- Tần Thiên, ngươi không nên quá lớn lối, ngày hôm nay hai người chúng ta sẽ lấy mạng chó của ngươi!
Tên mặc áo giáp chỉ vào mặt Tần Thiên nổi giận nói.
- Thật không, ta cứ lớn lối, ngươi làm thế nào, đánh ta sao, lại đây, đánh ta đi, đánh ta đi!
Tần Thiên hướng về phía hai tên kia khiêu khích hô lớn, trên mặt mang biểu cảm cà rỡn.
Tên vẻ mặt âm nhu nhìn Tần Thiên, mở miệng nói với âm điệu bất nam bất nữ:
- Ngươi đã muốn tìm cái chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Nói xong, trên người tên âm nhu kia bỗng nhiên bộc phát ra một cổ cường đại khí tức, trong nháy mắt sa địa dưới chân hắn bỗng nhiên xuất hiện vô số dây thực vật dài màu xanh, những sợi dây này rất nhanh bám vào trên người của hắn, trở thành một bộ áo giáp hộ thân, khiến Tần Thiên rất là kinh ngạc.
Ở trong thân thể của Triệu Chỉ Ngược cũng có tồn tại dị năng thuộc tính hệ mộc, cũng có thể thả thảm thực vật ra ngoài, nhưng là bào bọc lên thân thể như thế này vẫn là lần đầu tiên Tần Thiên thấy.
- Không sai, không sai, giống y như người khổng lồ xanh biếc, hãy xưng tên ra, để đại gia biết hai người các ngươi là ai, giết chết rồi cũng không biết bản thân đã giết là ai, thật bất kính!
Tần Thiên nhìn hai tên kia vỗ tay nói, bộ dạng như đang xem biểu diễn, không chút nào để hai tên kia lọt vào trong mắt.
- Hừ! Tần Thiên, ngươi nhớ kỹ, ta là Mộc Dịch. Ta là gia chủ tương lai của Mộc gia, ngày hôm nay sẽ chém giết ngươi, hơn thế nữa giữ lại thi thể của ngươi làm thành chiến tích của ta!
Tên tóc dài gương âm nhu nhìn Tần Thiên quát lớn.
- Ngươi đã muốn chết như vậy, vậy nhớ tên của ta, Kim Minh, người thừa kế Kim gia!
Tên mặc áo giáp cũng nói.
Hai tên này Tần Thiên hoàn toàn chưa thấy qua, không nghĩ tới hai tên này là người thừa kế được thay đổi của hai đại gia tộc.
Kỳ thực đây đều quy công cho Tần Thiên, chính là hắn khéo tay tạo ra. Bởi vì người của tám đại gia tộc bị ma đầu Tần Thiên đánh giết, trong đó có người thừa kế gia tộc, kết quả bị Tần Thiên giết chết. Vì vậy tám đại gia tộc lại một lần nữa tìm ra một nhóm người thừa kế, cái này cũng khó trách Tần Thiên cũng không nhận ra.
- Tốt, các ngươi thật nghe lời, gọi các ngươi làm cái gì thì làm cái đó, rất có tố chất làm chó, không sai không sai!
Tần Thiên nhìn hai tên kia tiếp tục trêu nói, hai tên đó tức giận hầu như thổ huyết, Hiên Viên Phiêu cười càng thêm thích thú, Tần Thiên trêu người tới cực điểm rồi.
- Cười cái gì, tiểu nha đầu, mau chóng chữa thương, tôi cũng không có thời gian chữa thương cho cô!
Tần Thiên hướng về phía Hiên Viên Phiêu đang cười to mà hô.
- Ầm!
- Ầm!
- Chịu chết đi!
Lúc này, Mộc Dịch và Kim Minh đồng thời hét lớn một tiếng, nhanh chóng vọt tới Tần Thiên, bộc phát ra năng lượng khí tức cường đại, hai tên đó giống như hai quả đạn pháo to lớn bay về phía Tần Thiên.
- Hát!
Giờ khắc này, Tần Thiên cũng dẹp bỏ trạng thái đùa cợt, hét lớn một tiếng, cả người bạo phát ra toàn bộ năng lượng, trong nháy mắt khí tức kinh khủng từ trên người của Tần Thiên bộc phát ra, sát khí hiện đầy không gian xung quanh. Giờ khắc này, thực lực của Tần Thiên trực tiếp tăng lên tới cảnh giới sáu sao cấp sau đỉnh cao, thiếu chút nữa đã đạt tới cảnh giới sáu sao cấp bảy.
- Đi chết đi!
Tần Thiên hai tay nhanh chóng đánh ra một pháp quyết, một con Thanh Điểu Chi Môn to lớn từ trên người của Tần Thiên bạo phát ra. Lúc này đây, khí tức công kích kinh khủng đạt cảnh giới bảy sao từ Thanh Điểu Chi Môn trên người tán phát ra, không gian đều chấn động rung chuyển, hầu như muốn xé nát.
Hai tên Mộc Dịch và Kim Minh thấy Tần Thiên đáp lại công kích kinh khủng nhất thời sắc mặt đại biến, lập tức cả hai cùng bộc phát ra công kích cường đại nhất. Thế nhưng không đợi bọn họ bộc phát ra, hai tên đó đã trực tiếp bị Thanh Điểu Chi Môn nuốt vào.
- Rầm rầm ầm!
- A!
- Ầm!
Tiếng nổ đáng sợ và tiếng kêu thảm thiết của hai tên này nhất thời vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ Thanh Điểu Chi Môn nổ tung, năng lượng dư chấn vô cùng cường đại lập tức phát ra mọi hướng, hai tên Mộc Dịch và Kim Minh trực tiếp bị tạc bay lên trời.
- Hưu!
Tần Thiên nhanh chóng đem Hiên Viên Phiêu đang trên đất mà bế lên, nhanh chóng bay lên trên cao, miễn cho đụng phải năng lượng dư chấn làm thương tổn.
- Ầm!
Mặt đất một trận sụp xuống, không gian chảy loạn kinh khủng khiến cho một vùng sa địa bị bạo tạc tạo thành một cái hố to. Mà hai tên Mộc Dịch và Kim Minh rơi vào một bên trong hố to này, cả hai đều trọng thương, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.
Dưới một chiêu, hai tên đó đã bị Tần Thiên làm cho bị thương nặng, cực kỳ thê thảm.
Hai tên Mộc Dịch và Kim Minh chưa bao giờ cùng Tần Thiên giao thủ, hầu như bọn hắn cũng không có rời khỏi gia tộc, đều là ở bên trong gia tộc xưng vương xưng bá, chỉ ở bên trong phòng ấm bồi dưỡng ra được một đóa hoa. Vì vậy tuy rằng danh khí của Tần Thiên rất lớn, nhưng là bọn hắn chưa thấy qua, nên không cho là sự thật. Cho rằng hai người liên thủ, Tần Thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới vừa đối mặt, liền bị đánh bại. Tần Thiên ra một đại sát chiêu khiến hai tên đó trong tức khắc bị thương nặng.
- Ai! Thật không vô nghĩa, mới một chiêu cứ như vậy chết đi, thật không lịch sự mà đánh. Ta vừa ra một chiêu, các ngươi đã ngã xuống, không có ý nghĩa gì cả!
Tần Thiên nhìn hai tên kia té ngã dưới đất, rất là ra vẻ lắc đầu nói. Bàn tay tiếp tục nắm lấy vật gì mềm mại, cũng không biết là cái gì Tần Thiên cảm thấy rất mềm nắm bắt rất là thoải mái, vì vậy không ngừng nắm vào.
Lúc này, Hiên Viên Phiêu bị Tần Thiên ôm vào trong ngực, nhưng khiến cô ấy tức chết rồi, trên mặt vừa thẹn vừa giận. Bởi vì thứ Tần Thiên đang bóp trong tay cảm thấy mềm mại, chính là mông của cô ấy.
- Lưu manh, tôi đánh chết anh!
- Ba!
- A!
Hiên Viên Phiêu hung hăng tát một cái vào mặt của Tần Thiên, kết quả phát hiện giống như cô ấy đã đánh vào tấm thiếc, khiến tay cô ấy đau đớn.
- Mẹ kiếp, cô đánh tôi làm gì?!
Tần Thiên nhất thời bực bội, mắng to.
- Lão tử cứu cô, cô lại còn đánh tôi, thật không nói đạo lý, cẩn thận lão tử ném cô xuống phía dưới!
- Ném cái đầu của anh, tay anh đang bóp vào nơi nào?! Tên khốn kiếp, vẫn không dừng lại, thả ta xuống!
Hiên Viên Phiêu tức giận nói.
- Tay của tôi điều không phải đặt ở... !
Nói đến đây, Tần Thiên mới phát hiện tay của hắn khư khư nắm lấy mông của Hiên Viên Phiêu, chợt nghĩ:
- Mông, thảo nào tiểu nha đầu này tức giận với mình như vậy!
Không ngờ Tần Thiên cứ như thế đã bất tri bất giác trở thành một tên lưu manh chính hiệu. Hắn nhất thời ngừng lại, vội vàng đáp xuống đất, đem Hiên Viên Phiêu đặt trên mặt đất.
- Xin lỗi xin lỗi, lỡ tay!
Tần Thiên ngượng ngùng nói, Hiên Viên Phiêu hừ lạnh một tiếng, lười tính toán với Tần Thiên. Bây giờ cô ấy trước tiên phải nhanh chóng chữa trị thương thế.
Lúc này, bên trong hố to, hai tên Mộc Dịch và Kim Minh từ bên dưới đứng lên, cả người áo giáp đều bị công kích của Tần Thiên đánh cho te tua, rất là chật vật.
Áo giáp phòng hộ của Mộc Dịch bị Tần Thiên giáng đắc nát bấy, chỉ còn lại có mấy cọng dây, tơi tả giống như bị bão tố thổi qua.
Áo giáp của Kim Minh cũng giống như vậy, bị đánh chỉ còn lại có một nửa, cả người rách rưới, thoạt nhìn còn tàn tạ hơn Tần Thiên, càng giống như một tên ăn mày.
- Này, hai người các ngươi muốn tự sát hay là ta động thủ?
Tần Thiên lại uống nước nhìn hai tên kia ở bên dưới, lười biếng hỏi. ...