Lúc ở Nhật Bản Tần Thiên cũng rất tức giận đối với hắn, làm hại bọn người Tần Thiên thiếu chút nữa đã chết ở Nhật Bản. Hiện tại Tần Thiên tận lực đem Chu Tân Long giữ lại không giao cho cô ấy, rất hiển nhiên giống như lời của hắn đã nói lúc trước, dùng Chu Tân Long áp chế bọn người bên trên.
Cái này không có gì đáng trách, Mị Ảnh cũng không phản đối, dù sao cô ấy cũng là một trong những người bị hại, nếu không phải Tần Thiên đủ cường đại mà nói, cô ấy cũng đã chết ở Nhật Bản.
Chỉ là Mị Ảnh kỳ thật suy nghĩ quá nhiều, Tần Thiên chỉ muốn gõ nhẹ bên trên mà thôi, cảnh cáo bọn hắn một chút không phải muốn làm xằng bậy gì thì làm. Còn về phần muốn được lợi ích gì, hiện tại Tần Thiên cái gì cũng không thiếu, hắn có thiếu bên trên cũng cho không được, thuần túy chỉ là cảnh cáo.
Ăn cơm chiều xong, mọi người đi nghỉ ngơi. ...
Ngày hôm sau, mọi người lên đường, lên xe trở về Đế Đô, cũng không có nói cho mọi người là sẽ trở về, mà là về trước đi rồi mới nói.
Trở lại Đế Đô, Tần Thiên trở về Tần gia, Mị Ảnh thì trở về phục mệnh.
- Con trai!
Tống Mỹ Liên nhìn thấy Tần Thiên trở về, cực kỳ vui mừng, lập tức bổ nhào tới, một tay ôm lấy Tần Thiên vào trong lòng, vô cùng kích động.
- Không có sao chứ!
Tần Chấn Long đi tới, nhìn Tần Thiên với vẻ mặt yêu thương nói.
- Con không sao, đúng rồi, cha, tặng cho cha một lễ vật!
Tần Thiên nhìn Tần chấn Thiên chợt nhớ nói, vung tay lên, Chu Tân Long xuất hiện, hắn bị giày vò bỏ đói khát, cả người đều đứng không vững, nhìn dáo dác bốn phía, quan sát xung quanh, không biết ở đây lại là nơi nào.
- Đây là ai?
Tần Chấn Long khó hiểu nhìn Tần Thiên hỏi.
- Đây là lần này con đi Nhật Bản làm nhiệm vụ... !
Tần Thiên lập tức đem chuyện lần này hắn đi Nhật Bản nói cho hai người Tần Chấn Long nghe tất cả, nhất là về chuyện bên trên lợi dụng hắn, càng tốt mà nói một lần, nghe được con của bọn họ thiếu chút nữa bị giết chết, Tần Chấn Long và Tống Mỹ Liên cực kỳ phẫn nộ.
- Hừ! Muốn hại chết con trai của lão nương, lão nương phải tính sổ với các ngươi!
Tống Mỹ Liên phẫn nộ vỗ đùi, chân dẫm mạnh trên mặt đất, bộ dáng cực kỳ hung tợn.
- Đừng để ảnh hưởng, mẹ của bọn nhỏ!
Tần Chấn Long vội vàng nhắc nhở.
- Cha, mẹ, người này con giao cho hai người, con đi nghỉ ngơi trước một chút!
Tần Thiên nhìn hai người nói, cáo biệt hai người bọn họ, liền đi về trong gian phòng của hắn.
Đã đến gian nhà, Tần Thiên liền cho mọi người từ trong không gian chiếc nhẫn đi ra.
- Đã thành, về đến nhà rồi!
Tần Thiên nhìn bốn người Mộng Vũ nói.
- Nơi này là Đế Đô à?!
Mộng Vũ giật mình nhìn Tần Thiên hỏi, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.
- Đúng vậy, nơi này chính là Đế Đô!
Tần Thiên nhìn Mộng Vũ trả lời.
- Thật tốt quá, Tần Thiên, em rất vui, em chưa lần nào trở về Trung Hoa!
Mộng Vũ nhào tới ôm lấy Tần Thiên, vô cùng hưng phấn, từ khi sinh ra đến bây giờ, cô ấy chưa trở về dù một lần. Lúc này đây đã được trở về, về sau lại có thể sinh sống tại đây, ngẫm lại thì cô ấy có một loại cảm giác hạnh phúc trước nay chưa từng có.
- Trước hãy đi nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi xong anh sẽ dẫn em ra bên ngoài đi dạo một vòng!
Tần Thiên nhìn Mộng Vũ nói, lập tức để cho hạ nhân bên cạnh an bài gian phòng cho ba người Mộng Vũ nghỉ ngơi. Còn Tần Thiên đã đi khỏi Tần gia, đi ô-tô đến khu vực Vương Phủ Tỉnh.
Từ khi rời khỏi Đế Đô, Tần Thiên chưa từng gặp Đồng Văn Văn, lần này trở về Đế Đô, Tần Thiên tự nhiên muốn đi gặp Đồng Văn Văn, thuận tiện nhìn xem tu vi của cô ấy tăng trưởng thế nào rồi.
Đã đến Vương Phủ Tỉnh, Tần Thiên dừng xe, đi vào trong tiệm tìm gặp dì nhỏ của Đồng Văn Văn. Từ xa đã có thể nhìn thấy cửa tiệm, người đến người đi, rất là náo nhiệt, Tần Thiên nhìn thời gian, hôm nay là chủ nhật, khó trách nhiều người ra vào như vậy.
Tần Thiên đi theo đoàn khách mua quần áo đi vào bên trong, vào tới, Tần Thiên đã thấy được Đồng Văn Văn đang bận rộn giới thiệu quần áo. Đồng Văn Văn giống như có cảm ứng, Tần Thiên tới lập tức quay đầu lại nhìn xem, nhìn thấy Tần Thiên cười tủm tỉm nhìn cô ấy, cả người đều choáng váng.
- Tần Thiên!
Đồng Văn Văn quát to một tiếng, lập tức lao đến chỗ Tần Thiên, không để ý đến ánh mắt người bên ngoài, lập tức nhảy lên trên người Tần Thiên, hung hăng hôn lấy Tần Thiên. Không ít khách hàng bên cạnh nhìn được đều choáng váng, nữ nhân viên của cửa hàng cũng quá hào phóng.
- Văn Văn, làm sao vậy?
Bên trong, giọng nói dì của Đồng Văn Văn, Hà Tuệ Linh vang lên.
- Dì, Tần Thiên đã quay về rồi!
Đồng Văn Văn nhìn Hà Tuệ Linh hô lớn.
- A, Tần Thiên trở về à, vậy các con đi vào tâm sự với nhau đi, ở đây giao cho lại cho dì là được!
Hà Tuệ Linh nhìn hai người Tần Thiên cười nói, Tần Thiên đều ngây ngẩn cả người, có chút không rõ, đến khi bị Đồng Văn Văn kéo lại trong phòng nghỉ mới hồi phục lại tinh thần.
- Văn Văn, chúng ta thân mật như vậy, dì không phản đối sao?!
Tần Thiên khó hiểu hỏi Đồng Văn Văn, bản thân hắn có nhiều vợ như vậy vẫn quen với Đồng Văn Văn, Hà Tuệ Linh rõ ràng không có nổi giận, tình huống như vậy khiến Tần Thiên vô cùng khó hiểu.
- Ha ha... Em đã sớm nói với dì rồi, dì cũng sớm đã biết, sau khi dì ấy biết anh là gia chủ Tần gia, đã đồng ý!
Đồng Văn Văn nhìn Tần Thiên vui vẻ nói, cả người giạng chân lên trên đùi của Tần Thiên, bờ mông nhỏ mềm chăm chú đặt lên cậu nhỏ của Tần Thiên, hai tay ôm lấy cổ Tần Thiên, vẻ mặt vũ mị chăm chú nhìn Tần Thiên.
- Em làm quá như vậy là muốn hấp dẫn anh sao?!
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn, hai tay thò lên trước ngực, sờ soạng cặp ngực mềm mại trắng trẻo của cô ấy.
- Ưm... Lâu như vậy không gặp, em muốn anh!
Đồng Văn Văn nhìn Tần Thiên nói, nói xong hôn lên môi của Tần Thiên, rất chủ động, bờ mông nhỏ cũng không ngừng đưa đẩy, ma sát lấy phía dưới của Tần Thiên, làm cho dục hỏa của Tần Thiên tăng vọt.
Mấy khi Đồng Văn Văn chủ động, Tần Thiên chắc chắn sẽ không bỏ qua, vung tay lên, bố trí ra một kết giới, tránh cho bị người khác phát hiện. Lập tức Tần Thiên liền thò tay cởi quần áo của Đồng Văn Văn xuống, nội y cũng cởi xuống, lộ ra hai cái ngực to lớn non nớt mềm mại, mở miệng cắn vào.
- A... !
- Ưm... Ngưa ngứa... Tần Thiên... Ưm... !
Trong phòng nghỉ, một hồi âm thanh kích tình vang lên, cực kỳ to rõ.
Chiến đấu trọn vẹn hơn hai giờ đồng hồ, hai người mới dừng lại.
- Em mệt quá, không được, Tần Thiên!
Đồng Văn Văn nhìn Tần Thiên, vẻ mặt ửng đỏ, toàn thân một chút khí lực đều không có, nằm sấp ngã xuống trên người Tần Thiên, bộ dạng đê mê ngây ngất.
- Hắc hắc, không có việc gì, anh vẫn còn sức lực!
Tần Thiên háo sắc híp mắt nhìn Đồng Văn Văn nói, ngửi thấy mùi thơm mê người của con gái trên người Đồng Văn Văn, lại khiến cho hắn một hồi kích động. Chỉ là nhìn thấy bộ dạng của Đồng Văn Văn, chinh chiến một lần nữa đoán chừng sẽ mệt rã rời, cho nên Tần Thiên đã ngừng lại, ôm Đồng Văn Văn vào lòng để cho cô ấy nghỉ ngơi một chút.
- Tu vi của em tăng lên rất nhanh đó, cũng đã đạt cảnh giới bốn sao cấp ba. Đã tu luyện như thế nào đó, linh hồn cũng thế, cũng đạt cảnh giới bốn sao cấp ba!
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn giật mình nói, tu vi của Đồng Văn Văn rõ ràng tăng vọt lợi hại, tính đến lúc này thời gian trải qua chỉ mới một tháng mà thôi...