- Chậc chậc, làm thế nào giống như lại to hơn nữa!
Tần Thiên nhìn hai cái đại mềm mại trước ngực của Lý Phỉ Nhi, vẻ mặt háo sắc, khiến cho sắc mặt của Lý Phỉ Nhi một mảnh đỏ bừng.
- Chậc chậc, anh thật sự quá có phúc!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi vẻ mặt háo sắc híp mắt cười nói, vội vàng cúi đầu xuống, bắt đầu há miệng ngậm lấy.
- A... A... !
Lý Phỉ Nhi nhịn không được kêu lên, hai tay nắm thật chặt quần áo của Tần Thiên, trên mặt biểu lộ bộ dạng rất là khó chịu, nhưng lại giống như rất hưởng thụ đồng dạng, rất là phức tạp.
Tần Thiên một bên tiến công lấy nửa người trên của Lý Phỉ Nhi, một bên đưa tay cởi quần của Lý Phỉ Nhi, cho tay hướng vào bên dưới của cô ấy, cao thấp ngay ngắn tiến công vào.
Chưa được vài cái cả người Lý Phỉ Nhi đã không chờ được, trong nội tâm vô cùng khát vọng.
Tần Thiên nhìn thấy Lý Phỉ Nhi mê người, nhịn không được mở miệng nói:
- Phỉ Nhi, nếu không chúng ta tới một lần thật sự thế nào?!
Tần Thiên nói xong nhìn Lý Phỉ Nhi, vẻ mặt cực kỳ chờ mong.
Lý Phỉ Nhi nghe xong, lập tức nhíu mày, nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên như vậy, nghĩ một lát, gật đầu nói:
- Được rồi, cho anh hết rồi, sắc lang, ôm em ra đằng sau đi, ở đó có giường!
Lý Phỉ Nhi chỉ vào phòng làm việc của cô ấy ở đằng sau nói.
- Chậc chậc, thật tốt quá, anh cảm thấy, bàn làm việc kỳ thật cũng rất tốt, càng thấy kích thích. Chúng ta ở ngay trên bàn làm việc mà làm đi!
Tần Thiên nói xong không đợi Lý Phỉ Nhi đồng ý lập tức bắt đầu tiến công, Lý Phỉ Nhi không có cách, đành phải tùy theo ý Tần Thiên.
Trên thực tế, cô cũng đã cân nhắc lần này cùng Tần Thiên trở về sau sẽ đem bản thân triệt để giao cho Tần Thiên. Bởi vì dù sao cô và Tần Thiên đã quen biết nhau lâu như vậy, cũng biết tâm ý Tần Thiên như thế nào rồi, xem như triệt để hiểu rất rõ Tần Thiên, nên bây giờ chính là thời điểm đem bản thân giao cho Tần Thiên.
- Có phải sẽ rất đau đúng không?!
Lý Phỉ Nhi lúc này có chút khẩn trương nhìn Tần Thiên hỏi.
- Từng chút một, rất nhanh em sẽ quen thôi, thả lỏng là được rồi!
Tần Thiên ôn nhu nói, lập tức đem toàn bộ quần áo của Lý Phỉ Nhi cởi xuống hết, bản thân hắn cũng cỡi hết, chuẩn bị xong tư thế, rất nhanh đi vào.
- A... !
Lý Phỉ Nhi lập tức kêu lên, phía dưới truyền đến một hồi cảm giác xé rách đau đớn, làm cho cô ấy nhịn không được cắn vào bả vai của Tần Thiên.
- Đau quá!
Lý Phỉ Nhi thống khổ nói.
- Thả lỏng, một hồi sẽ hết đau!
Tần Thiên vội vàng an ủi, nhẹ nhàng trấn an Lý Phỉ Nhi, Lý Phỉ Nhi dần dần ổn định trở lại, Tần Thiên cũng không ngừng dần nhấp lấy.
- A... Ưm. . !
- Ưm... !
Rất nhanh, Lý Phỉ Nhi liền cảm thấy thoải mái hô lên, tiếng kêu càng ngày càng lớn, toàn bộ trong văn phòng đều là âm thanh kích động của Lý Phỉ Nhi... ...
Trận này trọn vẹn giằng co hơn ba giờ đồng hồ, bởi vì Lý Phỉ Nhi phát hiện cuộc yêu lại thoải mái đến thế. Kết quả chẳng quan tâm vừa mới phá trinh tiết gì cả, đơn giản chỉ cần có Tần Thiên, đã cùng Tần Thiên trọn vẹn chiến đấu hơn ba tiếng đồng hồ. Hơn nữa chiến lực vẫn là mười phần, không có chút nào cảm giác mỏi mệt, Tần Thiên đều bị sợ hãi.
- Tần Thiên, em còn muốn, chúng ta lại tới một lần nữa được không anh?
Lý Phỉ Nhi vẻ mặt đáng thương nhìn Tần Thiên nói.
- Em vừa mới phá, không nên quá kịch liệt, đối với thân thể không tốt, mọi người vẫn đang chờ chúng ta quay trở về ăn cơm!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi mặt toát mồ hôi nói.
- Được rồi, anh nói xem em có thể mang thai hay không?
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên hỏi.
- Chắc chắn sẽ có, anh đều cho vào cả!
Lúc này đây Tần Thiên không có đem hàng tỉ tử tôn của hắn ném đi, toàn bộ đều lưu ở trong cơ thể của Lý Phỉ Nhi. Bởi vì Tần Thiên nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng nhất quyết định có một đứa bé.
- Thật vậy chăng, vậy anh thích con trai hay là con gái!
Lý Phỉ Nhi tiếp tục hỏi, Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng Lý Phỉ Nhi kích động như vậy, có chút nghi hoặc. Lý Phỉ Nhi thoạt nhìn không giống như là loại người muốn có con, như thế nào tình thương của mẹ lại tràn lan như vậy.
- Con gái hay con trai đều tốt!
Tần Thiên nói, bản thân hắn không phải là loại người trọng nam khinh nữ.
- Em đã hiểu rồi!
Lý Phỉ Nhi gật đầu nói.
Hai người nghỉ ngơi một hồi, thu dọn mọi thứ, mặc quần áo xong, liền rời khỏi cục cảnh sát, cùng nhau trở về.
Vừa rồi quan hệ thì thấy sướng vô cùng, bây giờ thì thảm rồi, phía dưới đau nhức muốn chết, cảm thấy nóng rát, hai chân bắt đầu đi hình chữ bát. Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng chật vật của Lý Phỉ Nhi âm thầm mỉm cười, cuối cùng bế cô ấy lên, đi ra xe mà về. ...
Về đến nhà, ai đi làm đều đã trở về, nguyên một đám đang muốn phàn nàn hai người Tần Thiên như thế nào về muộn như vậy. Nhưng sau đó nhìn thấy tướng đi của Lý Phỉ Nhi có chút kỳ quái, lập tức toàn bộ đều quên việc phàn nàn, nhao nhao nhìn chằm chằm vào Lý Phỉ Nhi.
Gương mặt của Lý Phỉ Nhi đột nhiên đỏ lên.
- Mọi người nhìn chằm chằm vào em làm cái gì, em đi tắm đây!
Lý Phỉ Nhi vội vàng nói, vội vàng đi vào trong phòng tắm, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, đám người phía sau nhìn thấy một hồi cười to, nguyên một đám đều là người từng trải, tự nhiên là biết đã có chuyện gì xảy ra.
- Để tôi đi xem!
Thiên Hà nói, nói xong cũng đi vào trong phòng tắm.
- Anh rể, anh rõ ràng đã làm với Phỉ Nhi tỷ tỷ, quá lưu manh, em cũng muốn!
Triệu Chỉ Vân hưng phấn vọt tới Tần Thiên, Tần Thiên vội vàng né tránh, thầm nghĩ:
- Tiểu nha đầu này, thật sự không biết chọn nơi, buổi tối lại đến.
Cùng với mọi người tâm sự một hồi, sau đó mọi người đi ăn cơm. Ăn cơm chiều xong lại cùng bọn họ trò chuyện một lát, Tần Thiên liền lái xe đi đến quán rượu Thiên Minh.
Đến đó, ở bên trong, bọn người Phạm Kiến đã ở đó chờ Tần Thiên, nhìn thấy Tần Thiên đã đến, nguyên một đám lập tức đứng lên, xoa tay sát chân nhìn Tần Thiên, bộ dạng giống như muốn đánh Tần Thiên một chầu.
Tần Thiên nhìn tu vi của mọi người, Phong Tử đã tu luyện đến cảnh giới hai sao cấp bảy, rất đáng sợ. Phạm Kiến cũng thế đạt cảnh giới hai sao, còn có Sấu Tử cũng đã hai sao cấp một, ba người tiến bộ đều vô cùng nhanh, cái này điều quy công cho linh dược của Tần Thiên.
- Ha ha, Tần Thiên, lúc này tôi cảm giác tôi có thể một quyền đánh bay cậu được rồi, chúng ta mau tới so tài một chút, tôi muốn báo thù!
Phạm Kiến nhìn Tần Thiên hưng phấn nói, tên mập mạp chết bầm này từ sau khi tu luyện rõ ràng càng béo lên, giống như heo mập.
- Tôi cũng thấy vậy!
- Tôi cũng vậy, chúng ta ba người cùng lên đi, Thiên ca, huynh muốn từ chối cũng không được đâu!
Sấu Tử đề nghị nói.
Tần Thiên nhìn thấy ba người cực kỳ kích động, nhẹ gật đầu, mở miệng nói:
- Tốt, đến đây đi!
Ba người nghe xong, lập tức vô cùng hưng phấn, nhanh chóng đánh về hướng Tần Thiên, bộ dạng rất là hung ác, tuyệt đối không chút nào lưu thủ. Tần Thiên thấy vậy rất là hoài nghi bọn hắn đến cùng có phải là anh em hay không.
- Bành!
- A!
- Bành!
- A!
- Bành!
- A!...
Chỉ vài giây đã có tiếng kêu la vang lên, ba người Phong Tử toàn bộ nằm trên mặt đất, nguyên một đám khóe miệng đều bị đánh đen, đau nhức kêu la. Bọn hắn cũng còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tần Thiên đánh cho bay ra ngoài, vô cùng bực bội.
- Bà mẹ nó, cậu đến cùng là có thực lực gì. Khốn nạn, tôi đều chưa đụng được huynh!
Phạm Kiến nhìn Tần Thiên, rất bực mình, vốn cho rằng tu vi đột phá có thể đánh được Tần Thiên, không nghĩ tới lần này còn thảm hại hơn, một chiêu đã thất bại, trực tiếp bị đánh vào mặt.
- Đúng vậy, con mẹ nó, rốt cuộc cậu có thực lực gì vậy!
Phong Tử cũng hỏi.
Tần Thiên nhìn bộ dạng của bọn họ, cười hắc hắc, đưa ra một cái đáp án khiến bọn họ giận điên người:
- Các cậu đoán xem!
- Bành!
Lập tức ba người bọn họ đều ngã xuống đất...