Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1337 - Chương 1342: Nhiệm Vụ Mới

 Chương 1342: Nhiệm Vụ Mới Chương 1342: Nhiệm Vụ Mới Chương 1342: Nhiệm Vụ Mới

Bởi vì có Tần Thiên giúp nên rất nhanh đã ký xong hợp đồng quảng cáo với Trương Tử Nghiên, còn có kinh phí chi trả vô cùng thấp. Điều này làm cho Lương Như Yên vui mừng phát ngất, nhưng vẫn lo sợ Trương Tử Nghiên lại từ chối, cô ấy nhanh chóng quyết định buổi chiều ngày thứ hai bắt đầu quay chụp. Sau đó cô ấy đã vội vàng đi liên hệ với cái người bất nam bất nữ Chân Như Hoa, quản lý của Trương Tử Nghiên để bàn bạc.

Tần Thiên nhất thời ở trong lòng phát lời thề, buổi chiều ngày thứ hai tuyệt đối không đến công ty của Lương Như Yên.

Đã bàn bạc xong hợp đồng, thời gian vẫn còn rất sớm, Trương Tử Nghiên kêu Tần Thiên dẫn cô ấy đi ra ngoài shoping, cô ấy không hiểu rõ về thành phố Quang Châu.

Vì vậy Tần Thiên dẫn cô ấy đi dạo cả buổi chiều ở những nơi danh lam thắng cảnh của thành phố. Trong lúc đó bị không ít người hâm mộ nhận ra, thiếu chút nữa tạo thành một cuộc hỗn loạn, may mắn có Tần Thiên, trực tiếp mang theo cô ấy biến mất từ trong mắt mọi người.

Buổi tối về đến nhà, đám nữ nhân của Tần Thiên thấy Trương Tử Nghiên xuất hiện tất cả đều choáng váng. Nghe được Tần Thiên nói rằng Trương Tử Nghiên sẽ ở chỗ này ở một thời gian ngắn, lập tức lôi kéo Tần Thiên lại tra hỏi đủ kiểu. Bọn họ nghĩ rằng Tần Thiên gây họa cho Trương Tử Nghiên, hành hạ Tần Thiên cả một buổi.

Trương Tử Nghiên cũng bị bọn họ hành hạ đủ kiểu, bị hai chị em Hàn Thi Vũ Triệu Chỉ Nhược lôi kéo chụp ảnh không ngừng, sau đó lại bị Lâm Hiểu Di kéo đi thảo luận chuyện hợp tác chụp ảnh với công ty. Giằng co với Trương Tử Nghiên tận hai tiếng đồng hồ, Trương Tử Nghiên bị lôi kéo mệt muốn chết, cuối cùng đều đồng ý tất cả, bọn người Hàn Thi Vũ vô cùng hài lòng.

- Thế nào Phỉ Nhi còn chưa có quay về, mọi người ăn cơm trước, anh đi gặp Phỉ Nhi một lát!

Tần Thiên nói, lập tức rời đi, lái xe, đi đến đồn cảnh sát.

Không bao lâu, Tần Thiên đã đi tới đồn cảnh sát, đi vào, người trong trong đồn đều nhận ra Tần Thiên, nghe nói Tần Thiên đến tìm Lý Phỉ Nhi, lập tức dẫn hắn vào bên trong phòng làm việc của cô ấy.

Lương Văn Ngôn vừa lên chức Trưởng thính, liền đề bạt Lý Phỉ Nhi lên vị trí Phó cục trưởng cục cảnh sát, công việc cần xử lý càng nhiều, vì vậy mỗi ngày đều trở về rất muộn.

- Được rồi, cảm ơn!

Tần Thiên nhìn cảnh sát dẫn đường nói, đưa tay đẩy cửa vào, đi vào bên trong thì thấy Lý Phỉ Nhi đang làm việc, đọc bản ghi chép vụ án. Cô ấy nghe được âm thanh lập tức ngẩng đầu nhìn về bên này, thấy Tần Thiên tới, nhất thời lộ ra vẻ mặt vui vẻ.

- Lão bà của anh, giờ này đã mấy giờ rồi, mà em vẫn chưa về nhà ăn uống nghỉ ngơi, đói bụng thì làm sao bây giờ!

Tần Thiên đi tới trước mặt của Lý Phỉ Nhi, đưa tay bế cô ấy lên, ngồi xuống ghế, để Lý Phỉ Nhi giang rộng chân ra, mặt đối mặt ngồi ở trên bắp đùi của hắn.

- Em cũng muốn, nhưng công việc quá nhiều, mệt mỏi quá!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên bĩu môi, than thở nói, nếu để cho đám cảnh sát bên ngoài nhìn thấy Phó cục trưởng của bọn họ bình thường nóng nảy vô cùng lộ ra dáng vẻ như vậy, tuyệt đối kinh ngạc đến rớt cằm. Chỉ là do cô ấy ở cạnh Tần Thiên nên thay đổi rất lớn, thể hiện ra bản tính khác, lúc không có người liền thích làm nũng với Tần Thiên.

- Hắc hắc, mệt mỏi quá thật không, buổi tối chúng ta cùng nhau vận động có được hay không?!

Tần Thiên vừa nói vừa đưa tay ở trước ngực của Lý Phỉ Nhi sờ soạng, bộ ngực của cô ấy thật sự là quá hấp dẫn hắn.

- Đáng ghét, đây là cục cảnh sát, không được làm loạn!

Lý Phỉ Nhi lấy tay của Tần Thiên ra nói, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng.

- Chờ em làm xong công việc, chúng ta nhanh chóng trở về!

Lý Phỉ Nhi nói xong hôn Tần Thiên một cái, lập tức từ trên người Tần Thiên đứng lên, xoay người một lần nữa ngồi xuống, phê duyệt văn kiện. Còn Tần Thiên ôm Lý Phỉ Nhi từ phía sau, bàn tay to luôn ở trước ngực Lý Phỉ Nhi làm xằng bậy, khiến cho cô ấy khó mà tập trung làm việc. Điểm chết người là phía dưới của hắn chĩa vào người Lý Phỉ Nhi, khiến cho cô ấy cũng xuất hiện hàng loạt cảm giác. Cuối cùng cũng phải dừng công việc lại, cùng Tần Thiên đi về nhà, miễn cho hai người không nhịn được đang làm việc lại muốn làm chuyện xằng bậy, vậy thì thê thảm.

Về đến nhà, Tần Thiên phát hiện trong nhà một người cũng không có, toàn bộ không biết chạy đi nơi nào, còn chừa lại hai phần cơm nước trong phòng bếp.

Tần Thiên gọi điện thoại vừa hỏi mới biết được, toàn bộ đã lôi kéo Trương Tử Nghiên chạy đi ca hát. Tần Thiên cảm thấy hết chỗ nói rồi, chủ là cũng đang rất có hứng, trực tiếp ôm Lý Phỉ Nhi vào bên trong phòng tắm, chuẩn bị một trận mây mưa.

- Phỉ Nhi, ngày hôm nay em cho anh có được hay không?

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi trần trụi trước mặt hỏi.

- Cái này... Để em suy nghĩ một chút!

Lý Phỉ Nhi cười xấu xa nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên nghe những lời này, cảm giác thế nào quen thuộc như vậy, sau một hồi suy nghĩ, nhất thời nghĩ tới lần trước Lý Phỉ Nhi cũng nói như vậy, kết quả sau cùng lại không giải quyết được gì. Thảo nào hắn nghe quen thuộc như vậy.

- Không được, không được suy tính, em không cần phải lo lắng, lại không biết thời gian dài bao lâu, chúng ta tiến tới đi!

Tần Thiên nói, nói xong lập tức liền đem Lý Phỉ Nhi ôm ở trên bồn rửa tay, thân thủ hướng vào phía dưới của Lý Phỉ Nhi.

- Không được! Tần Thiên, em chưa có chuẩn bị cho tốt, anh trước hết tha cho em một mạng có được hay không?!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên bĩu môi, vẻ mặt đáng thương nói. Tần Thiên cũng trở nên nhẹ dạ, không khỏi ngừng tay.

- Em dùng miệng giúp anh thoải mái, chờ em chuẩn bị xong, em liền cho anh, có được hay không, lão công?

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên nũng nịu nói, nói xong từ bồn rửa tay đi xuống, cúi người hướng xuống phía dưới của Tần Thiên... ...

Ngày hôm sau.

Sáng sớm, Tần Thiên đã bị chuông điện thoại di động đánh thức, cầm lên vừa nhìn, là cha của hắn gọi tới.

- Tiểu Thiên, chúng ta đã tìm được một địa chỉ của Âm dương thần giáo, đại trưởng lão kêu con đi tìm hiểu một chút!

Điện thoại bên kia, Tần Chấn Long nói.

- Vâng, không thành vấn đề, ở địa phương nào?

Tần Thiên lập tức hỏi, đã lâu như vậy rốt cuộc cũng tìm được nơi ẩn núp của đám người Âm dương thần giáo. Có thể nói là Tần Thiên hận chết cái bang phái này, lần nào xuất hiện đều gây tổn hại, phải giết.

- Ở trong tháp Ca Mã Kiền trong sa mạc! Ngay lúc này, Tứ đại thánh địa và người thừa kế các đại gia tộc đã cùng nhau hành động, liên thủ giết chết bọn người Âm dương thần giáo. Mau chóng xuất phát, đến lúc đó sẽ có người tới đón con vào!

Tần Chấn Long giải thích tình hình hiện tại, đốc thúc Tần Thiên nhanh chóng hành động.

- Vâng, không thành vấn đề!

Tần Thiên trả lời.

- Con phải cẩn thận một chút, mặc dù nói là liên thủ giết chết bọn người Âm dương thần giáo, thế nhưng Tứ đại thánh địa và những đại gia tộc kia có rất nhiều người hận con vô cùng, con phải cẩn thận bọn họ, bọn họ mới là người nguy hiểm nhất!

Tần Chấn Long tiếp tục nói.

- Yên tâm đi, cha, con sẽ không xảy ra việc gì!

Tần Thiên nói, trong lòng thầm nghĩ:

- Đám người ngu dốt đó, ước gì bọn họ tới giết mình càng nhanh càng tốt. Tới một người giết một người, đến một đám thì giết hết toàn bộ, làm chất dinh dưỡng cho mình tu luyện.

- Ừ, tốt lắm, trước tiên là như vậy!

Tần Chấn Long nói xong liền cúp điện thoại, Tần Thiên cũng để điện thoại di động xuống. Trong đầu hắn thầm nghĩ:

- Muốn đi tháp Ca Mã Kiền giết hết bọn người Âm dương thần giáo, ngày hôm nay phải bắt đầu tu luyện Nguyên Thần công kích thật tốt mới được! Mặt khác, Bá vương bí quyết thức thứ nhất đã tu luyện đại thành, bây giờ là thời gian tu luyện thức thứ hai.

- Tần Thiên... Mấy giờ vậy anh!

Lúc này Lý Phỉ Nhi bên cạnh chợt tỉnh lại.

- Mới hơn sáu giờ, ngủ một lát nữa đi!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói, đưa tay ôm lấy cô ấy, hai người lần nữa tiếp tục ngủ. ...

Bình Luận (0)
Comment