- Tần đại nhân, công chúa đã tỉnh, muốn gặp ngài!
Tần Thiên vừa nói dứt lời với Tần Vô Phong, một cung nữ đã đi tới, nói cho Tần Thiên biết Lục công chúa đã tỉnh.
- Tốt, dẫn ta đi!
Tần Thiên lập tức rời đi, đi theo cung nữ nhanh chóng đi đến chỗ của Lục công chúa bên kia. Ngày hôm qua từ sau khi diệt sát Khương gia và thái tử, Lục công chúa liền nằm ngủ, ngủ một mạch đến xế chiều hôm nay, đến chạng vạng tối, lúc này mới tỉnh lại. Tần Thiên nghe được trong nội tâm cực kỳ cao hứng, từ khi ngày Lưu Kiến Hồng chết đi, Lục công chúa không một lần được ngủ ngon giấc, mỗi lần đều bị ác mộng làm tỉnh lại, giấc ngủ không đủ năm giờ đồng hồ, tinh thần áp lực rất lớn, nếu không phải là tu luyện giả, đã sớm lao lực.
Rất nhanh, Tần Thiên đã đi tới trước tẩm cung của Lục công chúa, cung nữ tự giác rời đi, thuận tiện bảo những cung nữ phục thị Lục công chúa cũng rời đi, chỉ còn lại Tần Thiên và Lục công chúa ở trong phòng.
Tần Thiên cất bước tiến vào trong phòng, chứng kiến Lục công chúa đang ngồi ngẩn người ở trên giường. Lục công chúa nhìn thấy Tần Thiên đã đến, vô cùng vui mừng, vội vã từ trên giường thẳng đứng lên, bổ nhào vào trong ngực của Tần Thiên, ôm Tần Thiên thật chặt.
- Bị làm sao vậy, lại mơ thấy ác mộng sao?!
Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Không có!
Lục công chúa lắc đầu, Tần Thiên nhìn thấy khí sắc của cô ấy đã khá hơn nhiều, trong nội tâm cũng vô cùng vui mừng, ôm lấy cô ấy ngồi xuống trên giường.
- Không có là tốt rồi, chuyện đã qua, bây giờ chuyện nàng phải đối mặt chính là tương lai, phụ thân của nàng còn chưa trở lại, Đại Yến hoàng triều trừ nàng ra không còn người khác có thể trông coi. Bây giờ nàng phải trị lý tốt quốc gia của mình!
Tần Thiên nhìn Lục công chúa ôn tồn nói.
Lời này vừa ra, sắc mặt của Lục công chúa lập tức thay đổi, lộ ra vẻ sợ hãi, cô ấy quản lý một đám người không có vấn đề, nhưng nghiêm chỉnh cai trị cả một quốc gia lại không được, Đại Yến hoàng triều to lớn như thế một mình cô ấy sao có thể khống chế được.
- Thiếp sợ, Tần Thiên!
Lục công chúa nhìn lên Tần Thiên, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi và vô lực.
- Đừng sợ, có ta ở đây!
Tần Thiên vội vàng an ủi Lục công chúa.
Lục công chúa nhẹ gật đầu, cảm thấy yên tâm không ít, mở miệng hỏi:
- Chàng sẽ giúp ta thống trị quốc gia sao?!
- Ta sẽ ủng hộ nàng, nàng là nữ nhân của ta, ta tự nhiên sẽ giúp nàng!
Tần Thiên nói.
- Như vậy thì ta đây an tâm, không biết phụ hoàng lúc nào có thể trở về, bố cáo cũng đã phát ra một ngày, nếu phụ hoàng vẫn khoẻ mạnh sẽ xem được, sẽ rất mau trở lại!
Giờ phút này, trong nội tâm của Lục công chúa ngoại trừ Tần Thiên chỉ còn lại cha của cô ấy, người duy nhất có huyết mạch tương liên với cô ấy trên thế giới này chỉ còn lại có một người là quân chủ của Đại Yến.
- Công chúa!
- Công chúa... !
Lục công chúa vừa dứt lời, bên ngoài liền truyền đến âm thanh sốt ruột của thị nữ gọi, tiếng bước chân rầu rĩ vang lên, rất nhanh một cung nữ đã vọt vào trong phòng, thở không ra hơi nhìn thấy hai người Tần Thiên và Lục công chúa, khuôn mặt đỏ bừng.
- Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì, làm gì bối rối như vậy?
Lục công chúa không biết có việc gì liền hỏi.
- Công chúa, chuyện vui! Hoàng Thượng trở về, Hoàng Thượng quay trở về rồi!
Cung nữ nhìn Lục công chúa liên tục nói hai lần, có thể thấy được sự kích động đến cỡ nào, trên mặt tràn đầy vẻ vui thích.
- Cái gì... Sao, ngươi lập lại lần nữa xem!
Lục công chúa nghe được lời cung nữ nói, cả người nhanh chóng buông Tần Thiên ra, đứng lên, thân thể đều có chút phát run lên.
- Hoàng Thượng trở về, đang ở tiền điện, cùng với bốn vị trưởng lão!
Cung nữ lần nữa nói.
- Phụ hoàng!
Lục công chúa nghe xong, cái gì cũng không để ý nữa, nhanh chóng chạy vội về phía tiền điện.
- Chậm một chút, cẩn thận một chút!
Tần Thiên theo ở đằng sau hô, nhanh chóng đi theo, hai người một trước một sau đã đi tới trước điện. Giờ phút này, tiền điện, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi mặc áo bào màu vàng đang ngồi ở trên đại điện, bên cạnh còn có bốn cao thủ và một đám cung nữ vây quanh.
Người đàn ông trung niên này thoạt nhìn khí sắc cực kỳ không tốt, sắc mặt tái nhợt, khí tức suy yếu, trông giống như một ông già, sắp chết rồi. Chỉ là trên trán của ông ấy, vẫn còn có thể cảm giác được một cổ hơi thở sắc bén, một cổ khí tức thượng vị giả, khiến cho người khác thở không nổi.
- Phụ hoàng!
Lục công chúa nhìn thấy người đàn ông ngồi ở phía trên, lập tức nước mắt giàn giụa, vừa khóc vừa chạy tới bên cạnh ông ấy, người đó chính là quân chủ của Đại Yến hoàng triều, Mặc Kiến Văn.
- Tuyết Nhi!
Mặc Kiến Văn nhìn thấy con gái của mình, kích động kêu lên, nước mắt tuôn đầy mặt, cả người từ trên ghế ngồi dậy, giang tay ôm lấy Lục công chúa, thân thể khẽ run lên. Hai cha con gặp mặt, cùng nhau khóc lớn, cung nữ bên cạnh toàn bộ quỳ trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.
Tần Thiên đứng ở phía xa, không có tiến lên, khí tức của bốn trưởng lão toàn bộ đều tập trung ở trên người Tần Thiên. Tần Thiên tra nhìn một chút, thực lực của bọn họ cường đại nhất đạt cảnh giới bảy sao cấp chín đỉnh phong, chỉ có một, những người khác đều là cảnh giới bảy sao cấp năm.
Tần Thiên nhìn bọn họ mỉm cười, tỏ vẻ bản thân không có ác ý.
Đúng lúc này, Tần Vô Phong cũng từ bên ngoài đi đến, bốn vị trưởng lão nhìn thấy Tần Vô phong, lập tức như gặp phải kẻ địch mạnh, toàn bộ cảnh giác nhìn chằm chằm vào Tần Vô phong, bởi vì khí tức của ông ấy quá kinh khủng.
Nhưng ngay sau đó, Bạch Linh và Thanh Nhi còn có trưởng lão của Côn Luân Tiên cung toàn bộ đều xuất hiện. Giờ khắc này, bốn vị trưởng lão mồ hôi lạnh đều ứa ra, như thế nào có nhiều đại cao thủ như vậy. Chẳng lẽ đây chính là cao thủ mà đám người trong thiên hạ truyền nhau là thanh niên trẻ tuổi Tần Thiên mang theo đến diệt sát Khương gia, như vậy, người trẻ tuổi mặc áo dài màu xanh kia là Tần Thiên.
Thanh niên trẻ tuổi kia rốt cuộc có địa vị gì, rõ ràng có thể mời được đến bốn cao thủ cảnh giới tám sao, thật là đáng sợ.
Tần Thiên nhìn thấy bốn người Tần Vô Phong toàn bộ đã đến, rất là khó hiểu. Tần Vô Phong bọn họ chủ yếu là do nhìn thấy bốn cao thủ tiến vào trong hoàng cung, Tần Thiên lại đuổi đến, sợ có gì bất trắc, cho nên bốn người bọn họ mới cùng nhau chạy tới.
Khí tức của bốn người bọn họ thật sự là quá mức đáng sợ, Mặc Kiến Văn vội vàng tách khỏi Lục công chúa, đi về phía bên này xem xét.
- Phụ hoàng, phụ hoàng không cần lo lắng, bọn họ đều là người tốt!
Lục công chúa vội vàng nói, phất tay ra ý cho Tần Thiên đi qua.
Tần Thiên mỉm cười, hướng về phía Lục công chúa bên này đi tới, làm một cái hành lễ đối với hoàng đế Đại Yến.
- Tại hạ Tần Thiên, bái kiến Hoàng Thượng!
Tần Thiên chắp tay, cũng không có quỳ lạy, cũng không có tự xưng thảo dân, hoàn toàn không phải là hành lễ giữa quân thần, mà là bộ dạng một vãn bối đối với trưởng bối. Người bình thường thấy hoàng đế cũng phải quỳ xuống, nhưng Tần Thiên tuyệt đối sẽ không, đối với Tần Thiên cuộc đời này không nể trời đất, không sợ vạn vật, chỉ bái lạy cha mẹ.
- Ngươi chính là Tần Thiên?!
Mặc Kiến Văn nhìn Tần Thiên giật mình nói, cũng không có so đo lễ tiết với Tần Thiên. Muốn so đo cũng không dám, thế lực của người ta vẫn còn ở đó, muốn phân cao thấp một cấp bậc đối với hoàng đế Đại Yến, nói khó nghe một chút, hành lễ với ông ấy là đã cho ông ấy mặt mũi.
Đương nhiên, Tần Thiên đối với Mặc Kiến Văn là rất tôn kính, dù sao người ta cũng là cha đẻ của Lục công chúa, mà hắn là nam nhân của Lục công chúa, muốn lấy con gái người ta, sao có thể không tỏ ra tôn kính. ...