấy người đàn ông tà dị này nhất thời khẩn trương, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, nắm chặt lấy Tần Thiên.
Người này chính là sư phụ Liễu Như Thích, Hàn Ma.
Tần Thiên quan sát tên Hàn Ma này, thực lực của hắn cao tới sáu sao cấp chín, trên người tản mát ra một loại sát khí hư vô mờ mịt, thoạt nhìn rất là kỳ dị, làm cho người khác có một loại cảm giác bất an.
Thảo nào người của Bách Hoa tông không có tin tức của hắn, thì ra là bị Hàn Ma giết chết, bây giờ lại tìm đến nơi này, xem ra người này quả nhiên không đơn giản.
- Hừ! Sư phụ, trong mắt ngươi còn có người sư phụ như ta sao, quỳ xuống cho ta!
Hàn Ma nhìn Liễu Như Thích lạnh lùng nói, giọng nói nghe giống như thái giám. Qua lời nói và cử chỉ của hắn, cũng rất có hơi hướng của một thái giám, Tần Thiên rất hoài nghi hắn, hay đúng thật là một tên thái giám.
- Con... Con... !
Liễu Như Thích nhìn thấy Hàn Ma giống như thấy được thiên địch, thực sự không nhịn được nghĩ muốn quỳ xuống, thảo nào lần trước Liễu Như Thích không giết được hắn, trạng thái như vậy, làm sao có thể giết hắn.
- Đừng sợ, có anh ở đây!
Tần Thiên đưa tay nắm chặt tay của Liễu Như Thích, một đạo năng lượng thâu nhập vào trong cơ thể của Liễu Như Thích, giúp cho cô ấy bình phục cảm giác hỗn loạn trong nội tâm.
- Vâng!
Liễu Như Thích gật đầu, có năng lượng cường đại của Tần Thiên, nhất thời giúp cho cô ấy cảm thấy dễ chịu rất nhiều.
Hàn Ma thấy Liễu Như Thích không chịu quỳ xuống, lập tức có cảm giác không vui, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng âm lãnh và nở một nụ cười tà dị, môi đỏ tươi khiến cho hắn thoạt nhìn trông giống như một con hấp huyết quỷ:
- Vi sư nói ngươi cũng không nghe sao, lập tức quỳ xuống!
Hàn Ma tiếp tục hướng về phía Liễu Như Thích xích tố nói.
- Quỳ con mẹ nhà ngươi, ngu xuẩn, lão bà của ta ngươi ồn ào cái gì?! Mẹ kiếp, lão tử nhìn vẻ mặt của ngươi như một tên thái giám chết bầm!
Tần Thiên khó chịu chỉ vào mặt Hàn Ma mắng to, ở trước mặt hắn uy hiếp lão bà của hắn, quá kiêu ngạo, hoàn toàn coi như hắn không tồn tại, muốn chết.
Hàn Ma nghe được lời nói của Tần Thiên, nhất thời sắc mặt lạnh lẽo, nhìn Tần Thiên, mở miệng nói:
- Hừ! Tần Thiên, con cháu nhà giàu đứng hàng đầu trên bảng tiền thưởng sát thủ, đã như vậy thì thuận lợi kiếm chút đỉnh tiền!
- Thật không, ta vốn nghĩ ngươi chỉ là tên thái giám mà thôi, không nghĩ tới lại còn là một tên thái giám không biết xấu hổ, thực sự nằm ngoài dự liệu của ta. Chỉ loại người như người cũng muốn giết ta, không có cửa cho tên nha đầu ngươi, não bị hỏng mất!
Tần Thiên chậm rãi nói.
Hàn Ma nhìn Tần Thiên, sắc mặt vô cùng tức giận, nhưng cũng không có lập tức động thủ. Hắn là một sát thủ cao cấp, nắm được không ít tin tức, ít nhiều cao thủ chết ở trong tay Tần Thiên hắn cũng có nghe thấy. Mặc dù nói rất nhẹ nhàng muốn giết Tần Thiên, nhưng cũng chỉ là nói ngoài miệng, không thể đơn giản động thủ.
- Hừ! Khua môi múa mép lợi hại mà thôi, chẳng có bản lĩnh gì!
Hàn Ma khinh thường nói.
- Ngươi thật đúng là ngu dốt, nói gần nửa ngày chỉ ra vẻ cũng không dám động thủ, còn dám nói ta khua môi múa mép, có bản lĩnh thì ngươi động thủ đi, mẹ kiếp!
Tần Thiên kế tục mắng hắn.
- Ngươi... Hừ! Được, khiến ta tức giận, ngươi đã muốn tìm cái chết, thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Hàn Ma nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, cho dù tính tình có ổn định cỡ nào cũng bị Tần Thiên mở miệng chọc tức.
- Hát!
Hàn Ma hét lớn một tiếng, trong nháy mắt cả người bộc phát ra một đạo sát khí vô cùng kinh khủng. Ngay lập tức toàn bộ bên trong phòng đều hiện đầy sát khí của hắn, cực kỳ đáng sợ, không khí đều lạnh xuống.
Tên này cũng không biết giết chết bao nhiêu người, mới tích lũy ra sát khí kinh khủng như vậy, sát thủ cấp thế giới quả nhiên không bình thường.
Điều này đối với Tần Thiên mà nói đều có chút an ủi, hắn giết người nhiều hơn nữa cũng chưa chắc bằng Tần Thiên, Tần Thiên giết người nhiều cỡ nào.
- Hừ! Để cho ngươi xem một chút cái gì gọi là sát khí!
Tần Thiên lạnh lùng nói.