Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1484 - Chương 1489: Kết Thúc Hội Đấu Giá

 Chương 1489: Kết Thúc Hội Đấu Giá Chương 1489: Kết Thúc Hội Đấu Giá Chương 1489: Kết Thúc Hội Đấu Giá

Đồ vật đấu giá kế tiếp đều là thứ Tần Thiên không cần, hộ giáp các loại, Tần Thiên hắn có một đóng lớn, căn bản không cần. Nhưng chỉ cần Lục công chúa cử động bảng hiệu, Tần Thiên lập tức ra giá thêm 2,000,000, hoàn toàn quấy rối, không lớn không nhỏ lừa được Lục công chúa nhiều lần.

Lúc này đây vốn là đến hội đấu giá này mua chiến kỹ, không nghĩ tới bị Lục công chúa quấy nhiễu. Trong nội tâm Tần Thiên thật sự khó chịu, còn lại thời gian hai ngày cho hắn tìm kiếm chiến kỹ. Tại hội đấu giá của Tống gia không có, Tần Thiên nhất định phải tới những buổi đấu giá khác, nhìn xem có hay không. Đồng thời cũng muốn đổi nhiều Thiên Nguyên thạch hơn mới được, bằng không mà nói, rất khó mua được đồ vật.

- Tần Thiên, chúng ta làm sao bây giờ, không mua được chiến kỹ, phải đi về sao?!

Thiên Hà nhìn Tần Thiên hỏi.

- Yên tâm, ở đây còn có hội đấu giá của mấy đại gia tộc khác, chúng ta còn thời gian hai ngày, chỉ cần có tiền, ta tin tưởng chắc chắn có thể mua được!

Tần Thiên nhìn Thiên Hà nói, kỳ thật nói lời này, trong lòng của hắn cũng chưa đảm bảo được. Nếu thật sự không có biện pháp, chỉ có thể mua trước một ít chiến kỹ cấp thấp trở về cho bọn hắn tu luyện, nhìn chung so với không có thì tốt hơn.

- Huynh đài, huynh muốn mua công pháp sao, ở đây ngược lại ta có một bộ Địa giai trung cấp công pháp!

Tần Thiên vừa mới dứt lời, thì âm thanh của tên công tử bất nam bất nữ bên cạnh vang lên.

Tần Thiên lập tức liền quay đầu lại, có chút sợ hãi nhìn tên công tử này.

- Huynh đài, trong vòng hai ngày nữa bốn đại gia tộc còn lại không có tổ chức hội đấu giá, nhanh nhất cũng là nửa tháng sau hội đấu giá Khương gia mới tổ chức đấu giá. Ta thấy huynh đài huynh gấp gáp như vậy, không bằng chúng ta trao đổi thế nào, ta dùng chiến kỹ trao đổi sủng vật của huynh như thế nào?

Tên công tử vừa nói, một bên nhìn Tiểu Bạch trước ngực Tần Thiên, lộ ra vẻ mặt vô cùng yêu thích.

- Công tử, cái này không ổn!

Người hầu bên cạnh tên công tử kia xen vào nói.

- Ngươi bớt quản, ta tự có chừng mực!

Tên công tử quay đầu nhìn người hầu nói, nói xong quay đầu lại một lần nữa nhìn vào Tần Thiên, vẻ mặt chờ mong.

Tần Thiên nhìn cái tên bán nam bán nữ này giống như là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của vậy. Chỉ tiếc là hắn ăn cướp sai chỗ, muốn mượn nhu cầu cấp bách cần công pháp của Tần Thiên ra áp chế hắn, căn bản không có khả năng.

- Không cần, tuy chiến kỹ đối với ta rất quan trọng, nhưng mà Tiểu Bạch đối với ta còn quan trọng hơn!

Tần Thiên nhìn tên công tử cự tuyệt nói.

Tên công tử này nghe xong, lập tức vẻ mặt thất vọng.

- Đây chính là Địa giai chiến kỹ, huynh đài, hay là huynh cầm lấy nó!

Tên công tử tiếp tục nói, nhưng Tần Thiên lại lắc đầu, không chút do dự cự tuyệt.

Tên công tử nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên, cực kỳ thất vọng, nhìn sang Tiểu Bạch, rất là không cam lòng.

- Như vậy, huynh đài, huynh đem sủng vật của ngươi cho ta mượn chơi mấy tháng, chiến kỹ của ta miễn phí tặng cho huynh thấy thế nào a!

Tên công tử nhìn thấy giao dịch không thành, lập tức đưa ra một loại phương pháp khác.

- Công tử... !

Người hầu bên cạnh lập tức sốt ruột lên, muốn khuyên can, nhưng tên công tử kia lại phất tay ý bảo hắn không cần phải nói.

Tần Thiên không nghĩ đến tên công tử này rõ ràng yêu thích Tiểu Bạch như vậy, miễn phí đưa chiến kỹ cho hắn, chỉ vì muốn có Tiểu Bạch mấy tháng, lập tức Tần Thiên càng thêm không vui, thầm nghĩ:

- Cái tên bóng đực này muốn có Tiểu Bạch đến như vậy, rốt cuộc có ý đồ gì đây. Chẳng lẽ hắn chỉ muốn chơi đùa cùng Tiểu Bạch, hay là phát hiện Tiểu Bạch là loại dị thú quý hiếm gì. Vậy thì càng không thể đưa cho hắn, mẹ kiếp, không chừng một đi không trở lại, người thú vĩnh viễn cách xa...

Hơn nữa vừa nghĩ tới Tiểu Bạch bị tên quái nhân như hắn ôm mấy tháng, về sau Tần Thiên lại ôm nó, lập tức Tần Thiên cảm thấy một hồi buồn nôn.

- Đề nghị của công tử rất tốt, rất hấp dẫn, tuy ta có nhu cầu cấp bách về chiến kỹ, nhưng mà Tiểu Bạch giống như người nhà của ta, ta sẽ không dùng người nhà của ta làm giao dịch, công tử ra trao đổi gì, ta cũng sẽ không đồng ý!

Tần Thiên nhìn tên công tử, lạnh lùng cự tuyệt nói.

Tên công tử hiển nhiên không nghĩ tới hắn đã đưa ra điều kiện hậu hĩnh với Tần Thiên như vậy lại còn cự tuyệt. Cái này đổi là người khác, họ ước còn không được, Tần Thiên rõ ràng cự tuyệt. Trong lúc nhất thời, tên công tử nhìn Tần Thiên, phẫn nộ, lại thất vọng.

Nhưng Tần Thiên căn bản không để ý tới hắn, trong nội tâm cứ nghĩ như thế nào lấy được Địa giai chiến kỹ. Dựa theo lười tên công tử này nói, nếu đúng như vậy hiển nhiên là Tần Thiên không thể nào ở chỗ này đạt được Địa giai chiến kỹ, nhất định phải nghĩ biện pháp khác.

- Mẹ kiếp, nếu vậy ta đi ăn lấy từ cô nàng Lục công chúa kia cho rồi!

Tần Thiên manh động như vậy, can đảm nghĩ cách cướp đi, ai bảo cô nàng này cướp đi đồ vật của hắn, không ăn cướp của cô ấy thì ăn cướp ai.

- Chỉ có điều không biết cô nàng này lúc nào ra khỏi thành. Bây giờ mình chỉ có thời gian hai ngày, nhất định phải mau chóng biết được nơi ở của Lục công chúa này, xem ra sau khi trở về phải lên một kế hoạch thật tốt.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên cuối cùng liền đưa quyết định, ăn cướp Lục công chúa. ...

Hội đấu giá rất nhanh đã tổ chức xong, người mua được thứ đồ vật mà trong lòng ngưỡng mộ thì vui mừng rời đi, người không mua được thì vẻ mặt thất vọng ra về. Đương nhiên, cũng có người mua được đồ vật mong muốn nhưng lại cực kỳ phẫn nộ, ví dụ như là, Lục công chúa.

Giờ phút này, một đám người của Lục công chúa đang đi tới phía Tần Thiên bên này. Lục công chúa sắc mặt vô cùng khó coi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống Tần Thiên.

- Lục công chúa, chúc mừng nha, mua được dược Vương!

Tần Thiên cười tủm tỉm nhìn Lục công chúa ra vẻ chúc mừng, cố ý vạch trần thương thế của cô ấy, Lục công chúa tức chết muốn đánh chết Tần Thiên.

- Điêu dân to gan! Nhìn thấy công chúa không quỳ xuống, muốn chết sao?!

Giang Thành bên cạnh nhìn Tần Thiên cả giận nói.

- Làm sao vậy?

Đúng lúc này, âm thanh ôn nhu của Tống Quận Ngọc ở bên cạnh truyền tới, mọi người lập tức nhìn sang, một thân váy dài màu tím Tống Quận Ngọc xinh đẹp vô song, tươi đẹp động lòng người, phối hợp dáng vẻ tươi cười nhẹ nhàng thân thiện thường ngày của cô ấy, càng thêm kiều diễm thành thục, Giang Thành và Quan Hạc nhìn thấy đều nuốt nước miếng.

- Không có gì, Tống chưởng quỹ, chỉ là trò chuyện cũng Tần huynh hai câu mà thôi!

Giang Thành nhìn thấy Tống Quận Ngọc, lập tức cười híp mắt nói, không dám lỗ mãng. Tống gia thế nhưng mà Hoàng Thượng cũng không muốn gây sự vào, hắn cũng không dám làm xằng bậy.

Tống Quận Ngọc nhìn Lục công chúa, mở miệng nói:

- Chúc mừng Lục công chúa!

- Cảm ơn Tống chưởng quỹ, chúng ta đi!

Lục công chúa mặt không chút biểu cảm nói, hung hăng trợn mắt nhìn Tần Thiên, quay người liền rời đi.

- Đi thong thả, Lục công chúa, có rảnh thì đến đây, Tống gia hoan nghênh người!

Tống Quận Ngọc ở phía sau từ từ nói, Lục công chúa nghe được thân thể đều phát run, hiển nhiên là bị chọc tức, Tống Quận Ngọc và Tần Thiên đều xấu như nhau, cố ý khiêu khích cô ấy.

- Ha ha ha... Tống chưởng quỹ, coi chừng cô ấy oán hận cô!

Tần Thiên nhìn Tống Quận Ngọc cười nói.

- Thật sao, ta thấy thế nào, người cô ấy oán hận nhiều hơn chính là công tử!

Tống Quận Ngọc nói xong, hai người đều nở nụ cười, ba người Thiên Hà bên cạnh cũng nở nụ cười. Sau đó mọi người cùng nhau đi ra bên ngoài, chuẩn bị rời khỏi hòn đảo.

Vừa đi ra ngoài cửa ra vào, Tần Thiên liền nhìn thấy tên công tử bán nam bán nữa kia và hai người hầu của hắn đang đứng ở cửa ra vào cách đó không xa. Tần Thiên nhìn thấy hắn lại muốn buồn nôn, không muốn gặp phải hắn một chút nào. Nhưng cái tên nam không ra nam nữ không ra nữa kia giờ phút này lại chủ động chạy ra đón chào, chặn đường đi của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment