Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1405 - Chương 1410: Nhiệm Vụ Mới

 Chương 1410: Nhiệm Vụ Mới Chương 1410: Nhiệm Vụ Mới Chương 1410: Nhiệm Vụ Mới

Mọi người trở lại trong phòng, từng người đều trở về phòng của họ. Tần Thiên lặng lẽ đi theo đằng sau Lâm Hiểu Di, cùng một chỗ tiến vào trong phòng, một tay ôm lấy Lâm Hiểu Di vào trong ngực, hai người song song lăn trên giường.

- Có phải đã suy nghĩ rất nhiều hay không?

Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di nói, rất nhanh thò tay vào trong quần áo của Lâm Hiểu Di, vuốt vuốt khối thịt mềm mại của cô ấy.

- Hừ... Cậu đều đã quên tôi, nhiều người yêu như vậy!

Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên u oán nói, rất lâu đã không cùng Lâm Hiểu Di âu yếm, cũng khó trách Lâm Hiểu Di có thái độ như vậy. Nhất là Lâm Hiểu Di tuổi đã gần 30 tuổi, độ tuổi như thế nào chịu đựng được.

- Hắc hắc, hôm nay tôi sẽ thỏa mãn dì!

Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di nói.

- Em cũng muốn, đại sắc lang!

Hàn Thi Vũ đẩy cửa ra vọt đến, tiện tay khóa cửa lại, vội vàng chạy đến hai người Tần Thiên, một bộ dạng cực kỳ khát khao.

- Không thành vấn đề!

Tần Thiên một tay ôm lấy cô ấy đặt lên trên người, hai tay đặt lên người cô ấy sờ soạng. Hai người bọn họ không thể chờ đợi được giúp Tần Thiên cởi quần áo, lộ ra một bộ dạng muốn ép khô Tần Thiên, rất là hung mãnh.

Chỉ chốc lát, trong phòng liền truyền ra vô số tiếng kêu rên... ...

Một hồi đại chiến, một mực chiến đấu đã đến hơn bảy giờ, rốt cuộc mới ngừng lại. Hai người Lâm Hiểu Di và Hàn Thi Vũ hoàn toàn bị Tần Thiên hàng phục mất, nằm sấp nằm ở trên ngực Tần Thiên, một chút khí lực cũng không còn.

Hai tay Tần Thiên vuốt vuốt hai bộ ngực của hai người bọn họ, vẫn còn bộ dạng tinh lực dồi dào.

- Thế nào, còn muốn tiếp tục không?!

Tần Thiên nói, Tần Thiên nhìn thấy hai bộ ngực trắng xóa mềm mại, phía dưới lại có chút hưng phấn.

- Không!

Hai người bọn họ cùng kêu lên, không muốn tiếp tục, đợi chút nữa bọn họ không còn sức lực mà bắt đầu công việc.

- Ha ha ha... Xem hai người vừa rồi còn nói muốn ép khô anh, hiện tại biết rõ sự lợi hại của anh rồi à nha!

Tần Thiên đắc ý nhìn bọn họ cười nói, hai người trợn nhìn Tần Thiên, không còn sức lực mà so đo với Tần Thiên, nằm ở trên người Tần Thiên nghỉ ngơi một lát.

- Oanh!

Đúng lúc này, một tiếng nổ cực lớn đột nhiên vang lên, dọa ba người giật mình kêu lớn.

- A... !

- Cứu mạng với, có ai không?

Một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương và một hồi âm thanh kêu cứu lập tức vang lên.

- Đi xem!

Tần Thiên nhìn hai người Hàn Thi Vũ nói, ba người lập tức từ trên giường đi xuống, rất nhanh mặc quần áo tử tế liền đi ra bên ngoài. Bọn người Triệu Tiểu Nhã cũng thế vội vàng đi ra bên ngoài.

Ra khỏi phòng, rất nhiều người đều đi đến cửa thôn bên kia. Tần Thiên từ xa đã chứng kiến một chiếc xe hơi ngã lăn trên mặt đất, chính là chiếc xe chứa thiết bị, lật trên mặt đất, rất nhiều người đang vây quanh, có người hô hào gọi 120 (115).

Tần Thiên rất nhanh chạy tới, xem xét, ngày hôm qua bị hắn giáo huấn chính là hai tên gia hỏa đang nằm trên mặt đất. Một tên bị xe đè lên, một nửa thân thể cũng không trông thấy, máu tươi ruột gan chảy đầy đất. Một tên khác đùi bị đã đứt lìa, máu tươi tuông chảy, mạng nhỏ khó mà giữ được.

Tần Thiên nhìn xung quanh, rơi lả tả rất nhiều ngòi nổ, nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức đã hiểu được, hai thằng này cầm ngòi nổ muốn cho nổ cái gì, kết quả lại khiến bản thân bị nổ chết.

- Mọi người mau tránh ra!

Tần Thiên nhìn đám người vây quanh hô to, lách đi vào, cúi xuống nhìn xem tình hình của Nhị Lạt Tử. Nhìn miệng vết thương của hắn, Tần Thiên thò tay đặt trên đùi của hắn, phong bế kinh mạch của hắn, để cho hắn không đến mức mất máu quá nhiều mà chết, còn tên còn lại đã không thể cứu được nữa, Thần Tiên cũng cứu không được, nửa người đều bị nổ tan mất, không còn cách nào cứu chữa.

- A... Cứu tôi, cứu tôi với!

Tên còn lại hoảng sợ nói.

- Được rồi, đừng tru lên, không chết được, nói mau, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Muốn sử dụng thuốc nổ nổ chết chúng tôi sao?

Tần Thiên nhìn hắn, hỏi.

- Không phải, chúng tôi chỉ muốn cho nổ chiếc xe kia trả thù các người, cho mọi người không có cách nào làm việc. Không ngờ tới ngòi nổ đột nhiên nổ tung!

Tên này run rẩy nhìn Tần Thiên nói, cái gì cũng không sợ đều nói ra.

- Hừ! Hại người hại mình, chưa nổ chết mày là may đời rồi!

Tần Thiên lạnh lùng nói, lập tức đứng lên.

- Nhanh, đều tránh xa một chút, miễn cho những ngòi nổ kia lần nữa nổ tung!

Tần Thiên nhìn mọi người nói, nguyên một đám nghe xong, lập tức vội vàng tránh né. Tần Thiên đi qua, đem ngòi nổ đều thu vào.

- Xe đã bị nổ hỏng mất, nhìn xem thiết bị bên trong thế nào!

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói.

- Không có việc gì, thiết bị tối hôm qua chúng tôi đều chuyển dời vào trong phòng, không có gì để ở trong xe, không cần lo lắng!

Một nhân viên công tác vội vàng nói, trải qua một lần bị mất trộm về sau tất cả mọi người đều cẩn thận, không dám ném loạn ở trên xe.

- Không có việc gì là tốt rồi, gọi người đưa nó đến bệnh viện, chúng ta đi ăn điểm tâm!

Tần Thiên nhìn bọn người Hàn Thi Vũ nói, vừa muốn đi, Tần Thiên ngừng lại, hướng nhìn phía cửa thôn. Chỉ chốc lát, một chiếc xe Jeep màu đen từ đằng xa đi đến, Tần Thiên nhìn thấy chiếc xe Jeep, mỉm cười, Mị Ảnh đã đến. Chiếc xe bỗng chốc đã dừng lại ở cửa thôn, cửa xe mở ra, một thân áo da Mị Ảnh đi xuống, cực kỳ lưu loát, bộ dáng lãnh diễm, lại để cho tất cả mọi người không khỏi nhìn sang, trong lúc nhất thời đã quên Nhị Lạt Tử còn nằm trên mặt đất.

- Mỹ nữ, đến bên này!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, quay người đi đến đập chứa nước bên cạnh, Mị Ảnh lập tức đi theo. Những người khác không thể cùng đi qua, Chu bí thư sắp xếp người đã đưa tên kia đi đến bệnh viện.

Tần Thiên và Mị Ảnh đi tới đập chứa nước bên cạnh, dừng lại. Bên trong đập chứa nước tất cả đều là cá chết và thi thể của quỷ nước, nhìn thấy cực kỳ buồn nôn, cũng may là thời tiết tốt, nên cũng đỡ hơn một phần.

- Cái kia là vật gì?

Mị Ảnh nhìn vào đập chứa nước hỏi.

- Không biết, nói đi, tìm tôi có chuyện gì, lại có nhiệm vụ gì mới sao, nói cho cô biết, tôi không rảnh!

Tần Thiên còn chưa đợi Mị Ảnh mở miệng liền trực tiếp cự tuyệt khiến Mị Ảnh tức chết, miệng nói không rảnh, lại hỏi nhiệm vụ gì.

- Hừ! Tôi không quan tâm, cậu không rảnh cũng phải đi. Cần phải đến Đông Kinh Nhật Bản, giết một người!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên vẻ mặt lạnh lùng nói.

- Nhật Bản?!

Tần Thiên nghe được hai chữ này, lập tức đã cảm thấy hứng thú, vừa hay hắn cũng muốn đi Nhật Bản để Tây Đảo Hợp báo thù. Không nghĩ tới, lúc này đây nhiệm vụ trùng hợp như vậy lại yêu cầu đi Nhật Bản.

- Hừ! Nghe được Nhật Bản cậu hưng phấn như vậy sao, đàn ông xấu xa!

Vẻ mặt Mị Ảnh xem thường Tần Thiên nói, cho rằng Tần Thiên muốn đi Ginza tìm tiểu thư.

- Ách!

Tần Thiên nghe xong, im lặng một hồi.

- Xin nhờ, tư tưởng của cô không cần phải phức tạp như vậy có được không, tôi chỉ là vừa hay muốn đi Nhật Bản có chút việc mà thôi!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh, vẻ mặt chán nản nói, xem xét bộ dạng của Mị Ảnh đã thấy rõ cô ấy hiểu lầm hắn rồi, không biết ai mới là người có tâm tư xấu xa.

- Ai biết tên lưu manh cậu trong nội tâm nghĩ như thế nào, chuẩn bị đi, cùng tôi trở về, đêm nay sẽ xuất phát!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói.

- Gấp gáp như vậy sao?!

Tần Thiên hoang mang hỏi.

- Bớt nói nhảm, chuyện khẩn cấp, nhanh lên!

Mị Ảnh nói xong xoay người rời đi.

- Sặc, cô nghĩ lão tử là người hầu của cô chắc?!

Tần Thiên cảm thấy không vui, phàn nàn một câu, rất nhanh đi theo Mị Ảnh. ...

Bình Luận (0)
Comment