Lương Văn Ngôn thấy Tần Thiên giống như thấy cha ruột, vô cùng kích động.
Tại sao vậy chứ, bởi vì hắn vừa nhậm chức Thính trưởng công an tỉnh, đến thành phố Giang Khẩu thực hiện nhiệm vụ, không ngờ tới mới vừa nhận chức, liền gặp phải chuyện lớn như vậy. Lúc này đây nếu như bọn cướp giết chết toàn bộ người bên trong ngân hàng thì hắn sẽ thảm hại vô cùng. Chuyện nghiêm trọng như vậy lại phát sinh ở quận mà hắn đảm nhiệm, hắn tất nhiên sẽ bị mất chức về nhà làm ruộng.
Hiện tại Tần Thiên xuất hiện, đó chính là trăm phần trăm có thể cứu vãn, Lương Văn Ngôn làm sao có thể không kích động.
- Tần Thiên, cậu đã đến rồi, thật sự là quá tốt!
Lương Văn Ngôn nhìn thấy Tần Thiên, liền nắm lấy tay của hắn.
- Làm sao vậy, Lương thúc thúc, gấp gáp như vậy?
Tần Thiên biết rõ nhưng giả vờ hỏi.
- Con cũng thấy đấy, đám cướp bắt ép con tin ở bên trong, hiện tại đặc công đều không cách nào tiến thủ, đối phương cũng không nói điều kiện, mà tự ý giết người. Hiện tại đã giết bốn người, hơn nữa còn có một đặc công tử vong, tổng cộng năm, Con mau giúp chú giết chết đám súc sinh này!
Lương Văn Ngôn vội vàng nói.
- Dạ, yên tâm đi, có con ở đây, không có chuyện gì, thúc để cho đặc công đều rút lui đi, miễn cho bọn họ lại bị thương vong!
Tần Thiên dặn dò, hắn vừa dùng thấu thị tra xét tình huống bên trong, tổng cộng có bảy tên cướp, ba khẩu Ak-47, còn lại đều là súng lục. Đám cướp này thoạt nhìn sát khí đều rất nặng, trên người dường như tản ra năng lượng khí tức, nhưng không thể thấu rõ được, rất là kỳ quái.
Lương Văn Ngôn vừa nghe Tần Thiên nói, lập tức phân phó cục trưởng cục cảnh sát, để cho tất cả đặc công đều rút về, yêu cầu bọn họ không được manh động, để Tần Thiên đi cứu người.
- Lương Thính trưởng, ngài đây là có ý gì, ngài để hắn một tên mao đầu tiểu tử đi cứu người, cứu người hay là giết người đây, như vậy chúng ta sẽ gặp phiền toái!
Cục trưởng cục cảnh sát nhìn Lương Văn Ngôn nói, không muốn để đặc công rút lui, hiển nhiên là không tin Tần Thiên.
- Ít nói nhảm, tôi nói rút lui thì rút mau, có cậu ấy ở đây, chuyện gì cũng không sao, một vạn một đặc công cũng không bằng một mình cậu ấy!
Lương Văn Ngôn vẻ mặt lạnh lùng nhìn cụ trưởng nói.
Lời nói này vừa ra, cảnh sát chung quanh đều là đồng thanh ồ lên. Mọi người đều nghĩ:
- Tần Thiên là ai, sao lại được tin tưởng như vậy, nhìn bộ dáng kia của hắn giống như một học sinh, thì có năng lực gì?
Cục trưởng cục cảnh sát mặc dù đối với cách làm của Lương Văn Ngôn rất là khó chịu, nhưng hắn cũng không phải người ngu, Lương Văn Ngôn cũng không phải người ngu. Dưới tình huống như vậy đặc công cũng không làm được gì chỉ có thể tạm thời rút lui, Tần Thiên là người quen của Lương Văn Ngôn, khiến Lương Văn Ngôn coi trọng để cho Tần Thiên ra tay, có xảy ra chuyện gì thì Lương Văn Ngôn là người bị chỉa vào, hắn cũng không có gì phải sợ.
Sau đó cục trưởng cục cảnh sát liền để tất cả đặc công rút về, đám người đặc công không biết tình huống gì, biết được để cho bọn họ rút về chính là vì để cho Tần Thiên thay thế, tất cả trên mặt đều lộ ra vẻ không vui.
- Hừ! Không nghĩ tới chúng ta đường đường là đặc công lại bị một tên mao đầu tiểu tử thay thế, xem ra chúng ta có thể trở về nhà bán thịt dê nướng được rồi!
- Đúng vậy, chỉ một đứa trẻ để những tinh anh như chúng ta lui xuống, cũng không biết cục trưởng nghĩ như thế nào?!
- Mong rằng hắn sẽ không chết!
Một đặc công nhìn Tần Thiên châm chọc khiêu khích, Tần Thiên cũng chẳng hề để ý.
- Tất cả im miệng cho tôi!
Lương Văn Ngôn lạnh lùng quát, cả đám nhìn thấy Lương Văn Ngôn nổi giận, vội vàng ngậm miệng lại, nhưng vẫn là vẻ mặt khinh thường nhìn Tần Thiên. Bọn họ là những tinh nhuệ đều không giải quyết được, một Tần Thiên làm sao có thể đối phó, để cho chết người thì đúng hơn, bọn họ nhìn Tần Thiên và Lương Văn Ngôn vẻ mặt không phục.
- Mọi người không cần phục, tất cả quả thực rất ưu tú, nhưng lúc này đây, xác thực mọi người không thể làm gì được!
Tần Thiên nhìn những người này nhàn nhạt cười, hiên ngang đi vào bên trong ngân hàng, nhất thời tất cả mọi người đều sợ ngây người:
- Tần Thiên đây là muốn tìm đến cái chết, ngang nhiên đi vào, hắn không sợ đám cướp giết hắn, không sợ bọn cướp giết người bên trong sao?
- Lương Thính trưởng, hắn đi thật sao?
Cục trưởng cục cảnh sát bắt đầu hoài nghi, Tần Thiên cứ ngang nhiên như vậy đi vào bên trong, giống như người uống say, không còn lý trí.
- Hãy chờ xem!
Lương Văn Ngôn nhàn nhạt nói một câu, rất là bình tĩnh.
Bọn cướp bên trong rất nhanh đã phát hiện Tần Thiên đi vào, lập tức không nói hai lời, trực tiếp cầm súng bắn vào Tần Thiên.
- Bang bang!
Mấy tiếng súng vang lên, Tần Thiên biến mất tại chỗ không thấy, tất cả mọi người cho là hắn bị bắn té ngã xuống đất, thế nhưng trên mặt đất cũng không có. Cả đám lập tức tìm kiếm hình bóng của Tần Thiên khắp nơi, nhưng hắn giống như không khí không hình không dạng, chẳng biết đi đâu.
- A!
Trong lúc tất cả đang tìm kiếm bóng dáng Tần Thiên, đột nhiên, tên cướp canh cửa phát ra một tiếng hét thảm. Cánh tay cầm súng của hắn bị chém đứt, một đao sắc bén xuất hiện trên cánh tay, trực tiếp chém đứt tay hắn, mà người cầm thanh đao nhỏ, đích thị là Tần Thiên đã biến mất.
- Chết đi!
Tần Thiên quát lạnh, bắt lấy đầu của tên kia, một đạo linh hồn lực xâm lấn vào trong đầu của hắn. Bởi vì Tần Thiên phát hiện, linh hồn của tên đó bị oán linh chiếm cứ, hiện tại hắn ta hoàn toàn là một người khác, có thể nói là một cái xác biết đi.
Thảo nào khiến Tần Thiên có thể cảm giác được năng lượng khí tức, thì ra là có oán linh trên thân, thật phiền toái, người của Âm dương thần giáo lại đi ra.
Tần Thiên một chiêu diệt sát tên kia, trực tiếp ném mạnh một cái, trong nháy mắt bay ra hơn mười mét, rơi vào trước mặt của đám đặc công bên ngoài, dọa bọn họ giật mình.
Không đợi bọn họ bình tĩnh trở lại, một trận âm thanh thủy tinh bị nghiền nát chói tai vang lên.
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
Sáu tiếng vỡ thủy tinh vang lên, giờ khắc này, tường bằng thủy tinh trong ngân hàng toàn bộ vỡ nát, là do đám cướp từ bên trong đập bay vào, toàn bộ đầu rơi máu chảy, nhanh chóng chết hết.
Tần Thiên vỗ tay từ bên trong đi ra, nhìn đám người Lương Văn Ngôn hô to:
- Xong chuyện, mọi người nhặt xác đi!
Bọn người Lương Văn Ngôn toàn bộ đều choáng váng, nhất là đám người đặc công, một hồi lâu vẫn chưa phục hồi lại tinh thần. Lương Văn Ngôn nổi giận phát mệnh lệnh bọn họ mới giật mình tỉnh lại, vội vàng đi qua hỗ trợ.
- Tần Thiên, thực sự rất cảm ơn con, nếu không có con, chú chắc chắn phải chịu khổ rồi!
Lương Văn Ngôn kích động ôm lấy Tần Thiên nói.
- Lương thúc thúc, thúc không nên vui mừng quá sớm, con sợ thúc còn có thể gặp chuyện phiền toái!
Tần Thiên nghi hoặc, trêu đùa nói.
Từ việc phát hiện oán linh vừa rồi, người của Âm dương thần giáo đã khống chế những người này đến cướp ngân hàng, vô cớ giết người, không biết là có ý đồ gì. Rất có khả năng đây chỉ là mới bắt đầu, phía sau còn có hành động lớn hơn, phải mau chóng tìm ra người của Âm dương thần giáo.
- Còn có việc gì phiền toái?
Lương Văn Ngôn không hiểu nhìn Tần Thiên, không biết Tần Thiên là có ý gì.
Đang nói, lúc này, cục trưởng cục cảnh sát vội vàng chạy tới.
- Không xong, Lương Thính trưởng, có cả hai ngân hàng xảy ra cướp cùng lúc, Hối Phong và Nông Hành ở tổng bộ thành phố Giang Khẩu, bên trong số người bị bắt cóc không dưới ba trăm, đã chết mười mấy người!
Cục trưởng cục cảnh sát vội vàng thông báo.
- Cái gì?!
Lương Văn Ngôn nghe được lời của cục trưởng nhất thời cả người ngây ngẩn ra... ...