- Mẹ kiếp nhà người, lão tử cũng không tin không đánh chết được ngươi!
Tần Thiên nhìn thấy con quái vật giết tới giận dữ hét, hai tay vung lên, lập tức một con Thanh Điểu Chi Môn cực lớn xuất hiện, rất nhanh hướng phía quái vật tấn công, trực tiếp nuốt con quái vật vào bên trong.
- Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, đầy trời đều là một mảnh máu tươi, quái vật lại một lần nữa bị phá tan thành từng mảnh, so với trước càng thêm nát.
Tần Thiên nhìn những khối vụn trên mặt đất, lầu bầu nói:
- Bà mẹ, sẽ không lại lần nữa tụ họp đi à nha!
Vừa nói xong, trên mặt đất những khối thịt lần nữa bắt đầu chuyển động, nhanh chóng tổ hợp đã trở thành một con quái vật mới.
- Con mẹ nó, lại họp lại, lão tử lại giết tiếp!
Tần Thiên quát, lập tức lại là một Thanh Điểu Chi Môn giết tới, lần nữa đem quái vật nổ nát bấy, nhưng tạc xong sau đó quái vật lại tổ hợp tiếp. Tần Thiên đành phải tiếp tục tạc, quái vật tiếp tục tổ hợp, như thế nào đánh đều đánh không chết, mà năng lượng của Tần Thiên lại rất nhanh tiêu hao hết.
- Mẹ kiếp, như vậy cả buổi chiều, ta chưa đánh chết hắn, ta đã bị hắn giày vò cho chết rồi. Con quái vật này khẳng định có nhược điểm, không có khả năng đánh quài không chết!
Tần Thiên thầm nghĩ, bên này hắn đang nghĩ, khối vụn trên đất lại bắt đầu tổ hợp lại.
Tần Thiên nhìn thấy thi thể trên đất tổ hợp, đột nhiên nghĩ đến một biện pháp. Tần Thiên lấy ra đuôi bò cạp mà hắn đã thu được, rất nhanh vọt tới trước mặt quái vật, thừa dịp nó còn chưa hoàn toàn tổ hợp lại, trực tiếp dùng hai chân và hai tay chà xát mấy khối xương cốt và thịt toàn bộ cho nát nhừ, không cho hắn tổ hợp lại với nhau.
Lập tức Tần Thiên lấy ra cái bật lửa, đem quần áo của hắn cởi xuống, rất nhanh đốt lên, trực tiếp đem những miếng thịt nát này bỏ vào trong lửa mà đốt, chuẩn bị thiêu hủy chúng. Nhìn xem mớ thịt bị thiêu hủy, quái vật không đủ thịt tổ hợp, sẽ không có biện pháp hợp nhất.
Nhưng Tần Thiên nghĩ ra cách này thật đã quá ngây thơ, ngọn lửa này căn bản không có biện pháp đốt được những miếng thịt nát này, chưa kịp thiêu cháy, mớ thịt nát đó đã bay trở về trong thân thể của con quái vật, một lần nữa tổ hợp hướng đến tấn công Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn thấy quái vật tấn công, không chút nghĩ ngợi, quay người, bản thân bộc phát ra công kích cường đại nhất, hướng đến cánh cửa đồng phía sau lưng hung hăng oanh tới.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, cửa đồng bị Tần Thiên đánh mở ra một khe hở nhỏ, Tần Thiên nhìn thấy, lập tức vui mừng.
- Oanh!
- A!
Tần Thiên còn chưa kịp vui mừng được bao lâu, phía sau lưng đã bị một bộ móng vuốt tấn công tới, công kích của quái vật đánh vào phía sau lưng của Tần Thiên, da của hắn bị xé nát, cực kỳ đau đớn. Cả người Tần Thiên cũng thế bị đập bay ra ngoài, mặt đối mặt đụng vào trên cánh cửa đồng.
- A!
Tần Thiên ngã xuống trên mặt đất, nhanh chóng đứng lên, rất nhanh thuấn di rời đi.
- Oanh!
Tần Thiên vừa rời đi, nơi hắn đã đứng, phát ra một tiếng vang thật lớn, công kích của quái vật đã đánh tới, cực kỳ nhanh chóng. Nếu Tần Thiên tránh né chậm một chút, tất nhiên lần nữa rơi vào tổn thương.
- Má nó, đau chết ta!
Tần Thiên nghe thấy công kích quái vật, trong nội tâm thầm mắng, vội vàng tiến hành chữa thương.
Quái vật rất nhanh đã xoay người qua, lần nữa hướng phía Tần Thiên công giết, Tần Thiên lập tức một chưởng oanh tới, trực tiếp bắn cho con quái vật đó nát bấy. Sau đó rất nhanh nhặt lên một ít thịt nát của nó trên mặt đất, vọt tới chỗ cánh cửa đồng, đem thịt nát của nó ném vào trong khe hở của cánh cửa, nhanh chóng nắm lấy tay nắm cửa, xuất ra toàn bộ sức mạnh đơn giản chỉ cần đem cánh cửa đóng lại.
Quay đầu lại, Tần Thiên nhìn trên mặt đất, những khối thịt nát kia vẫn là rất nhanh bắt đầu tổ hợp, nhưng lúc này đây lại không thể tổ hợp lại như cũ, bởi vì thiếu đi rất nhiều khối, căn bản không khép lại được.
Tần Thiên lập tức thở dài một hơi, rốt cuộc cũng giải quyết được con quái vật này.
- Đông!
- Đông!
- Đông!
Đúng lúc này, cánh cửa phía sau lưng Tần Thiên truyền đến tiếng vang kịch liệt, giống như có đồ vật xô ầm lên trên cửa, Tần Thiên rất nhanh tránh qua một bên, chuẩn bị nghênh đón thứ mới.
Đúng lúc này, một đống thịt vụn đang hình thành quái vật mới nhanh chóng đi đến cánh cửa, cả khối đều đánh vào trên cánh cửa đồng, dùng sức đụng cho mở ra.
Tần Thiên lập tức đã hiểu được, bên kia cánh cửa chính là đám thịt vụn bị Tần Thiên ném đi đang xô cửa, muốn trở về bên này để hợp nhất, nhưng tiếc bị cánh cửa ngăn cản, căn bản vào không được.
Cánh cửa đồng này có nhiều nghiêm mật, Tần Thiên đã biết, vừa rồi hắn cũng đã phí hết thật lớn khí lực mới mở nó ra được một chút, hiện tại một lần nữa trở về như cũ, căn bản hắn không có khả năng lần nữa mở ra.
- Ngươi chậm rãi đụng đi, ta nghỉ ngơi một chút!
Tần Thiên nhìn sang con quái vật kia nói, lấy đan dược ra, bắt đầu chữa trị vết thương.
Đám thịt vụn quái vật kia tiếp tục ở chỗ đó đụng vào, một mực đụng vào, càng ngày càng mãnh liệt. Tần Thiên đều bị đánh thức, nhìn xem cánh cửa đòng kia, có chút bận tâm, chỉ là chứng kiến cánh cửa bị đồng bị đụng phải lâu như vậy đều không có hé được gì, Tần Thiên thở dài một hơi.
Tần Thiên tiếp tục chữa thương, trải qua hơn một giờ đông hồ, cả người khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, mà đám thịt vụn kia vẫn như cũ đứng ở cửa tông vào, thật kiên nhẫn.
- Ôi, thật không tồi, con quái vật chết bầm, tinh thần của ngươi đáng để chúng ta học tập, ta đây sẽ giúp ngươi một chút!
Tần Thiên cười xấu xa nói, khẽ vươn tay, một chưởng một lần nữa trực tiếp đánh nát đống thịt vụn còn chưa có tổ hợp thành quái vật.
- Ngươi cứ từ từ tổ hợp đi!
Tần Thiên cười nói, sau đó nhìn xung quanh, nhìn xem ở đâu có thể đi ra ngoài, cái chỗ cửa đồng chắc chắn không thể mở ra, nếu không quái vật một lần nữa tổ hợp, thì hắn rước phải phiền toái. Nhưng mà tại đây cũng không có đường ra khác, chỉ có cánh cửa trước khi đến kia.
Cái lối đi kia lại bị đám xác ướp cổ thể ngăn chặn, dường như không thể quay về.
Tần Thiên cảm thấy khó xử, cau chặt lông mày.
- Phanh!
Đúng lúc này, Tần Thiên phát hiện ra cánh cửa đồng kia đột nhiên bị người nào đó kéo ra, Tần Thiên lập tức cảnh giác nhìn sang, nhìn xem là người nào.
Xem xét, Tần Thiên lập tức ngây ngẩn cả người, lại là Hiên Viên Phiêu Nhi.
Hiên Viên Phiêu Nhi vẻ mặt trắng bệch đứng tại cửa ra vào, giống như đang sợ hãi thứ gì đó, cả người đều lộ ra bộ dạng cực kỳ hoảng sợ, không biết chuyện gì đã xảy ra.
- Tần Thiên!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy Tần Thiên, lập tức gọi lớn một tiếng, vội vàng chạy đến chỗ Tần Thiên, lập tức xà vào trong lòng của Tần Thiên, gắt gao ôm lấy Tần Thiên, toàn thân không ngừng phát run.
- Có quỷ, có quỷ, Tần Thiên, cậu nhanh cứu tôi, ôm chặt tôi, ôm chặt tôi, tôi sợ quá!
Hiên Viên Phiêu Nhi khóc nức nở nói.
Tần Thiên vội vàng ôm chặt Hiên Viên Phiêu Nhi, an ủi:
- Không có việc gì, không có việc gì, có tôi ở chỗ đây, chớ khẩn trương, đã xảy ra chuyện gì, chưa nói cho tôi biết!
- Trong chỗ này có quỷ, có quỷ, anh mau dẫn tôi ra ngoài đi, thật đáng sợ, ở đây... Mau dẫn tôi ra ngoài đi, tôi không muốn bị quỷ ăn hết!
Hiên Viên Phiêu Nhi run rẩy nói, nói chuyện đều có chút nói năng lộn xộn.
- Khanh khách... !
Tần Thiên vừa định hỏi cô ấy, bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi tiếng vang vang lên, giống như có đồ vật gì đó đang nhấm nuốt, trong hoàn cảnh này, nghe được khiến cho lòng người càng thêm sợ hãi.
- A! Quỷ đã đến, quỷ đã đến, nó muốn ăn tôi, nhanh cứu tôi... !
Giờ khắc này, Hiên Viên Phiêu Nhi vô cùng hoảng sợ hét lớn... ...