- Phụ hoàng, chính là Tần Thiên giúp chúng ta báo thù!
Lục công chúa nhìn Mặc Kiến Văn nói.
Ngay lúc này, Mặc Kiến Văn nhìn sang Tần Thiên, trong nội tâm không biết nên vui mừng hay khổ sở. Nếu không phải Tần Thiên và Lục công chúa đến với nhau cũng sẽ không dẫn đến chuyện lớn như vậy, mọi chuyện đã diễn ra cứ dựa theo nguyên do này mà phát triển. Lục công chúa và Khương Thế Ly của Khương gia kết hôn, Đại Yến xem như trèo lên cành cây cao.
Nhưng mà Lục công chúa không thích Khương Thế Ly, không chỉ một lần từng nói không thích mà là nhiều lần muốn tránh né hôn sự. Sự xuất hiện của Tần Thiên như vậy cũng giúp Lục công chúa, chẳng qua là phải trả một cái giá quá lớn. Huynh đệ của ông ấy đã chết, con cái toàn bộ cũng đều bị giết, chỉ còn lại có một mình Lục công chúa, cũng bị Tần Thiên bắt cóc, thời gian của bản thân ông ấy cũng không nhiều, toàn bộ hoàng triều cuối cùng rơi vào trong tay Tần Thiên, một tên tiểu tử không rõ lai lịch.
Tuy diệt đi Khương gia, có thể trèo lên một cành cây cao như Tần Thiên, nhưng tâm tình của Mặc Kiến Văn cũng không cảm thấy tốt, nhìn thấy Tần Thiên trước mặt, Mặc Kiến Văn ám ám thở dài một hơi.
- Đa tạ ngươi giúp Mặc gia chúng ta báo đại thù, ta cũng không biết cảm tạ ngươi như thế nào. Ngươi và Tuyết Nhi đã ở cùng nhau, như vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi. Hiện tại toàn bộ Đại Yến hoàng triều cũng đã biết chuyện của các ngươi, chờ mấy ngày nữa, các ngươi chọn một ngày tốt tiến hành hôn lễ!
Mặc Kiến Văn nhìn hai người Tần Thiên nói.
Lời nói này vừa ra Tần Thiên kêu to một tiếng, thầm nghĩ:
- Cái này... Sao chứ, kết hôn sao?!
- Đáng ghét, phụ hoàng, người ta lại không muốn gả đi!
Lục công chúa ngượng ngùng nói, ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong nội tâm lại cực kỳ chờ mong, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được.
Nhưng Tần Thiên lại không muốn kết hôn, hơn nữa, bản thân hắn có nhiều nữ nhân như vậy đều chưa lấy, càng không có khả năng cưới Lục công chúa trước. Làm sao có thể phụ lòng những người con gái trước, đến khi ổn định lại, cưới tất cả cùng một lúc mới là ý hay.
- Khục khục... Chuyện này, Hoàng thượng, thân thể của ngài như thế nào?
Tần Thiên tìm chủ đề khác, trực tiếp chuyển dời câu chuyện đi.
Mặc Kiến Văn cũng không để ý, trả lời:
- Mặt trời sắp lặn về Tây Sơn, ai!
- Phụ hoàng!
Lục công chúa nghe xong, lập tức bắt đầu lo lắng, hai mắt đẫm lệ, bộ dạng muốn khóc lên.
- Tuyết Nhi, đừng khóc, con đã lớn, phụ hoàng tuổi tác đã cao, thân thể dần dần cũng suy yếu, đã không còn sức lực cai quản triều đình. Mấy ngày nữa, con sẽ lên đăng cơ, trở thành tân hoàng!
Mặc Kiến Văn sầu khổ nói.
- Không, con sẽ không, phụ hoàng, con quản lý không nổi quốc gia lớn như vậy, con sẽ nhanh chóng đi tìm kiếm Thiên linh dược cho phụ hoàng, trị liệu bệnh tình của phụ hoàng, bệnh của phụ hoàng nhất định sẽ tốt hơn!
Lục công chúa nói xong nước mắt lần nữa rơi xuống.
- Chớ dại, bệnh của phụ hoàng trị liệu không được nữa!
Mặc Kiến Văn nhìn Lục công chúa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ yêu thương.
Tần Thiên nhìn Mặc Kiến Văn, chợt nhíu lông mày, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Không biết bọn người Bạch Linh có biện pháp nào không, dù sao cũng là cha của Lục công chúa, mình có thể giúp thì cũng nên giúp một chút. Đây chính là người duy nhất còn lại trên thế giới này có quan hệ ruột thịt với Lục công chúa.
Nhìn thấy hai cha con bọn họ gặp lại nhau, có rất nhiều lời muốn nói, Tần Thiên cũng không muốn quấy rầy, nên đã rời đi, dẫn theo bọn người Bạch Linh rời khỏi đại điện, đi ra bên ngoài, trở về chỗ nghỉ ngơi. Tần Thiên cho gọi tất cả mọi người cùng tới.
- Mọi người có biện pháp nào để cứu hoàng đế Đại Yến không?
Tần Thiên nhìn bốn người Tần Vô phong hỏi.
Bạch Linh trước đứng dậy, mở miệng nói:
- Thân thể của Đại Yến hoàng đế lúc trước mắc phải tổn thương nghiêm trọng nhưng không được trị liệu tốt. Hiện tại những bệnh này đang từng bước một tăng thêm, phá hư thân thể của ông ấy, muốn cứu ông ấy thì khả năng rất thấp!
- Đúng vậy, muốn cứu ông ấy, nhất định phải thay máu cho ông ấy, khí huyết của ông ấy đã cực kỳ suy thoái, chỉ có thể cho ông ấy thay đổi như một người mới, máu huyết tươi mới. Nhưng thay máu là một chuyện cực kỳ phiền phức, nếu có gì bất trắc, sẽ triệt để đưa ông ấy đến chỗ chết. Hơn nữa, muốn tìm được nguồn máu tương ứng với ông ấy cũng cực kỳ cực khổ, lại nhất định phải là người có tu vi giống như ông ấy, đem máu tươi dâng ra, điều này hiển nhiên, rất không có khả năng!
Tần Vô Phong nói, những người khác người nghe thấy cũng gật đầu.
Tần Thiên đã nghĩ đến sẽ rất khó khăn, không nghĩ tới khó khăn đến mức như thế này, gần như là phán tử hình, ai nguyện ý đem máu của bản thân mà kính dâng đi.
- Coi như không dùng, đã khó khăn như vầy... !
Tần Thiên khoát tay áo, xem như buông bỏ. ...
Buổi tối.
Đêm khuya, Tần Thiên đang chuẩn bị đi ngủ, nhưng đúng lúc này, Lục công chúa lại đến, con mắt hồng hồng, có chút phát sưng, hiển nhiên bởi vì khóc quá nhiều.
- Tần Thiên, phụ hoàng nói, ông ấy chỉ còn sống qua một tuần trăng... Ô ô...
Lục công chúa vừa nói xong đã khóc òa lên, vô cùng thương tâm. Tần Thiên nghe xong, tâm tư cũng thế trầm xuống, không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
- Ô ô... Tần Thiên, chàng nói như thế nào mới phải, ta không muốn phụ hoàng chết!