- Huynh đài, huynh xem đây, ta đem trung cấp chiến kỹ tặng cho huynh, chúng ta vừa hay kết giao bằng hữu!
Tên công tử kia nhìn Tần Thiên, vẻ mặt rất chân thành nói.
Lời nói này vừa ra tới, tất cả mọi người đều choáng váng, đầu óc phán định:
- Đưa cho Tần Thiên một cuốn trung cấp chiến kỹ, cái này không nghe lầm chứ, đây là con cái nhà ai, phá gia như vậy, đây là muốn điên rồi sao, hay là đã điên rồi vậy.
Mọi người bị lời nói của tên công tử bán nam bán nữ này làm cho kinh hãi hơn nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần.
- Tặng cho ta, ngươi có phát sốt không?
Tần Thiên nhìn tên công tử này nói.
- Huynh đài huynh hay nói giỡn, ta nói tặng cho huynh thì chính là tặng cho huynh, không có bất kỳ điều kiện nào, ta chỉ hi vọng có thể kết giao bằng hữu!
Tên công tử nói một phen xong một khối ngọc phù màu trắng xuất hiện ở trong tay hắn.
- Đây là ngọc phù, huynh cầm đi đi!
Tên công tử đó đem ngọc phù đưa tới trước mặt Tần Thiên. Tần Thiên nhìn thấy rất là nghi hoặc, do dự vài giây đồng hồ, từ trước đến nay tên công tử này ca cũng không dám làm gì xằng bậy đối với hắn, liền thò tay nhận lấy, thần thức lập tức tiến vào bên trong, một cuốn chiến kỹ liền xuất hiện ở trong não của hắn.
- Tam huyền chưởng, trung phẩm chiến kỹ Địa giai, hoàn chỉnh, không chút nào chênh lệch, một bức công pháp nguyên vẹn, không có bất kỳ chỗ thiếu hụt, tên công tử này không có lừa dối mình.
Thần thức của Tần Thiên lập tức liền đi trở ra.
- Vì sao ngươi muốn muốn sủng vật của ta như vậy, thậm chí không tiếc đưa chiến kỹ cho ta, ngươi có mục đích gì thì hãy nói ra đi!
Tần Thiên nhìn tên công tử kia nói, tên bán nam bán nữ này khẳng định có cái bí mật gì đó không thể cho ai biết.
- Huynh đài, huynh đã hiểu lầm, ta không có ý gì khác, chỉ là ta thấy yêu thích sủng vật của huynh, huynh đã không muốn cùng ta trao đổi, chúng ta đây hãy kết giao bằng hữu, đưa cho huynh một cuốn chiến kỹ, xem như lễ gặp mặt!
Tên công tử kia nói.
- Thật sự chỉ đơn giản như vậy?
Tần Thiên rất là hoài nghi nhìn hắn, có tiền cũng không phải lãng phí như vậy. Tùy tiện cho người khác một cuốn công pháp trị giá 2,000,000 khối Thiên Nguyên thạch, điều này cũng quá phung phí, giàu có so với ông chủ than đá ở Trung Hoa .
- Tiểu tử, ngươi không không cảm thấy được, công tử nhà bọn ta là để ý ngươi mới cùng ngươi kết giao, ngươi không biết tốt xấu như vậy!
Người hầu sau lưng tên công tử đó nhìn Tần Thiên cả giận nói.
- Im miệng, nơi này có phần cho ngươi nói chuyện sao!
Tên công tử lập tức giận dữ, quay người quát lớn, tên người hầu kia lập tức liền cúi đầu, nhưng vẫn vẻ mặt khó chịu như cũ.
Tần Thiên nhìn tên công tử này, thầm nghĩ:
- Trước tiên mặc kệ hắn có mục đích gì, cuốn chiến kỹ này ngược lại là hàng thật giá thật. Mặc khác, sau này mình đoán chừng cũng sẽ không tới nơi này, có người đưa chiến kỹ cho mình, tự động dâng lên, có thể lấy thì vì cái gì mà không lấy.
- Công tử đã cố ý muốn tặng, thế thì Tần mỗ sẽ nhận. Tại hạ tự giới thiệu một chút, ta họ Tần, tên một chữ Thiên, không biết tôn tính đại danh của công tử!
Đã nhận đồ vật của người ta, cũng phải nên khách khí một chút, giới thiệu một chút về bản thân hắn.
- Tần công tử, tại hạ... tại hạ Hàn Sắt Thép!
Tên công tử kia nhìn Tần Thiên có chút ngượng ngùng nói.
Lời này vừa ra, mọi người cũng nhịn không được muốn mở miệng cười, trong đầu thầm nghĩ:
- Diện mạo hắn giống như một tên đồng bóng, lại có một cái tên gọi rắn chắc như vậy, Sắt Thép, thật nực cười.
- Ha ha... Tên gọi của Hàn huynh nghe thật đúng là rắn chắc!
Tần Thiên cười nói.
- Thật sao, ha ha!
Bộ dáng của Hàn Sắt Thép hơi có chút không có ý tứ.
- Đôi bên đều đều biết lẫn nhau, cũng là bằng hữu. Tối mai, tại nơi chúng ta gặp mặt lần trước, chúng ta lại tâm sự, như thế nào!
Tần Thiên nhìn Hàn Sắt Thép mời, trên thực tế chỉ là nói hưu nói vượn, lừa gạt Hàn Sắt Thép, miễn cho Hàn Sắt Thép dây dưa với hắn, vậy cũng không tốt, trước thoát khỏi hắn, ngày mai trực tiếp chạy trốn.
- Tốt, vậy thì đến lúc đó gặp nhau, ta cũng không quấy rầy Tần huynh!
Hàn Sắt Thép nói xong lập tức liền chắp tay cáo từ, mặt lộ ra vẻ vui mừng, dẫn theo hai tên người hầu của hắn rời đi. Tần Thiên nhìn thấy bọn hắn đi khỏi, lập tức thở dài một hơi.
- Tần công tử, ngài thật đúng là người tốt duyên!
Tống Quận Ngọc nhìn Tần Thiên cười nói.
- Tống chưởng quỹ giễu cợt rồi, chúng ta trở về thôi!
Lập tức mọi người liền cùng nhau bay xuống bên dưới, về tới Tống gia.
Vào lúc ban đêm, Tống Quận Ngọc chuẩn bị một bàn lớn tiệc rượu chiêu đãi bốn người Tần Thiên. Đầu tiên là bởi vì Tần Thiên là khách hàng lớn của cô ấy, muốn lấy lòng Tần Thiên một chút. Cái thứ hai là buổi đấu giá hôm nay, Tần Thiên giúp cô ấy, là đại ân nhân, buôn bán lời được một khoản lớn. Công trạng hôm nay, đủ để cho địa vị của cô ấy ở gia tộc càng thêm vững chắc, nếu mỗi ngày đều như vậy thì thật vô cùng thoải mái. ...
Ngày hôm sau.
Trời mới vừa sáng, Tần Thiên và ba người Thiên Hà đã thức dậy, ăn xong bữa sáng do người hầu chuẩn bị. Tần Thiên dẫn ba người Thiên Hà đi khỏi Tống gia, vì để tránh cho phiền toái không cần thiết, Tần Thiên đều đã đem ba người Thiên Hà đưa vào trong tiểu thế giới của hắn.
Ra khỏi Tống gia, Tần Thiên lập tức ngựa không dừng vó nhanh chóng đi ra cửa thành, chuẩn bị rời khỏi.
Mới vừa đi tới cửa thành, Tần Thiên liền thấy được tiểu đầu mục Tiền Tam lần trước, đang mang theo một đám người ở cửa thành trong lúc này kiểm tra người lui tới. Tần Thiên nhìn thấy hắn, hắn cũng nhìn thấy Tần Thiên, sắc mặt thay đổi, lập tức khai báo vài câu cho bọn hắn, sau đó tên Tiền Tam nhanh chóng rời đi.
Tần Thiên nhìn thấy Tiền Tam rời đi, khóe miệng nhếch cười có chút lộ ra một ít tà ý, lập tức đi nhanh ra bên ngoài thành. Tần Thiên đi cũng không phải vội vàng, mà chậm rãi, giống như đang đi dạo chơi, rất nhàn nhã tự tại.
Hoàn toàn chính xác, Tần Thiên là chờ bọn người Hoàn Nhan Luật, nhìn thấy bộ dạng vừa rồi của Tiền Tam như vậy, không thể nghi ngờ là đi báo tin cho Hoàn Nhan Luật. Hoàn Nhan Luật lần trước ăn hết thiệt thòi lớn như vậy, công chúa trong tay hắn cũng chịu thiệt, tất nhiên là sẽ không bỏ qua cho Tần Thiên.
Ở thành Thanh Nham, có Tống gia bảo vệ Tần Thiên, Hoàn Nhan Luật không dám ra tay xằng bậy, nhưng là ra khỏi thành, không ở trong phạm vi tầm mắt của Tống gia, Hoàn Nhan Luật tất nhiên là sẽ không bỏ qua cho Tần Thiên.
Mà Tần Thiên cũng không có ý định buông tha cho Hoàn Nhan Luật, rõ ràng dám đến giết hắn, như vậy nhất định cần phải trả giá thật lớn, lần này cho dù giết không chết hắn, cũng phải cho hắn bị trọng thương. ...
Tiền Tam bên này, chuyện Tần Thiên ra khỏi thành hắn trước tiên phải chạy đến chỗ ở của Hoàn Nhan Luật mà báo tin.
Hoàn Nhan Luật vừa hay đang cùng mấy nữ nhân ở trên giường thoải mái, chuẩn bị đền bù thật tốt lại tổn thất lúc trước. Không nghĩ tới vừa cởi quần áo ra, Tiền Tam lại chạy tới quấy rối, khiến cho hắn cực kỳ khó chịu. Nhưng khi hắn nghe được Tiên Tam thông báo rằng Tần Thiên đã ra khỏi thành, lập tức vui mừng, trực tiếp ném một khối Thiên Nguyên thạch cực phẩm cho Tiền Tam.
- Rất tốt! Lập tức đi giúp ta theo dõi hắn, ta rất nhanh sẽ đến!
Hoàn Nhan Luật nhìn Tiền Tam nói, mặt mũi tràn đầy vẻ hưng phấn, vội vui mừng:
- Tần Thiên, ra khỏi thành, thì chính là ngày chết của ngươi.
- Vâng, Hoàn Nhan công tử, ta nhất định giúp ngài gắt gao theo dõi hắn!
Tiền Tam nhìn Hoàn Nhan Luật mặt mũi tràn đầy vui mừng có được cực phẩm Thiên Nguyên thạch, rất nhanh liền rời đi.
Hoàn Nhan Luật thì nhanh chóng mặc quần áo tử tế, triệu tập ba gã trưởng lão đêm qua vừa mới từ hoàng thành chạy tới, kêu lên Giang Thành và Quan Hạc, rất nhanh rời khỏi phủ thành chủ, hướng phía ngoại thành mà đi. ...