Tần Thiên liếc Hiên Viên Phiêu Nhi một cái, không nói gì, rất nhanh hướng phía phát ra âm thanh bạo tạc nổ tung mà đi, bên kia tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, càng ngày càng kịch liệt, giống như đang tiến hành đại chiến một mất một còn.
Hai người rất nhanh đã đi tới nơi cách xa chỗ xảy ra chiến đấu, chứng kiến hai đạo thân ảnh trắng và xanh ở trong rừng rậm nhảy lên. Hai người đàn ông đều là người trẻ tuổi, thực lực đều đạt cảnh giới sáu sao cấp năm, hai người giao chiến, phạm vi mấy trăm mét đều bị san thành bình địa.
- Là người của Thủy gia và Phong gia, tên mặc áo trắng là người thừa kế mới của Phong gia, tên là Phong Vũ Tuyết. Còn tên mặc chiến bào màu xanh da trời chính là người thừa kế của Thủy gia, tên là Thủy Quân Ích!
Hiên Viên Phiêu Nhi liếc nhìn thì đã nhận ra được, còn Tần Thiên căn bản không biết hai người kia.
Bất quá Tần Thiên biết chính là, hai người kia xuất hiện ở trong này, so với bọn hắn còn nhanh hơn một bước, không biết vào bằng cách nào, không biết những người thừa kế của những đại gia tộc khác có đi vào nơi này hay không.
Hai người đang giao chiến lấy, đột nhiên ngừng lại, Phong Vũ Tuyết nhìn Thủy Quân Ích nói:
- Quân Ích huynh, chúng ta cần gì phải đánh cho ngươi chết ta sống như vậy. Như vậy đi, viên nội đan âm hồn thú này, tôi cho huynh, chúng ta bây giờ một người đi một nơi, từng người đi săn giết âm hồn thú, thế nào?
- Hừ! Sớm như vậy chẳng phải được sao, lấy ra!
Thủy Quân Ích nhìn Phong Vũ Tuyết nói.
Phong Vũ Tuyết vung tay lên, lập tức lấy ra một viên hạt châu màu xanh lá ném ra ngoài, bay đến chỗ Thủy Quân Ích, Thủy Quân Ích đưa tay tiếp được, nhìn nhìn, lập tức chuyển thân vào bên trong rời đi, Phong Vũ Tuyết cũng thế lập tức tách ra.
- Ở đây có âm hồn thú!
Tần Thiên kinh ngạc kêu lên, âm hồn thú không phải là yêu thú, mà là một loại âm linh có âm khí bên trong thai nghén đi ra. Loại âm linh này không có lực công kích, chỉ biết cắn nuốt âm khí trong thiên địa, để cho bản thân lớn lên, giống như thiên linh dược, đến một trình độ nhất định, sẽ lột xác thành tinh, học được tu luyện, trở thành một gã Quỷ Hồn, thời gian dần qua sinh trưởng ra linh trí, trở thành một loại khác tồn tại trong thiên địa.
- Âm hồn thú! Chúng ta đây nhanh đi bắt chúng, đừng cho bọn hắn đoạt mất!
Hiên Viên Phiêu Nhi lập tức nói, bởi vì nội đan âm hồn thú lại tương đương với nội đan yêu thú, phối hợp với dược liệu khác luyện chế đan dược không còn gì tốt hơn.
- Cô không sợ quỷ nữa à!
Tần Thiên trêu chọc Hiên Viên Phiêu Nhi nói.
- Hừ! Mắc mớ gì tới anh, chúng ta nhanh đi tìm âm linh!
Hiên Viên Phiêu Nhi cầm lấy tay của Tần Thiên, rất nhanh hướng vào sâu trong rừng rậm vọt tới.
Rừng cây cỏ hoa lá bị hóa đá này không biết đến cùng rộng lớn bao nhiêu, khắp nơi đều là hoa cỏ kỳ quái, còn có rất nhiều thiên linh dược, chỉ tiếc toàn bộ đều bị hóa đá, vô dụng.
Hai người tìm một hồi, Tần Thiên chợt phát hiện một con âm hồn thú, âm hồn thú này vô cùng cao cấp, đạt đến cảnh giới bảy sao, cực kỳ to lớn đầu của nó giống như đầu của sói hoang kết hợp với đầu của sư tử tạo thành, toàn thân đều mờ mờ, toàn bộ đều do âm khí ngưng kết mà thành, mơ hồ có thể chứng kiến nội đan trong cơ thể nó.
Nó cũng không có lực công kích gì, chỉ có bản năng cảm ứng được nguy hiểm, sau đó nhanh chóng chạy trốn, càng là âm hồn thú cao cấp chạy càng nhanh, nhất định phải cẩn thận tới gần, vận dụng một chiêu linh hồn chi lực giết chết nó mới được.
- Nhanh, Tần Thiên, chúng ta bọc đánh nó!
Hiên Viên Phiêu Nhi hưng phấn nói, Tần Thiên vội vàng gọi cô ấy im miệng, nhưng là đã trễ, đầu âm hồn thú kia một khi phát hiện hai người, lập tức nhanh chân bỏ chạy.
- Sặc, chạy, cô ở nơi này chờ tôi, tôi đi đuổi bắt nó sẽ trở về!
Tần Thiên dặn dò Hiên Viên Phiêu Nhi nói, rất nhanh thuấn di vọt tới âm hồn thú đang chạy trốn.
- Tôi cũng đi, tôi không muốn ở một mình, tôi sợ!
Hiên Viên Phiêu Nhi ở phía sau hô lớn, lập tức đuổi theo phía sau Tần Thiên.
Tần Thiên chọn dùng thuấn di đuổi sát âm hồn thú, tốc độ của âm hồn thú cũng không chậm, vẫn luôn duy trì một khoảng cách với Tần Thiên. Bởi vì nó theo âm khí bên trong thai nghén đi ra, cho nên toàn thân đều rất nhẹ, tốc độ cực kỳ nhanh, giống như tia chớp. Mặc dù Tần Thiên sử dụng thuấn di, không thể nhanh chóng đuổi theo nó, bởi vì âm hồn thú cũng sử dụng tốc độ thuấn di, thậm chí còn nhanh hơn một chút.
Tần Thiên khó chịu nhìn âm hồn thú phía trước, nếu cứ tiếp tục như vậy, tuyệt đối đuổi không kịp, nhất định phải công kích âm hồn thú mới được.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên lập tức ngưng tụ ra một thanh chiến kiếm linh hồn, rất nhanh tấn công về phía âm hồn thú.
Tốc độ công kích của linh hồn không thể nghi ngờ là nhanh nhất, đầu âm hồn thú này không kịp tránh né, trực tiếp bị linh hồn chiến kiếm của Tần Thiên đánh trúng, nổ tung tại chỗ, một viên hạt châu màu đen bay ra, nó chính là nội đan âm hồn thú. Tần Thiên khẽ vươn tay, vững vàng cầm trong tay, lập tức cảm giác được năng lượng khí tức vô cùng âm tính.
- Rất tốt, mang về cho nữ nhân của mình tu luyện!
Tần Thiên trong nội tâm thầm nghĩ, lập tức đem nội đan âm hồn thú thu vào.
- Hô... Anh chạy nhanh như vậy làm cái gì, cũng không đợi tôi, mệt chết tôi rồi, cậu bắt được nó chưa?
Hiên Viên Phiêu Nhi thở hổn hển, nhìn Tần Thiên hỏi.
- Ừ, bắt được rồi, đi, chúng ta tìm kiếm mục tiêu mới!
Tần Thiên gật đầu nói, tiếp tục đi tới phía trước.
Trong rừng cây, không có cái gì khác, nhưng mà âm hồn thú lại rất nhiều, không bao lâu chỉ trong chốc lát, hai người Tần Thiên và Hiên Viên Phiêu Nhi đã bắt được mười con âm hồn thú, Hiên Viên Phiêu Nhi cực kỳ vui thích.
- Nhanh lên, Tần Thiên, chúng ta tiếp tục đi!
Hiên Viên Phiêu Nhi phấn khởi, kéo tay của Tần Thiên nói.
- Nhanh cái gì, có người muốn đi ra giết người cướp của!
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi nói, cô ấy cảm thấy rất khó hiểu.
Vừa nói xong, hai đạo thân ảnh vừa trắng vừa xanh liền xuất hiện ở trước mặt của hai người Tần Thiên, đương nhiên đó là hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết.
- Chậc chậc, không nghĩ đến hai người các ngươi co thể vào được trong cổ mộ, ta còn tưởng rằng chỉ có chúng ta vào được đây thôi. Rất tốt, Tần Thiên, ngươi giết nhiều người của gia tộc chúng ta như vậy, hôm nay gặp phải Thủy Quân Ích ta, xem như ngươi chết chắc hiểu chưa, ngày này sang năm, chính là ngày giỗ của ngươi!
Thủy Quân Ích tức giận nhìn Tần Thiên, khẩu xuất cuồng ngôn, hung hăng càn quấy vô cùng. Bởi vì hắn chưa từng cùng Tần Thiên chiến đấu qua, không biết được chiến lực của Tần Thiên như thế nào, chỉ nghe được trong lời đồn đại là thực lực của hắn vô cùng lợi hại. Nhưng chỉ là cảnh giới sáu sao cấp bốn mà thôi, còn kém hắn một cấp, cho nên chưa xem Tần Thiên là áp lực.
- Quân Ích huynh, ngàn vạn lần không được lỗ mãng, tiểu tử này có thể giết chết nhiều trưởng lão như vậy, khẳng định hắn có chỗ hơn người. Chúng ta nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng, chúng ta cùng nhau liên thủ tiêu diệt hắn!
Phong Vũ Tuyết dè chừng, suy tính cẩn thận đưa ra đề nghị với Thủy Quân Ích nói.
- Có lý, chúng ta đây sẽ liên thủ giết chết hắn!
Thủy Quân Ích nhẹ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, dù sao hắn vậy không phải người ngu.
Tần Thiên nhìn thấy Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết, trên mặt lộ ra một vẻ hưng phấn. Bởi vì mới vừa rồi hắn còn muốn diệt trừ hai người này đem làm phân bón cho hắn từ lâu, nhưng là hai người chạy trốn quá nhanh, chưa kịp ra tay.
Không nghĩ tới hai người này lại tự động tìm tới cửa, Tần Thiên có thể không hưng phấn sao. ...