Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1406 - Chương 1411: Nhập Cư Trái Phép

 Chương 1411: Nhập Cư Trái Phép Chương 1411: Nhập Cư Trái Phép Chương 1411: Nhập Cư Trái Phép

Tần Thiên nói với bọn người Hàn Thi Vũ và Tiêu Du một tiếng, lập tức lên xe Jeep của Mị Ảnh, đã rời khỏi Trần gia thôn, về lại thành phố Quang Châu.

Trên đường đi Mị Ảnh giải kỹ càng cho Tần Thiên biết, lúc này đây nhiệm vụ đi Nhật Bản, chủ yếu là giết chết một nhà khoa học.

Nhà khoa học này là một tên phản đồ bên trong sở nghiên cứu bí mật của quốc gia trốn ra, mang theo tất cả tư liệu nghiên cứu sang Nhật Bản. Những tài liệu này vô cùng quý giá, chính là thành quả nghiên cứu mấy chục năm của Trung Hoa, không ngờ tới bị tên phản đồ này đánh cắp, chạy trốn sang Nhật Bản.

Lúc này đây đi sang Nhật Bản, cũng không phải đi một cách bình thường, mà là phải nhập cư trái phép, bởi vì nếu nhập cảnh như bình thường, nhất định sẽ có ghi chép thân phận. Hơn nữa dễ dàng bị dị năng giả của Nhật Bản phát hiện, về sau dễ dàng khiến cho quốc gia xảy ra tranh chấp, như vậy rất phiền toái, cho nên nhất định phải nhập cư trái phép.

Tần Thiên và Mị Ảnh về tới thành phố Quang Châu, lập tức không ngừng chạy xe tới quân đội Quang Châu. Trong lúc này máy bay đã được sắp xếp xong xuôi, hai người lên máy bay, bay thẳng đến thành phố D sau đó bay đi, bởi vì địa điểm lựa chọn xuất phát là ở thành phố D.

Đến thành phố D đã là xế chiều, quân đội sắp xếp xe đưa hai người Tần Thiên đến bờ biển, còn lại hai người tự mình giải quyết.

- Đi thôi, đều đã sắp xếp xong xuôi!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói, đi tới phía trước, Tần Thiên theo ở phía sau, nhìn thấy phía trước, trên một chiếc thuyền đánh cá, mấy dị năng giả dã đợi sẵn, hẳn là người Long Tổ.

Mị Ảnh cùng với Tần Thiên đi đến thuyền đánh cá trước mặt, người ở bên trong toàn bộ đều đi ra.

- Tổ trưởng, mọi thứ đã sắp xếp xong xuôi, ngư dân sẽ đưa hai người đến vùng biển quốc tế. Khi đến được vùng biển quốc tế, hai người phải nhờ vào chính mình rồi!

Một người đàn ông đeo kính nhìn xem Mị Ảnh nói.

- Được, đi thôi, mọi người trở về đi!

Mị Ảnh nhìn những người này khua tay nói, bọn họ lập tức rời đi, sau đó Tần Thiên và Mị Ảnh cùng tiến lên thuyền.

Lái thuyền chính là một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, ngồi ở trong thuyền, tay cầm điếu thuốc lá, nhìn thấy hai người Tần Thiên tiến đến, liếc một cái, mở miệng nói:

- Muốn ngồi ở đâu thì ngồi, đói bụng thì ở đây có đồ ăn vật, sau khi trời tối sẽ xuất phát!

- Cảm ơn!

Tần Thiên trả lời một câu, quay người đi ra buồng nhỏ trên tàu, đi tới boong thuyền, Mị Ảnh cũng theo đi ra.

- Khi đến vùng biển quốc tế phải che dấu tất cả khí tức của bản thân, tuyệt đối không thể vận dụng một chút năng lượng nào, để tránh bị người khác phát hiện!

Mị Ảnh nhắc nhở Tần Thiên nói.

Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhìn phương xa, lấy ra một điếu thuốc bắt đầu hút, rất lâu không có hút, mãnh liệt nhấp một ngụm, Tần Thiên bị sặc, chỉ phải ném đi.

- Không biết lại học người khác hút thuốc!

Mị Ảnh bên cạnh xem thường nói, Tần Thiên nhưng lại không để ý đến cô ấy, chỉ nghĩ đến chuyện của hắn.

Sau khi giúp Tây Đảo Hợp báo xong thù, bản thân hắn kế tiếp nên làm những gì. Tần Thiên có ý định tiến vào không gian bên trong chiếc nhẫn đi xem thế giới, nhưng cảm giác còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong. Âm Dương Thần Giáo còn chưa tiêu diệt một cách triệt để, thỉnh thoảng nhất định sẽ đi ra quấy rối, cái này rất phiền toái.

Thiên địa pháp tắc của tiểu thế giới còn chưa ngộ đạo được, Tần Thiên nhất định phải tranh thủ thời gian lĩnh ngộ. Còn có muốn phát triển Tần gia cường thịnh, điểm này so ra càng phiền toái, bởi vì Tần Thiên không biết như thế nào phát triển lớn mạnh, có phải lại đi tiêu diệt đi gia tộc khác.

Hiện tại Âm Dương Thần Giáo vẫn còn, không thể diệt đi các môn phái gia tộc khác, nếu không một khi người của Âm Dương Thần Giáo đi ra, Tần gia chưa chắc có thể ứng phó được. Chỉ cần đám người này không tìm đến hắn gây phiền phức, vậy thì tạm thời không để ý tới bọn hắn, nếu bọn họ muốn chết thì cứ tìm tới cửa, Tần Thiên sẽ tuyệt đối không nương tay.

Mị Ảnh nhìn thấy bộ dạng trầm ngâm của Tần Thiên có chút kỳ lạ đang tự hỏi:

- Người này hôm nay rõ ràng không đùa giỡn với mình nữa, thật sự hiếm thấy.

- Này, lưu manh, cậu đang suy nghĩ gì vậy?

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên hỏi.

- Tôi nghĩ làm cách nào lưu manh với cô!

Tần Thiên quay đầu lại, nhìn Mị Ảnh cười híp mắt nói.

- Hừ, quả nhiên là lưu manh!

Mị Ảnh trợn nhìn Tần Thiên liếc một cái, Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười cười, tiếp tục suy nghĩ chuyện của hắn. Việc cấp bách trước tiên là giúp Tây Đảo Hợp báo thù, sau đó để cho nữ nhân nào bên cạnh chưa đẩy ngã đều cho đổ hết cả đám, sau đó mở ra toàn bộ dị năng.

- Đúng, phải là như vậy, cứ nên vui sướng một chút!

Trong nội tâm Tần Thiên thầm nghĩ.

Mị Ảnh nhìn thấy Tần Thiên không để ý tới cô ấy, trong lòng không hiểu tại sao lại có chút cảm giác mất mác, đây là chưa từng có qua. Theo lý mà nói, bản thân cô nên vui mừng vì không bị làm phiền, vì cái gì mà giờ đây lại cảm thấy thiếu thốn.

Mị Ảnh cũng không hiểu rõ, trong nội tâm đã có một chút hình bóng của Tần Thiên.

- Không được, mình như thế nào có thể để tâm đến tên háo sắc này, tuyệt đối không được!

Mị Ảnh trong nội tâm âm thầm khuyên bảo bản thân:

- Tuyệt đối không được, mình và tên háo sắc này hẳn là tử địch mới đúng.

- Cô để ý đến tôi làm gì, yêu mến tôi à!

Mị Ảnh đang nghĩ ngợi, thình lình Tần Thiên đột nhiên bu lại, nhìn cô ấy cười hì hì mà nói.

Mị Ảnh bị dọa đến sắc mặt một hồi đỏ ửng, liên tiếp lui về phía sau, tim đập nhanh hơn.

- Ồ! Rõ ràng còn đỏ mặt, ha ha ha, thật sự hiếm thấy, người đàn bà chanh chua mặt lạnh cũng có lúc xấu hổ. Nói cho tôi biết, phải hay là không đang suy nghĩ chuyện con nít không nên nghĩ a, lại còn đang nghĩ tới đại soái ca tôi đây đúng không?!

Tần Thiên vẻ mặt xấu xa nhìn Mị Ảnh cười nói.

- Ai nhớ cậu, tự mình đa tình!

Mị Ảnh trợn nhìn Tần Thiên, xoay người sang chỗ khác, không cho Tần Thiên tiếp tục nhìn thấy bộ mặt xấu hổ của cô ấy, trong nội tâm một hồi bối rối, cảm giác giống như làm sai chuyện gì, vô cùng khẩn trương.

Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng Mị Ảnh, mỉm cười, không nói gì.

Rất nhanh, trời đã tối.

Khi trời tối, người chèo thuyền liền bắt đầu hành động, lái thuyền từ từ rời khỏi bến cảng, lái thuyền bơi đến vùng biển quốc tế.

Tốc độ chèo thuyền cực kỳ chậm, bởi vì trong nước giờ phút này còn có rất nhiều khối băng trôi cản đường, chỉ có thể cần thận tiến lên, để tránh đụng vào thuyền gây đắm.

Tần Thiên ngồi ở boong thuyền, cảm giác đặc biệt nhàm chán, dứt khoát nhắm mắt lại chìm vào trong tiểu thế giới tiến đến biên giới Hỗn Độn cảm ngộ thiên địa pháp tắc.

Mị Ảnh cũng thế ở bên cạnh ngồi xuống tu luyện.

Như vậy một mực đã đến nửa đêm hơn hai giờ, hai người bị người chèo thuyền đánh thức.

- Đã đến vùng biển quốc tế, tôi chỉ có thể đưa hai người đến nơi đây, còn lại các ngươi tự hành động. Thuyền nhỏ ở phía sau, tôi đã thả xuống nước, hai người chỉ cần hướng phía chính đông mà đi, trước hừng đông sáng có thể đến nói, đây là kim chỉ nam, cầm lấy!

Người chèo thuyền nhìn hai người chỉ dẫn nói, lấy ra một cái la bàn đưa cho Tần Thiên.

Tần Thiên tiếp nhận, lập tức hai người rời khỏi boong tàu, đi xuống thuyền nhỏ, dựa theo kim chỉ nam chỉ định phương hướng, ngồi lên thuyền nhỏ hướng phía Nhật Bản mà đi, người chèo thuyền thì thay đổi đầu thuyền đi trở về.

- Chúng ta tiếp tục đi theo đường ven biển đại khái hơn 20 kilomet. Căn cứ theo tình báo, nơi này có người của đội tự vệ tuần tra Nhật Bản, tổng cộng ba lớp phòng tuyến. Hiện tại chúng ta ở ngay tại bên trong đường phòng tuyến thứ ba, đúng lúc này, đội tuần tra sẽ ở phía bắc tuần tra, chúng ta có thời gian 25 phút để tránh né, tiến vào bên trong lớp phòng tuyến thứ hai, nhất định phải nắm chặt thời gian!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói.

- Đi thôi!

Tần Thiên đem toàn bộ khí tức của hắn ẩn giấu, sau đó cầm mái chèo, chèo thẳng theo đường ven biển mà đi. ...

Bình Luận (0)
Comment