Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1319 - Chương 1324: Lương Văn Ngôn Thăng Chức

 Chương 1324: Lương Văn Ngôn Thăng Chức Chương 1324: Lương Văn Ngôn Thăng Chức Chương 1324: Lương Văn Ngôn Thăng Chức

- Xin lỗi, Tần Thiên!

Bên trong không gian chiếc nhẫn, Liễu Như Thích nhìn Tần Thiên với vẻ mặt áy náy, nếu không bởi vì cô ấy nhẹ dạ cả tin, cũng sẽ không để cho Hàn Ma đào tẩu. Nhìn Tần Thiên vì báo thù cho cô ấy mà đấu với Hàn Ma cả hai đều bị trọng thương, mà cuối cùng lại để cho hắn chạy thoát, trong lòng Liễu Như Thích rất không thoải mái, vô cùng thấy có lỗi.

- Không sao cả, không cần tự trách, hai người đã từng là thầy trò, khó tránh khỏi không hạ thủ, lần sau nhớ kỹ, không nên tái phạm như vậy thì tốt rồi!

Tần Thiên vừa nói một bên kéo Liễu Như Thích vào trong ngực, khuyên cô ấy không nên tự trách, cô ấy cũng ôm thật chặt Tần Thiên, trong lòng cảm thấy cảm động, an ủi phần nào. ...

Ngày thứ hai.

Trời vừa sáng Tần Thiên đã thức giấc, lập tức gọi điện thoại cho Dư Kiều, nói cho cô ấy biết toàn bộ sự việc ở bên này, để cho cô ấy nhanh chóng an bài người đi truy tìm tung tích của Hàn Ma. Linh hồn của Hàn Ma cũng đã bị trọng thương, hắn không thể nào khôi phục năng lực ngay lập tức. Linh hồn bị thương tất nhiên không thể nhanh như vậy mà khôi phục, khẳng định vẫn trốn ở thành phố Lý Diện của Giang Khẩu.

Hơn nữa, Hàn Ma là tên có thù sẽ báo, Tần Thiên thiếu chút nữa giết hắn, hắn chắc chắn sẽ tìm Tần Thiên trả thù. Vì vậy nhất định phải dựa vào việc hắn đang trọng thương trước khi khôi phục phải nhanh chóng giết chết hắn, dù sao thực lực của hắn có thể so với cao thủ cảnh giới bảy sao, không nên dây dưa.

- Tần Thiên, ngày hôm nay chúng ta đi ra ngoài biển du ngoạn đi, hiện tại chúng ta cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, không bằng rời bến đi chơi một chút, anh thấy thế nào!

Liễu Như Thích đề nghị nói.

- Không nên đi, bây giờ là giữa hai tháng, mùa đông vẫn còn chưa qua, khí trời lạnh như thế, ra biển phỏng chừng không có gì hay ho cả. Không bằng chúng ta đến thành phố Lý Diện mua sắm đi, em cũng đã thật lâu không đi dạo phố, anh dẫn em đến trung tâm mua sắm, muốn mua cái gì thì mua cái đó!

Tần Thiên giải thích.

Liễu Như Thích lập tức vui vẻ gật đầu, nhìn Tần Thiên nói:

- Thiếu chút nữa em đã quên mất, ở đây không giống như trấn Thanh Phong, nơi này vẫn rất lạnh, chúng ta đi dạo phố đi!

Liễu Như Thích nói xong liền kéo tay Tần Thiên đi ra bên ngoài quán rượu. Bởi vì chuyện buổi tối biệt thự đã nổ, hai người Tần Thiên không thể làm gì khác hơn là nhờ Mộ Dung Hiền tìm một chỗ ở mới, kết quả là sắp xếp cho bọn họ vào ở trong quán rượu của Thiên bang ở thành phố Giang Khẩu.

- Xin chào Thiên ca!

- Xin chào Thiên ca!

Vừa ra khỏi cửa, mấy tên tiểu đệ của Thiên bang lập tức đều hướng về phía Tần Thiên chào hỏi. Vì sự kiện bạo tạc tối hôm qua, Mộ Dung Hiền phải an bài mấy người thủ hạ đắc lực bảo vệ Tần Thiên, tuy rằng Tần Thiên nói không cần, thế nhưng hắn rất lo lắng Tần Thiên sẽ xảy ra chuyện, bởi vì hắn không biết thân phận của Tần Thiên.

- Thiên ca anh muốn đi đâu, chúng em chuẩn bị xe cho anh, lái xe đưa anh đi!

Một thành viên Thiên bang nhìn Tần Thiên nói.

- Chở chúng ta đến trung tâm thành phố mua sắm!

Tần Thiên nói.

- Vâng!

Thành viên này lập tức chuẩn bị xe, chỉ chốc lát đã mang đến một chiếc BMW, Tần Thiên và Liễu Như Thích lên xe, thành viên Thiên bang lái xe chở Tần Thiên đến trung tâm Lý Diện mua sắm.

Đây coi như là lần đầu tiên Tần Thiên tới thành phố Giang Khẩu, nơi này có diện tích rất nhỏ, không lớn như thành phố Quang Châu, nhưng lại phát triển hơn nhiều so với thành phố Quang Châu. Người ngoại lai ở đây cũng rất nhiều, 80% đều là người đến từ bên ngoài, người địa phương chỉ có một phần rất ít.

Xe đang đi tới, đột nhiên ngừng lại, phía trước bị kẹt xe, cực kỳ hỗn loạn, truyền đến rất nhiều tiếng còi cảnh sát.

- Bang bang!

Một loạt tiếng súng từ phía trước truyền đến.

- Đã xảy ra chuyện gì!

Tần Thiên lập tức hỏi.

- Thiên ca, em xuống xe xem xét tình hình. Cậu hãy bảo vệ tốt Thiên ca!

Phó lái một thanh viên Thiên bang vỗ vai tài xế lái xe nói, sau đó mở cửa đi xuống. Còn thành viên lái xe kia từ trong quần áo lấy ra một cây súng lục, để ngăn ngừa phát sinh chuyện gì.

Không bao lâu, phó lái đã trở về, nhìn Tần Thiên nói:

- Thiên ca, e rằng chúng ta không thể đi qua, phía trước đang xảy ra vụ cướp ngân hàng, tên cướp đã bắt cóc ép buộc trên trăm người ở bên trong ngân hàng, đã giết chết vài người, cảnh sát phong tỏa đường bên này, muốn đi trung tâm thành phố, chỉ có thể đi đường vòng!

- Cướp ngân hàng? Tôi đi xem thử!

Tần Thiên nói, định xuống xe, người phó lái đó vội vàng mở miệng ngăn cản.

- Không nên, Thiên ca, nguy hiểm!

Phó lái vội vàng nói.

- Yên tâm, tôi không có việc gì, các cậu cứ yên lặng ở chỗ này chờ tôi là được rồi!

Tần Thiên nói, nói xong cũng không đợi người phó lái đó mở miệng, cả người nhanh chóng biến mất giống như một cơn gió thổi, hắn muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.

Tần Thiên rất nhanh đã đi tới chỗ ngân hàng bị cướp. Lúc này, khu vực xung quanh một trăm mét toàn bộ đều bị cảnh sát phong tỏa, một đoàn cảnh sát ở chỗ này, còn có cả đặc công.

Cửa ngân hàng bên kia, vài xác chết đang nằm ở nơi đó, cảnh sát không cách nào thúc thủ, không dám tùy tiện tiến công, bởi vì băng cướp này vô cùng hung hãn, đặc công tiếp cận một chút, đối phương liền giết chết con tin ném ra ngoài, bộ trưởng cục công an cũng vội vàng hạ lệnh rút lui.

Tần Thiên nhìn đám cảnh sát này, đột nhiên thấy được ở bên trong dàn cảnh sát này có một bóng hình quen thuộc, đã rất lâu không gặp Lương Văn Ngôn. Sau khi từ Đế Đô trở về, Tần Thiên ngoại trừ gặp lại Lương Như Yên bên ngoài, chứ chưa gặp qua Lương Văn Ngôn, không nghĩ tới đi đến thành phố Giang Khẩu có thể gặp được.

Nhìn Lương Văn Ngôn, Tần Thiên lập tức sải bước đi tới.

- Đứng lại, những người không có nhiệm vụ không được tiến vào bên trong khu vực phong tỏa, mau chóng rời đi, ở đây rất nguy hiểm!

Một cảnh sát nhân dân lập tức ngăn cản Tần Thiên, nói.

- Tôi tới tìm người, tôi muốn gặp người kia. Làm phiền cậu gọi ông ấy qua đây gặp tôi một chút, tôi quen biết ông ấy!

Tần Thiên chỉ vào chỉ huy đang đứng bên cạnh chiếc xe Lương Văn Ngôn, nói với cảnh sát nhân dân.

- Cậu có quen với Lương Thính trưởng?

Cảnh sát nhân dân nghi hoặc nhìn Tần Thiên, bộ dạng không tin tưởng hỏi.

- Thính trưởng? Ông ấy đã lên chức!

Tần Thiên bất ngờ nói.

- Tôi thấy bộ dạng của cậu không giống như quen biết Lương Thính trưởng, mau chóng rời đi, không được nhiễu loạn chúng tôi chấp hành công vụ. Bằng không chúng tôi sẽ dựa theo điều lệ quản lý trị an bắt cậu lại giam giữ mười lăm ngày, cậu có kiện cáo thì đến văn phòng công chức chính phủ!

Cảnh sát nhân dân lạnh lùng nói.

Tần Thiên cũng không muốn cảnh sát nhân dân này phát hỏa, dù sao hắn cũng quá đường đột, vì vậy Tần Thiên lấy ra thẻ chứng nhận sĩ quan, nói:

- Cậu xem, tôi là sĩ quan thuộc quân khu Quang Châu, Lương Thính trưởng cũng là người ở Quang Châu, bây giờ cậu đã tin tôi chưa?

Cảnh sát nhân dân bán tín bán nghi cầm lấy thẻ chứng nhận sĩ quan của Tần Thiên vừa nhìn, phát hiện chứng nhận sĩ quan là thật. Tần Thiên còn trẻ như vậy lại là thượng giáo của quân khu Quang Châu, cảnh sát nhân dân không thể tin được lại nhìn thêm một chút, phát hiện xác thực là thật, lập tức vội vàng đi đến chỗ Lương Văn Ngôn, đem thẻ chứng nhận sĩ quan đưa cho Lương Văn Ngôn.

Lương Văn Ngôn gấp rút như bị sứt đầu mẻ trán, vừa nhìn thấy chứng nhận sĩ quan của Tần Thiên nhất thời choáng váng, lập tức hỏi cảnh sát nhân dân Tần Thiên ở nơi nào, cảnh sát nhân dân liền chỉ hướng Tần Thiên đang chờ.

- Tần Thiên!

Lương Văn Ngôn thấy bóng dáng của Tần Thiên, trực tiếp lớn tiếng rống lên, giống như nổi điên hướng phía Tần Thiên vọt tới, tất cả cảnh sát xung quanh nghe thấy đều choáng váng, không biết vị Thính trưởng mới nhậm chức này bị làm sao...

Bình Luận (0)
Comment