Lương Văn Ngôn không nghĩ tới Tần Thiên vừa nói hắn còn gặp phải phiền phức, vừa nói xong, lập tức đã xảy ra chuyện, lại có thêm hai ngân hàng phát sinh chuyện giống vậy, Lương Văn Ngôn đều choáng váng, cảm thấy khó chịu.
- Đừng hoảng hốt, có con ở đây, chờ con một chút con sẽ trở lại!
Tần Thiên nhìn Lương Văn Ngôn nói, sau đó nhanh chóng quay về chỗ mấy người Liễu Như Thích bên kia. Không lâu sau, Tần Thiên đã dẫn Liễu Như Thích đến trước mặt đám người Lương Văn Ngôn.
- Được rồi, Lương Thính trưởng, hiện tại chú dẫn mỗi người chúng con đến một ngân hàng, tụi con mỗi người sẽ phụ trách giải quyết một ngân hàng!
Tần Thiên nói.
- Tốt lắm, nhanh, nhanh dẫn bọn họ đi!
Lương Văn Ngôn lập tức quay sang phân phó cho cục trưởng cục cảnh sát. Cục trưởng cục cảnh sát vừa chứng kiến tài năng phi thường của Tần Thiên, liền phân phó người dẫn theo hai người Tần Thiên đi đến địa điểm xảy ra cướp giật. Nhưng xe còn chưa kịp khởi động, đã bị đám ký giả truyền thông vây xung quanh, đều muốn phỏng vấn anh hùng siêu cấp Tần Thiên, muốn hỏi hắn làm sao mà giết chết được bọn cướp hung hãn mà bọn chúng còn có vũ khí hạng nặng.
Lương Văn Ngôn vô cùng tức giận, thời khắc quan trọng như vậy lại bị những người đưa tin tức cản trở.
- Tất cả giải tán cho tôi, không nghe lời lập tức dẫn đi, với tội cản trở người thi hành công vụ!
Lương Văn Ngôn cả giận nói, lập tức tất cả cảnh sát toàn bộ xuất động, không nghe lời trực tiếp bắt đi, còn tay lại, kết quả thoáng cái đã bắt được mười mấy người.
Tần Thiên nhìn thẳng lắc đầu, những ký giả truyền thông chỉ muốn đưa tin tức hoàn toàn không để ý thế cục, gây chậm trễ việc cứu viện thì ai sẽ chịu trách nhiệm.
Rất nhanh, đường đã được khai thông, cảnh sát nhanh chóng dẫn theo Tần Thiên và Lương Văn Ngôn đi đến ngân hàng Nông Hành bên kia. Còn Liễu Như Thích thì đi hướng ngược lại Tần Thiên, đến ngân hàng Hối Phong, hai người đi hai khu vực trái ngược nhau.
Tần Thiên ở trên xe gọi điện thoại về Đế Đô cho Tần Chấn Long, đem chuyện nơi đây nói cho Tần Chấn Long biết để ông ấy lập tức điều tra chuyện tình Âm dương thần giáo bên này.
Nói chuyện điện thoại xong với Tần Chấn Long, Tần Thiên lại gọi điện thoại cho Dư Kiều, để cho cô ấy lập tức phân phó cho sát thủ của Bách Hoa tông ở thành phố Giang Khẩu chuẩn bị sẵn sàng. Một khi phát hiện ra bất kỳ địa phương nào bị cướp ngân hàng tương tự phát sinh, lập tức chạy tới cứu viện, bởi vì chỉ dựa vào một mình Tần Thiên, không thể nào lo xuể.
Rất nhanh, xe đã chạy tới ngân hàng Nông Hành, giờ phút này xung quanh đã tập trung rất nhiều cảnh sát, dân chúng ở đó cũng được giải tán. Tần Thiên còn chưa xuống xe đã phát hiện bên này truyền đến một cổ khí tức năng lượng cường đại, có tu luyện giả ở bên cạnh.
Vừa xuống xe, Tần Thiên lập tức nhìn vào bên trong Nông Hành, ập vào mắt trước tiên là một đống thi thể bị treo ở ngay cửa chính. Trong đó có một thi thể của cảnh sát, máu tươi chảy dọc xuống, cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn. Đám cướp này hoàn toàn là muốn giết người tạo tin tức chấn động ra bên ngoài.
Tần Thiên mở ra thấu thị nhìn vào bên trong. Bên trong ngân hàng có hơn mười tên cướp, bọn cướp này trong tay cầm dao nhỏ, cầm súng, toàn bộ đều thống nhất giống nhau như đúc với tình huống bên kia, rất hiển nhiên là có oán linh trên người.
- Hừ, âm dương sư cảnh giới bốn sao!
Tần Thiên đảo lên lầu hai, phát hiện một người áo đen đang đứng ở trước cửa sổ nhìn qua bên này, người này chính là âm dương sư điều khiển đám đạo tặc phía dưới sảnh bên trong ngân hàng này. Vừa rồi Tần Thiên cảm nhận được khí tức là đến từ người kia.
- Tần Thiên, mau ra tay, tránh cho một lần nữa con tin bị giết!
Lương Văn Ngôn nôn nóng, thúc giục Tần Thiên.
- Vâng!
Tần Thiên gật đầu, nhanh chóng đi vào bên trong Nông Hành, đám cảnh sát phía sau ngó nhìn Tần Thiên, đánh giá thấp năng lực của hắn, cho là Tần Thiên không thể nào làm gì được.
Trong lúc bọn họ đang xì xầm đánh giá, Tần Thiên đã biến mất không thấy, tất cả mọi người cho rằng chỉ là hoa mắt, Tần Thiên làm thế nào mà biến mất.
- A!
- Ầm!
- A!
- A...
- Ầm!
- Ầm... !
Lúc này, bên trong ngân hàng truyền đến một trận tiếng kêu thảm thiết và một trận thủy tinh vỡ nát âm hưởng với nhau. Ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, không được hai mươi giây đồng hồ, từ cửa ngân hàng đột nhiên bay ra một cổ thi thể, không bao lâu, hơn mười cổ thi thể còn có một ít súng ống, dao nhỏ xuất hiện ở cửa, những xác chết này đều là bọn cướp cùng với binh khí của chúng.
- Mọi thứ đã không sao, có thể đi ra. Chậm một chút, không nên chen lấn, miễn cho không có bị cướp đánh chết, mà là tự mình giết chết!
Tần Thiên sơ tán dân chúng bên trong ngân hàng nói, nói xong đi lên lầu hai.
Tất cả mọi người nhìn Tần Thiên, đều gật đầu, lộ ra lòng cảm kích, nhanh chóng đi ra bên ngoài.
Lúc này, trên lầu hai.
Tên âm dương sư phát hiện người của hắn đột nhiên toàn bộ thoát khỏi khống chế, không khỏi nhíu mày, không biết chuyện gì xảy ra, lập tức xoay người đi xuống dưới lầu, chuẩn bị nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.
Kết quả vừa quay người lại, liền thấy Tần Thiên xuất hiện ở trước mặt hắn, vẻ mặt tươi cười, lộ ra cả hàm răng, dọa tên âm dương sư giật mình.
- Ngươi là ai?
Âm dương sư quát lớn.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi nói cho ta biết, tại sao các ngươi muốn điều khiển những người đó bắt cóc con tin, giết người uy hiếp?!
Tần Thiên lạnh lùng nói.
- Đi chết đi!
Âm dương sư cũng không để Tần Thiên hỏi lời vô ích, trực tiếp một chưởng tập kích tới Tần Thiên, chuẩn bị giết chết Tần Thiên.
Thế nhưng hắn vừa đánh ra một chưởng, đột nhiên trên người Tần Thiên bộc phát ra khí tức linh hồn vô cùng kinh khủng. Trong nháy mắt đều chế trụ cả người hắn, công kích của hắn rất nhanh bị ngăn lại, thân thể đều không thể tự chủ khống chế, không ngừng run, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, cảm giác như thỏ con gặp phải hổ dữ, linh hồn công kích của Tần Thiên chặt chẽ chế trụ linh hồn hắn.
- Nói mau! Tại sao phải làm như vậy, không nói ta liền tiêu diệt ngươi!
Tần Thiên nhìn chằm chằm tên âm dương sư phẫn nộ quát, khéo tay đặt ở trên đầu của hắn, hấp lực kinh khủng bộc phát ra. Tên âm dương sư này nhất thời cảm giác huyết dịch cả người không thể khống chế chạy chồm đi ra, gần như muốn phá hủy cả cơ thể để đi ra, cực kỳ khó chịu.
- Ngươi không nói, ta sẽ hút khô toàn bộ máu huyết trên người của ngươi, từ từ dằn vặt ngươi cho đến chết!
Tần Thiên phẫn nộ quát.
- A... A... Ngươi... Ngươi là Tần Thiên!
Âm dương sư nhìn Tần Thiên hoảng sợ nói, đại danh của Tần Thiên đã sớm truyền đi bên trong âm dương sư. Bởi vì Tần Thiên sở hữu linh hồn lực cường đại, bọn người âm dương sư được bọn họ phái đến Đế Đô toàn bộ bị hắn tiêu diệt. Hiện tại Tần Thiên là kẻ địch lớn nhất của người Âm dương thần giáo, kẻ mà bất kỳ âm dương sư nào cũng muốn giết chết.
- Hừ! Không sai, nói mau!
Tần Thiên tiếp tục nói.
- Kiệt kiệt... Muốn biết sao, ta sẽ không nói cho ngươi biết... Kiệt kiệt!
Âm dương sư nhìn Tần Thiên nở nụ cười âm tà nói, trong nháy mắt đầu của hắn đã nổ tung, linh hồn trực tiếp tự bạo, làm cho cả người Tần Thiên đều là máu tươi và não người.
- Mẹ kiếp! Ác độc như vậy đối với mình!
Tần Thiên nhìn tên âm dương sư trước mặt không đầu, vội vàng cởi áo ba-đờ-xuy trên người ra, cất vào, thay đổi một bộ mới, nhanh chóng hấp thu luyện hóa thi thể của tên âm dương sư không đầu này, sau đó chỉ còn lại có một đống bụi bay.
Trời đã tối, Tần Thiên rời đi ra bên ngoài, còn chưa có ra cửa, điện thoại di động của Tần Thiên liền vang lên, hắn lấy ra vừa nhìn là Dư Kiều gọi điện tới...