Tần Thiên nhìn hai thể loại ngu dốt trước mặt, trong nội tâm vô cùng cao hứng, rốt cuộc có thể có lý do ra tay tiêu diệt.
- Hai người các ngươi muốn giết ta à, rất tốt, ta rất hoan nghênh, đến đây đi, giết ta đi!
Tần Thiên hướng về phía hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết đan lấy hai tay nói, bộ dạng không thể chờ đợi được, rất muốn lập tức ra tay giết chết bọn họ.
Phong Vũ Tuyết và Thủy Quân Ích cũng vậy rất muốn giết chết Tần Thiên, nhưng cũng không có lập tức động thủ, bởi vì bên cạnh Tần Thiên còn có một Hiên Viên Phiêu Nhi, thực lực của cô ấy cũng đạt cảnh giới sáu sao cấp bốn. Mặc dù hai người bọn họ không cường đại, nhưng cả hai đều là cao thủ sáu sao cấp bốn, bọn hắn không dám xem thường. Dù sao Tần Thiên từng giết qua cao thủ cảnh giới bảy sao, mà bất luận là thật hay giả, thấy bộ dạng Tần Thiên không thể chờ đợi được, giống như cũng không hề sợ bọn họ.
Chẳng lẽ Tần Thiên có chuẩn bị gì ở sau hay sao?
Hai người Thủy Quân Ích nhìn Tần Thiên, có chút bận tâm là hắn có cái gì dựa vào, nếu vậy thì phiền toái, giờ phút này, hai người liền lộ vẻ do dự.
- Sặc, hai người các ngươi làm sao vậy, không phải mới vừa nói muốn giết ta sao, như thế nào thoáng cái lại không giết nữa à, các ngươi không phải là sợ rồi sao?!
Tần Thiên thờ ơ hỏi hai người bọn họ, trong giọng nói tràn đầy hàm ý khiêu khích.
- Hừ! Tiểu tử hung hăng càn quấy, Tần Thiên, chỉ là chúng ta cho ngươi sống thêm được một chút mà thôi, đừng cho rằng chúng ta sợ ngươi!
Thủy Quân Ích nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, đợi chút nữa ngươi sẽ biết thế nào là chết đi!
Phong Vũ Tuyết cũng thế lạnh lùng nói.
Tuy hai người bọn họ nói như vậy, nhưng nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo như vậy của Tần Thiên, trong lúc nhất thời thật đúng là không dám động tay.
- Nhanh lên! Không dám thì nói không dám, còn làm màu, thật xem thường các ngươi, đã không dám động tay, vậy ngoan ngoãn đem thứ tốt trên người các ngươi đều giao ra đây, nếu không đưa, ta giết chết các ngươi, có nghe hay không, nhanh lên!
Tần Thiên lấy đuôi bò cạp ra đem làm vũ khí kê trên bả vai, bộ dáng thổ phỉ khó chịu nhìn hai người bọn họ.
- Phốc phốc!
Hiên Viên Phiêu Nhi bên cạnh lập tức nở nụ cười.
Sắc mặt hai người Thủy Quân Ích lập tức càng thêm khó coi, Tần Thiên càng ngày càng khoa trương.
- Mẹ kiếp, ta hôm nay sẽ giết ngươi, nhìn ngươi về sau còn thế nào hung hăng càn quấy, lên!
Thủy Quân Ích nhịn không được, lập tức dẫn đầu phát động tiến công, rất nhanh vọt tới chỗ Tần Thiên, trong tay lóe ra một mảng lớn hào quang màu xanh da trời. Lập tức, không khí xung quanh trở nên lạnh xuống, trực tiếp hạ xuống dưới 0°C, trong trời đất xuất hiện rất nhiều tảng băng sắc bén, nhanh chóng đuổi giết hai người Tần Thiên.
- Hừ!
- Hát!
Tần Thiên hừ lạnh, nhìn thấy đầy trời băng nhọn tấn công tới, trực tiếp hét lớn một tiếng.
- Biến hết cho ta!
Tần Thiên vừa mới nói xong, lập tức, trên người đột nhiên bộc phát ra năng lượng màu đỏ như máu, biến thành một đạo chiến kiếm thật nhỏ, nhanh chóng bắn đi xung quanh.
- Rầm rầm rầm!
Chỉ một thoáng, tiếng nổ vô cùng lớn vang lên, tất cả phiến băng tại thời khắc này toàn bộ bị chém nát bấy, chiến kiếm màu đỏ như máu bay thẳng đến hai người Thủy Quân Ích.
Hai người Thủy Quân Ích lập tức sắc mặt đại biến, không nghĩ tới Tần Thiên cường đại như vậy, rất nhanh đánh ra pháp quyết phòng ngự.
- Rầm rầm rầm!
Lại một hồi tiếng nổ lớn kịch liệt vang lên, rừng rậm cây cối hoá đá xung quanh trực tiếp bị chiến kiếm của Tần Thiên bắn cho nát bấy, nhao nhao sụp đổ, hai người Thủy Quân Ích không có việc gì, chặn được công kích của Tần Thiên, nhưng mà có chút chật vật.
Không nghĩ tới một chiêu công kích này, nếu không phải kịp thời cản phá, thiếu chút nữa đã bị Tần Thiên làm cho bị thương, hai người đều cảm thấy vô cùng mất mặt, với tư cách người thừa kế của đại gia tộc, khi nào gặp được chuyện như vậy.
- Phong huynh, động thủ, cùng nhau giết chết hắn!
Thủy Quân Ích quay sang Phong Vũ Tuyết nói, Phong Vũ Tuyết nhẹ gật đầu, hai người lập tức cùng nhau xuất thủ, tấn công về phía Tần Thiên.
- Hừ, cho dù các ngươi cùng nhau tiến công, vẫn không phải là đối thủ của ta, đi chết đi!
Tần Thiên nhìn thấy hai người cùng nhau tấn công, trực tiếp bay lên, bay thẳng đến nghênh đón hai người bọn họ.
- Chết!
- Chết đi!
Hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết đồng thời hét lớn, cả hai đánh ra pháp quyết. Trong nháy mắt, ở giữa không trung, phiến băng sắc nhọn cùng với gió lớn xuất hiện đầy trời bay thẳng về phía Tần Thiên tấn công, lực công kích gần như đạt đến cảnh giới bảy sao.
- Rác rưởi!
Tần Thiên nhìn thấy hai người bọn họ xuất ra công kích, nở một nụ cười khinh thường. Sau một khắc, khí tức trên người Tần Thiên bắt đầu tăng vọt, thực lực từ cảnh giới sáu sao cấp bốn trực tiếp tăng lên tới cảnh giới sáu sau cấp sáu, huyết sát chi khí kinh khủng từ trên người Tần Thiên bộc phát ra. Xung quanh mấy trăm mét toàn bộ đều mịt mờ sương mù màu đỏ như máu, cực kỳ đáng sợ.
Giờ khắc này, cả người Tần Thiên giống như ma vương địa ngục, hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết chứng kiến, sắc mặt cả hai đều biến sắc. Tần Thiên rõ ràng đạt đến cảnh giới sáu sao cấp sáu, căn bản bọn hắn không thể đối phó.
- Đi chết hết cho ta, Thanh Điểu Phong Bạo!
Tần Thiên nộ quát lớn, hai tay vung mạnh, lập tức, chín cái vòi rồng màu đỏ như máu cao mấy chục thước theo trên người Tần Thiên bạo phát ra, hướng phía hai người Thủy Quân Ích giết tới, cực kỳ nhanh chóng.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Hàng loạt tiếng nổ kinh khủng vang lên, lập tức, hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết bạo phát ra phiến băng và gió lớn tấn công Thanh Điểu Phong Bạo của Tần Thiên. Thế nhưng hai công kích của bọn họ trực tiếp bị bắn cho nát bấy, Thanh Điểu Phong Bạo tiếp tục tấn công về phía hai người bọn họ.
- Chạy mau!
Phong Vũ Tuyết xem xét, cái này hắn hoàn toàn không có khả năng đối kháng, không cần suy nghĩ, vội vàng xoay người bỏ chạy. Thủy Quân Ích cũng như thế, nhưng bọn hắn đều đói nên tốc độ quá chậm, Thanh Điểu Phong Bạo trong nháy mắt đã đến phía sau lưng, oanh tạc trên người của hai người bọn họ.
- Oanh!
- A!
- A!
Tiếng nổ đáng sợ lần nữa vang lên, hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết trực tiếp bị Thanh Điểu Phong Bạo nuốt chửng, vây bọn họ ở bên trong, liên tục phát ra âm thanh bạo tạc nổ tung, năng lượng kinh khủng trực tiếp khiến mặt đất tạc ra một cái hố to, cây cối hoa cỏ hoá đá xung quanh bị xoắn cho nát bấy.
Mọi thứ trở lại bình thường, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, hai người Thủy Quân Ích và Phong Vũ Tuyết cùng nằm dưới đất, toàn thân đều là máu đỏ, trọng thương không cách nào đứng lên. Tần Thiên vừa xuất ra một sát chiêu, hai người bọn họ căn bản không có cách nào kháng cự.
- Hừ! Giết ta, xem ta như thế nào giết các ngươi!
Tần Thiên nhìn thấy hai người Thủy Quân Ích rơi dưới hố, bay đến, rơi vào trước mặt của bọn họ, thò tay, bộc phát ra hấp lực kinh khủng chuẩn bị hấp thu hai người bọn họ.
- Oanh!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, dưới mặt đất đằng sau Tần Thiên một đầu dây leo thô nhám cực lớn màu đen, bên trên có đầy gai dài nhọn mọc ngược xông ra. Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng trực tiếp bị dây leo hung hăng đập vào trên người.
- Oanh!
- A!
Tần Thiên hét thảm một tiếng, cả người lập tức bị đánh bay ra ngoài, cả người nện vào trong đất gần hố to, không ngừng thổ huyết, cả người hứng lấy thương tổn nghiêm trọng.
- Tần Thiên!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy biến cố bên này, sắc mặt đại biến, lập tức kêu to, vọt tới chỗ Tần Thiên.
- Oanh!
Đúng lúc này, dưới mặt đất một đầu cực lớn dây leo màu đen một lần nữa bay ra, hung hăng đập tới Hiên Viên Phiêu Nhi, đánh mạnh vào trên lưng Hiên Viên Phiêu Nhi.
- Oanh!
- Ah!
Hiên Viên Phiêu Nhi và Tần Thiên đồng thời bị tấn công, trực tiếp nện vào trong mặt đất, cả hai người đều bị trọng thương, cả người không ngừng thổ huyết, gần như hôn mê...