Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1584 - Chương 1589: Nói Diệt Là Diệt

 Chương 1589: Nói Diệt Là Diệt Chương 1589: Nói Diệt Là Diệt Chương 1589: Nói Diệt Là Diệt

Đêm đó giờ Tý.

Ban đêm gió lớn, thời gian thích hợp cho giết người phóng hỏa.

Hai mươi vạn đại quân, chỉnh tề từ trong quân doanh đi ra, phân thành hai đội, dưới sự dẫn dắt của tướng quân, nhanh chóng rời khỏi Yến thành, tiến ra bên ngoài chiến trường, rất nhanh hướng hai bên trái phải tách ra, hai toán quân rất nhanh đã biến mất trong màn đêm đen tối.

Tần Thiên và Trương Quảng đứng trên tường thành, nhìn đoàn quân phía dưới rời đi, thành bại lúc này chỉ trong một lần hành động. Buổi sáng ngày mai binh đoàn sẽ đến Yến thành, hai toán quân chỉ cần thuận lợi tiến vào cùng một vị trí, như vậy tất nhiên có thể quy tụ tiêu diệt quân đội của Tử Kim hoàng triều.

- Đi, Tần công tử, chúng ta trở về uống rượu, uống đến hừng đông, chờ đợi ngày mai đánh chết đám nhãi con Tử Kim hoàng triều kia!

Trương Quảng nhìn Tần Thiên hào sảng mà nói.

- Đi!

Tần Thiên cười cười, sau đó hai người bay khỏi tường thành, từ từ đi vào trong phủ tướng quân. Trong phủ tướng quân đã chuẩn bị xong rượu và thức ăn, đều là do Trương Quảng trước đó đã sai người chuẩn bị cho tốt, hai người ngồi xuống, hạ nhân lập tức đi đến rót rượu, miệng lớn ăn thịt, miệng lớn uống rượu.

- Ha ha ha... Ngày mai, chúng ta nhất định có thể diệt đi đám nhãi con Tử Kim hoàng triều rồi!

Trương Quảng vừa uống rượu một bên nhìn sang Tần Thiên nói.

- Ừm, ta cũng có loại dự cảm này, ngày mai một lần hành động đưa bọn chúng diệt hết, sau đó trực tiếp dẫn đầu quân đội đánh qua, cướp đoạt thành trì của bọn chúng!

Tần Thiên nhìn Trương Quảng nói.

- Ha ha ha ha... Đúng đúng đúng... Nào nào, uống rượu uống rượu!

Trương Quảng hưng phấn nói, vừa nói một bên bưng chén rượu lớn lên uống. Tần Thiên cũng như thế, chẳng qua là miệng nhỏ chậm nuốt mà thôi, không có khí phách được như Trương Quảng.

Hai người một bên uống, một bên không ngừng khua môi múa mép nói, hoàn toàn chỉ là khoác lác, nói cho gió thổi mây bay.

Uống không đến một giờ đồng hồ, hai người đã uống hết mười bình rượu, trọn vẹn bốn mươi năm mươi cân rượu, 80% đều là Trương Quảng uống, hàng này giống như cái thùng rượu, tửu lượng rất tốt, như thế nào uống cũng không thấy đủ.

- Không được, ta phải đi giải quyết một chút, Tần công tử chờ ta!

Trương Quảng đứng lên, nhìn sang Tần Thiên không có ý tứ nói, uống quá nhiều rượu, mắc tiểu, vội vàng đi vào bên trong nhà vệ sinh.

- Ừm, Trương tướng quân cứ đi, chúc ngài thành công viên mãn!

Tần Thiên quay mặt về phía Trương Quảng hô lớn, đồng thời còn phất phất tay, giống như Trương Quảng không phải đi nhà vệ sinh, mà là đang đi việc lớn vậy.

Trương Quảng rời đi, bên cạnh cửa ra vào một đạo thân ảnh màu trắng liền đi đến, ngồi xuống ở bên cạnh Tần Thiên.

- Như thế nào lại không ngủ!

Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết ngồi xuống bên cạnh hắn, khẽ mỉm cười nói.

- Ta ngủ... !

Mặc Linh Tuyết vừa muốn nói chuyện, bỗng nhiên ngay lúc đó Tần Thiên khoát tay, ngăn cản cô ấy, làm cho cô ấy không thể nói tiếp, việc này khiến cho Mặc Linh Tuyết rất là nghi hoặc, là có ý gì.

- Nàng ở nơi này chờ một chút, ta rất nhanh sẽ về!

Tần Thiên nói xong, cả người liền biến mất ở trước mặt Mặc Linh Tuyết, sau một khắc, Tần Thiên đã xuất hiện ở bên ngoài phủ tướng quân. Giờ phút này trên đường lớn, bên ngoài ngoại trừ vệ binh tuần tra, không còn ai khác.

Tần Thiên đứng tại trên đường cái, ngửa đầu nhìn lên trời không, từ từ nói:

- Ba vị, đã trễ thế như vậy, đến tìm Tần mỗ là để uống rượu sao?

Lúc này, bên trên bầu trời, ba đạo thân ảnh màu đen đang bay lơ lửng bên trên, muốn đi vào trong phủ tướng quân. Ba người này toàn bộ đều là cao thủ đã ngoài cảnh giới bảy sao cấp năm, cường đại nhất là cảnh giới đâu đó bảy sao cấp tám, thực lực rất là khủng bố.

Tần Thiên vừa xuất hiện, ba người này lập tức đình chỉ việc tiến vào trong vương phủ, từ trên cao bay xuống, đã rơi vào trước mặt Tần Thiên.

- Có thích khách, bảo hộ Tần công tử!

Ba tên áo đen vừa rơi xuống, rất nhanh đã bị vệ binh tuần tra phát hiện, nhanh chóng từ xung quanh vây đi qua, đứng ở hai bên của Tần Thiên, vây quanh bao trùm cái ba tên mặc áo đen này, dần dần bao vây toàn bộ ba người đó ở bên trong, trong tay cầm binh khí, chiến khí bộc phát, chuẩn bị tùy thời tấn công.

Ba tên đó một chút cũng đều không để ý tới những vệ binh này, mà là thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, trong mắt tản mát ra nồng nặc sát khí.

- Ngươi chính là Tần Thiên?

Tên cao thủ cầm đầu không xác định nhìn Tần Thiên hỏi.

- Đúng vậy, các ngươi là sát thủ mà Tử Kim hoàng triều phái tới đúng không?!

Tần Thiên quan sát ba người bọn hắn, nhớ tới lời Trương Quảng nói, liền đoán được hẳn là người Tử Kim hoàng triều phái ra.

- Làm sao ngươi biết!

Tên mặc áo đen cầm đầu nhìn Tần Thiên tỏ vẻ giật mình nói. Ba người bọn hắn xác thực là sát thủ do Tử Kim hoàng triều phái ra, chuyện này được giữ bí mật một cách thận trọng, ngoại trừ nhân vật cấp bậc tướng quân, không có bất cứ kẻ nào biết được, Tần Thiên như thế nào đã biết, là ai sớm để lộ tin tức ra ngoài. Khó trách đã trễ đến như vậy Tần Thiên còn chưa ngủ, rõ ràng đã phát hiện ba người bọn hắn chuẩn bị tiến vào phủ tướng quân. Trong lúc nhất thời, trong lòng ba người đều dâng lên một loại dự cảm rất bất ổn.

- Ta làm sao biết ngươi cũng không cần quản, ngươi chỉ cần nhớ rõ, bắt đầu từ buổi tối hôm nay, các ngươi có thể biến mất khỏi cái thế giới này, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của các ngươi!

Tần Thiên nhìn ba người bọn chúng mỉm cười, vung tay lên, Thanh Nhi từ trong tiểu thế giới của Tần Thiên được dẫn đi ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Bình Luận (0)
Comment