Tần Thiên cùng với ba người Thiên Hà ở trong chợ tùy ý đi dạo, đi dạo cả buổi, Tần Thiên cũng không thấy được cái gì ưa thích, ngược lại ba người Thiên Hà mua được chút ít đồ vật linh tinh.
Trong lúc vô tình, Tần Thiên đột nhiên nhìn thấy một cái sạp hàng phía trước, một ông lão tóc trắng đang bán một tấm bản đồ không trọn vẹn. Tần Thiên nhìn thấy tấm bản đồ kia, cảm thấy thật thú vị, liền dẫn ba người bọn họ đi tới.
- Đạo hữu, đến xem, đây chính là bản đồ kho báu mà ta lấy được từ bên trong mộ của một vị cao thủ, chỉ cần ngài thu thập được mảnh còn lại, ngài có thể tìm được bảo tàng quý giá được chôn giấu!
Lão già tóc trắng đó nhìn Tần Thiên kích động nói, hai mắt sáng lên.
Tần Thiên thò tay cầm lên, cảm giác trên tấm bản đồ không trọn vẹn tản ra chút ít năng lượng khí tức cổ xưa, vô cùng giống với khí tức trên thân thanh đồng chiến kiếm của hắn. Nghĩ đến niên đại tất nhiên đã rất lâu, nhưng mà hình ảnh bên trên Tần Thiên xem không hiểu, bởi vì đây là một tấm bản đồ, nhìn một hồi, Tần Thiên nhìn sang lão đầu hỏi:
- Bán thế nào?
- 5 000 Thiên Nguyên thạch hạ phẩm!
Lão đầu nhìn Tần Thiên trả lời.
- Sặc! Mắc như vậy, ông đi ăn cướp sao, có thể bớt một ít hay không?
Tần Thiên nhìn xem lão đầu nói.
- Đạo hữu, đây chính là tấm bản đồ kho tàng, nếu như ngài tìm được chỗ cất giấu sẽ phát tài, giá trị đâu chỉ 5 000 khối Thiên Nguyên thạch hạ phẩm a, mà giá trị có thể là vài tỷ!
- Tránh qua một bên! Bớt nói chuyện phiếm cho ta, giá trị hơn nhiều lần mà ông không tự đi lấy sao. Cái tấm bản đồ thiếu sót này không chừng còn không thể thu thập đủ, nếu thu thập không đủ mà nói, chẳng phải ta đã thua lỗ sao. Tối đa 50 khối, vượt qua 50 khối ta không mua!
Tần Thiên quyết đoán trả giá nói.
Lão gia kia không ngờ tới Tần Thiên rõ ràng còn trả giá ác như vậy, trực tiếp từ 5 000 hạ xuống 50, rất là không ứng ý. Nhưng mà tấm bản đồ này đã rao bán hơn nửa tháng, đều không ai muốn mua, bản thân ông ấy cũng không hiểu nổi, chẳng khác gì là một tấm phế phẩm, 50 khối coi như có còn hơn không.
- Được rồi, huynh đệ, 50 thì 50, nhớ rõ tìm được bảo tàng đừng quên ta!
Lão già tóc trắng kia nhìn Tần Thiên bất đắc dĩ nói.
- Nếu tìm được đến lúc đó cho ngươi 5 000!
Tần Thiên cười nói, nhanh chóng chuẩn bị trả tiền.
Nhưng cùng lúc đó, đột nhiên có mấy người lại lách vào đi đến, ba nam một nữ, quần áo vô cùng hoa lệ. Một thiếu niên trong đó mặc áo gấm màu tím trực tiếp thò tay giật lấy tấm bản đồ trên mặt đất, nhìn lão đầu nói:
- Cái tấm bản đồ này bao nhiêu tiền, bổn thiếu gia ta muốn mua!
Lão già kia nhìn tên thiếu niên ăn mặc quần áo hóa lệ, mở miệng nói:
- Thật xin lỗi đại nhân, tấm bản đồ này ngài ấy đã mua nó!
Lão già kia nói xong liền chỉ vào Tần Thiên bên cạnh.
Thiếu niên kia lập tức đi tới chỗ của Tần Thiên, híp mắt nhìn thoáng qua Tần Thiên, sau đó nói:
- Tiểu tử, cái tấm bản đồ này bổn thiếu gia muốn lấy, ngươi có ý kiến gì không?
- Có, đây là của ta, dựa vào cái gì cho ngươi!
Tần Thiên quyết đoán nói, thò tay trực tiếp đoạt lại tấm tàn đồ từ trong tay tên thiếu niên ăn mặc lòe loẹt, thu vào bên trong túi trữ vật của hắn.
Tên thiếu niên ngông cuồng đó lập tức biến sắc.
- Muốn chết sao? Một tên dân đen rõ ràng dám giật lấy đồ của bổn thiếu gia, người muốn chết rồi đúng không?! Ngươi không biết bổn thiếu gia ta là ai sao, nói cho ngươi biết, bổn thiếu gia chính là con trai của Tể tướng Đại Yến hoàng triều. Chọc ta, không ai có thể cứu được ngươi, lập tức lấy ra cho ta, nếu không ta giết chết ngươi!
Tên thiếu gia kia chỉ vào mặt của Tần Thiên giận dữ nói. ...
Tần Thiên nhìn tên thiếu niên ăn mặt diễm lệ này đang hô hào kêu gào trước mặt, nhìn sang ba người khác bên cạnh hắn, cuối cùng ánh mắt đã rơi vào trên người cô gái mặc áo tím kia.
Đại khái bộ dạng cô gái mặc áo tím này hai mươi tuổi, vóc dáng xinh đẹp, thân hình của cô ấy rất cao và gầy, khoảng chừng 1m75, thế giới này không có giày cao gót, nếu không cô gái này còn cao hơn Tần Thiên.
Thân thể của cô gái này cực kỳ xinh đẹp, thuộc về kiểu người hơi gầy, nhưng bộ ngực và bờ mông lại cực kỳ vừa vặn, một thân mặc váy dài lụa mỏng màu tím, làn da trắng nõn, ngọc thể như ẩn như hiện, tóc dài đen nhánh chỉnh tề dùng một cái trâm cài hình con phượng màu vàng cài phía sau, tóc rũ xuống một cách tự nhiên, tung bay trên hai bên bờ vai, theo làn gió nhẹ nhàng phiêu động, bày ra một loại mỹ cảm tự nhiên. Chỉ tiếc là cô gái này xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo nhưng cứ căng cứng lấy, thần sắc lạnh lùng, để lộ ra một loại cao quý tươi đẹp nhưng vẻ mặt lạnh lùng, trên người tự nhiên tản ra một loại khí tức thượng vị giả, thiếu khuyết một loại mỹ cảm thân thiện, khiến cho người liếc mắt nhìn cũng có chút lùi bước.
Không riêng gì Tần Thiên đang nhìn cô gái đẹp này, xung quanh rất nhiều người cũng nhìn theo, chỉ đều là liếc mắt nhìn rồi rời đi. Bởi vì từ khí chất của cô gái này ai cũng có thể thấy được, cô gái này không đơn giản. Hơn nữa cô ấy đi cùng với tên thiếu niên tự xưng là con trai của Tể tướng, tất nhiên không phải là một người bình thường, hay là không nên nhìn cho thỏa đáng, miễn gặp phải phiền phức.
Hai mắt Tần Thiên nhìn cô gái áo tím này, phát hiện sắc mặt của cô ấy không vui nhìn hắn, liền dời đi ánh mắt, quay đầu lại nhìn ba người Thiên Hà nói:
- Lão bà, chúng ta đi thôi!
Nói xong Tần Thiên đem 50 khối Thiên Nguyên thạch hạ phẩm ném cho lão già tóc trắng kia, sau đó liền nắm tay ba người Thiên Hà rời đi, Tiểu Bạch vẫn còn từ từ ăn lấy Thiên Nguyên thạch cực phẩm, căn bản không để ý đến tên thiếu niên ăn mặc hoa lệ kia kêu gào.
Tên thiếu niên này nhìn thấy Tần Thiên rõ ràng đối với hắn hung hăng càn quấy, chính hắn khai rõ danh tính cao quý đối phương lại không để ý tới, cứ hung hăng càn quấy như thế rời đi, xem hắn không để vào mắt, điều này khiến cho hắn làm sao chịu nổi, quả thực mất hết mặt mũi.
- Đứng lại, dân đen kia!
Tên công tử nhà giàu kia giận dữ quát lớn, rất nhanh vọt tới, chắn trước mặt bốn người Tần Thiên, mặt mũi tràn đầy lửa giận nhìn Tần Thiên, nhưng khi nhìn thấy ba người Thiên Hà, trong ánh mắt lập tức lộ ra một ít kinh hãi. Vừa rồi hắn xong đến chỗ Tần Thiên, không chú ý đến ba người Thiên Hà bên cạnh, bây giờ nhìn rõ ba người bọn họ, ánh mắt lập tức giống như cây đinh đính chặt trên người bọn họ, tham lam nhìn lấy, một bộ dáng háo sắc, điển hình tinh trùng lên não.
Đúng lúc này, hai tên thanh niên còn lại cũng đi tới, chắn trước mặt Tần Thiên, hai tên thanh niên đó nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp cũng thế mang vẻ mặt hoa si, duy chỉ có cô gái áo tím kia ở phía xa im lặng đứng nhìn, không có nhúng tay.