Giờ khắc này, Tần Thiên chưa bao giờ cảm giác kề cận cái chết như vậy, trơ mắt ra nhìn Thạch Mâu bay vụt về phía hắn, nhưng không cách nào tránh né, chỉ có thể đối mặt với cái chết.
Lúc này, trong đầu Tần Thiên không khỏi nhớ tới người thân của hắn, người yêu, bạn bè, còn có nhiệm vụ mà hắn chưa hoàn thành.
- Không, ta không thể chết được!
Tần Thiên trong lòng la hét lấy, nhưng tất cả lại không hề có tác dụng.
- Xíu... uu!
Thạch Mâu đã nhanh chóng tấn công đến trước ngực của Tần Thiên, Tần Long bên dưới nhìn thấy trên mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười, thầm vui mừng:
- Tần Thiên, rốt cuộc cũng sắp chết, mình có thể báo thù được rồi.
Ngay lúc Thạch Mâu sắp sửa cắm vào trái tim của Tần Thiên, một đạo ánh sáng màu xanh từ trong đan điền của Tần Thiên bạo phát ra. Sau một khắc, Tây Hoàng Dược Đỉnh đã lâu không thấy từ trong thân thể Tần Thiên bay ra, chắn trước mặt Tần Thiên.
- Đông!
Thạch Mâu hung hăng đụng vào bên trên Tây Hoàng Dược Đỉnh, giờ khắc này, một âm thanh va chạm vang lên, năng lượng khí tức vô cùng khủng bố lập tức nổ tung, bắn đi khắp nơi. Bọn người Tiêu Du được thả lỏng cơ thể, Tần Thiên cũng thế được Tây Hoàng Dược Đỉnh che chở, nhanh chóng lui về phía sau.
Thạch Mâu trực tiếp bắn ngược trở về phía Tần Long bên kia.
- Xíu... uu!
- A!
Tần Long hét thảm một tiếng, lập tức hồn phi phách tán, mà Thạch Mâu thì lơ lửng ở giữa không trung, sau đó nổ bắn ra, lần nữa bay vụt về phía Tần Thiên.
Giờ khắc này, Tây Hoàng Dược Đỉnh cũng bay lên, vọt tới Thạch Mâu, bộc phát ra khí tức đáng sợ, lập tức hai bên mãnh liệt va chạm với nhau.
- Oanh!
Bên trên Tây Hoàng Dược Đỉnh bộc phát ra từng đạo ánh sáng có vân màu xanh, như là gợn nước đẩy ra. Số lượng lớn hoa cỏ trùng điểu từ bên trên Tây Hoàng Dược Đỉnh tản mát ra, một tiếng ngâm xướng cổ xưa từ trên Tây Hoàng Dược Đỉnh phát ra, kỳ dị mà thần bí.
Giờ khắc này, bên trên Thạch Mâu cũng bộc phát ra cảnh tượng dị thường, một mảnh bụi mù tràn ngập bay ra. Ngay sau đó, vô số quái vật toàn thân là máu tươi từ trong bụi mù đi ra, cao lớn vô cùng, tựa như người khổng lồ, trong tay cầm đủ loại kiểu dáng vũ khí bằng đá.
Giờ khắc này, trên bầu trời đêm, tiếng ngâm cổ xưa xướng trải rộng, vô số hoa cỏ điểu đông trùng hạ thảo tụ tập cùng một chỗ, tản mát ra khí tức cực kỳ thần bí. Tất cả kết hợp với âm thanh ngâm xướng cổ xưa, hướng phía Thạch Mâu công kích.
Bên trong Thạch Mâu, cũng xuất hiện vô số quái vật dính đầy máu tươi, cầm binh khí bằng đá, bạo phát ra chiến lực đáng sợ chống trả lại Tây Hoàng Dược Đỉnh.
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời hiện đầy năng lượng vô cùng kinh khủng, không ngừng oanh tạc khắp nơi, không gian không ngừng vỡ vụn rồi khép lại, ăn mòn lấy mặt đất, tựa như sắp tận thế.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Tây Hoàng Dược Đỉnh và Thạch Mâu không ngừng chiến đấu, không ngừng oanh tạc xung quanh. Ở đây ngoại trừ Tần Thiên, tất cả mọi người đều hôn mê, Tần Thiên chứng kiến sự việc ở trên không, mặt lộ vẻ vô cùng giật mình. Loại hiện tượng kỳ dị này hắn lần đầu tiên nhìn thấy, lại là hai kiện vũ khí tự động chiến đấu với nhau, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào.
- Rầm rầm rầm!
Phía trên chiến đấu không ngừng, bên trong Tây Hoàng Dược Đỉnh truyền ra âm thanh ngâm xướng cổ xưa càng ngày càng vang dội, tản mát ra khí tức cũng thế càng ngày càng khủng bố. Mà Thạch Mâu kia bị áp chế dần dần lui về phía sau, vô số quái vật nổ tung, hóa thành một đống máu huyết, dần dần bị đánh bại.
Tây Hoàng Dược Đỉnh không ngừng tiến công, cuối cùng Thạch Mâu cũng thu hồi dị tượng, lập tức bay lên bầu trời, trực tiếp bay vào giữa không trung.
Thạch Mâu rời đi, Tây Hoàng Dược Đỉnh dị tượng cũng bỗng nhiên tiêu thất, biến thành một đạo ánh sáng màu xanh, chui vào trong thân thể của Tần Thiên.
Tần Thiên lập tức xem xét, Tây Hoàng Dược Đỉnh bay vào bên trong đan điền của hắn, im lặng ở bên trong. Tần Thiên thử đi thôi động nó, nhưng không có phản ứng, giống như trước đây, không cách nào vận dụng, chỉ có thể để nó tự động hành động.
Tần Thiên nghĩ ngợi, thử thúc dục Ngọc Như Ý, nhưng cũng chỉ vô dụng. Hắn chỉ muốn xác thực có thể sử dụng Ngọc Như Ý trên người có được năng lượng, tu luyện thần thức.
Một hồi đại chiến, xung quanh bị tạc tạo thành một mảnh phế tích.
Tần Thiên vội vàng bay lên, tìm kiếm bọn người Tiêu Du, vừa rồi sóng năng lượng khủng bố không biết đã đưa bọn họ đi nơi nào.
- Tiểu Nhã, chị, Hiên Viên huynh, tiểu nha đầu! Mọi người ở đâu?
Tần Thiên một bên bay một bên lớn tiếng hô hào, nhưng lại không có phát hiện tung tích của bọn người Tiêu Du.
Sắc trời cũng dần trở sáng, Tần Thiên tìm thật lâu, cũng không tìm được tung tích của bọn họ, trong lòng rất sốt ruột, âm thầm cầu nguyện, hi vọng bọn họ không xảy ra chuyện.
Hiện tại phân điện phía đông và phía bắc của Âm Dương Thần Giáo đều bị diệt, chỉ còn lại có hai cái phân điện phía tây và phía nam. Không biết những người khác có phát hiện hai cái phân điện kia hay không.
Tần Thiên tiếp tục ở trên sa mạc tìm kiếm bọn người Tiêu Du, nhưng đã tìm hai ba ngày, cũng không có phát hiện bóng dáng của bọn họ. Vì vậy liền buông bỏ, bọn người Tiêu Du chắc chắn là không có việc gì, rất có thể đã đi tìm hai cái phân điện Âm Dương Thần Giáo còn lại, hắn trước đi tìm phân điện rất có thể sẽ gặp được bọn họ.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên đi đến phía tây, trong nội tâm suy đoán bọn người Tiêu Du nếu trước đi tìm phân điện Âm Dương Thần Giáo, chắc chắn sẽ đi đến phía tây trước, dù sao phía tây tương đối gần hơn.
Quyết định như vậy, Tần Thiên xuất phát đi đến phía tây. ...
Đi cả buổi, thời tiết bắt đầu nóng lên, nhiệt độ tại buổi trưa bỗng nhiên tăng lên đến hơn bốn mươi độ, cực kỳ nóng nực. Phơi nắng khiến Tần Thiên chảy mồ hôi đầm đìa, nếu không phải là tu luyện giả, đoán chừng đã bị phơi nắng đến chết rồi.
- Choáng rồi, nếu có một chai nước để uống thì thật tốt!
Tần Thiên nhìn mặt trời trên đầu trong nội tâm thầm nghĩ, thò tay vào trong túi trữ vật, phát hiện hắn cả nước cũng không còn, đã uống cạn sạch.
- Sặc, choáng quá, mình sẽ không chết khát trong sa mạc chứ, cái này mà truyền đi thì vô cùng xấu hổ chết mất. Chưa bị người giết, ngược lại là tự giết mình!
Tần Thiên không đi bộ, trực tiếp bay lên không trung, rất nhanh hướng phía trước bay đi, nhìn xem ở đâu có nguồn nước, nếu không có nước thật sự sẽ chết khát.
Đã bay được một hồi lâu, Tần Thiên cũng không phát hiện bất kỳ nơi nào có nước. Mà giờ khắc này, mặt trời càng ngày càng độc, Tần Thiên đã khát vô cùng còn gặp phải cái nóng ngày càng thêm gây gắt, bờ môi đã vô cùng khô rát.
- Mẹ kiếp, không tìm thấy nước, lão tử tự đánh ra miệng giếng, ta không tin dưới mặt đất này không có nước!
Tần Thiên nghĩ đến, lập tức thúc dục chiến lực, chuẩn bị ra tay.
- Tần Thiên! Tần Thiên!
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một tiếng của con gái quen thuộc vang lên, Tần Thiên liền quay người nhìn về đằng sau, nhìn thấy phía xa xa Hiên Viên Phiêu Nhi bay tới, Tần Thiên lập tức vui mừng.
- Ha ha ha... Ta yêu chết, mỹ nữ!
Tần Thiên hưng phấn hô lớn, cả người nhanh chóng giang hai tay bay đến Hiên Viên Phiêu Nhi, cực kỳ kích động, rốt cuộc cũng có nước uống.
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy Tần Thiên cũng rất vui mừng, cô bị năng lượng chấn hôn mê bất tỉnh, hôn mê đã hai ngày, tỉnh lại phát hiện lẻ loi một mình, nên cô vội vàng đi tìm những người khác. Nhưng làm thế nào cũng không tìm thấy, cuối cùng cô có ý nghĩ giống với Tần Thiên, cho rằng mọi người sẽ đi về phía tây tìm kiếm phân điện Âm Dương Thần Giáo, vì vậy liền tìm tới, không nghĩ tới có thể gặp được Tần Thiên, nên vô cùng mừng rỡ.
Chỉ là hiện tại nhìn thấy Tần Thiên mang bộ dạng giống như một tên háo sắc lao về phía mình. Hiên Viên Phiêu Nhi cho rằng Tần Thiên muốn làm gì với cô, lập tức sợ hãi, quay người bỏ chạy.
- Sặc, cô chạy cái gì, quay lại đây mau, đừng chạy nữa, tôi cần cô!
Tần Thiên nhìn thấy Hiên Viên Phiêu Nhi đột nhiên bỏ chạy, lập tức khẩn trương, la lớn lên.
Hiên Viên Phiêu Nhi vừa nghe Tần Thiên nói ra câu hắn cần cô ấy, khiến cô ấy sợ tới mức càng chạy nhanh hơn, trong lòng nghĩ ngợi lung tung:
- Tần Thiên quả nhiên đang nóng nảy trong người, muốn tìm mình giải quyết vấn đề hay sao?!...