Giờ phút này, trong đội ngũ binh sĩ, một phân đội nhỏ mười mấy người, nhanh chóng chạy về phía Tần Thiên bên này, rất nhanh đã đi tới trước mặt hai người Tần Thiên, toàn bộ xuống ngựa quỳ một gối trên mặt đất.
- Báo cáo Tần đại nhân, binh sĩ ta đến đây báo cáo, 30 vạn đại quân một binh không tổn hại, đã đến Yến thành!
Một vệ binh nhìn Tần Thiên quát lớn.
- Rất tốt, nói cho tướng quân của các ngươi biết, nhanh chóng đến đây gặp ta!
Tần Thiên thoả mãn mà nói.
- Vâng!
Lập tức, một đám vệ binh phân đội nhỏ nhanh chóng trở lên ngựa, chạy về lại đại quân bên kia. Một lát sau, tướng quân dẫn đội xuất lĩnh đại quân lần này nhanh chóng xuất phát đi qua, đi tới trước mặt Tần Thiên.
- Mạt tướng Vương Văn Bác may mắn không làm nhục mệnh, dẫn đầu 30 vạn đại quân đến Yến thành, xin nghe theo lệnh của Tần đại nhân phân phó!
Một tướng quân toàn thân mặc áo giáp xoay người bước xuống ngựa, quỳ một gối xuống trước mặt Tần Thiên, quát lớn.
Tần Thiên từ trên lưng ngựa bước xuống, đi tới trước mặt tướng quân gọi là Vương Văn Bác kia, thò tay vịn lấy hắn dìu lên, điều này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Tần Thiên rõ ràng tự mình dìu hắn dậy, thật khó lường, đây chính là phò mã gia tương lai.
- Tướng quân không cần đa lễ, ta chỉ hỏi, chiến lực của 30 vạn đại quân như thế nào, có thể thuận lợi một trận chiến!
Tần Thiên nhìn Vương Văn Bác hỏi.
- Bẩm đại nhân, 30 vạn đại quân chiến lực dồi dào, không sợ một trận chiến!
Vương Văn Bác hùng hồn trả lời.
- Tốt! Truyền lệnh, 30 vạn đại quân, tiến vào Yến thành, từ cửa thành Nam mà ra, nghe theo chỉ lệnh của tướng quân trấn giữ Yến thành Trương Quảng, xuất kích diệt sát, đại quân Tử Kim hoàng triều!
Tần Thiên quát lớn.
- Vâng, đại nhân!
Vương Văn Bác lập tức truyền lệnh xuống, 30 vạn đại quân nhanh chóng xuất phát tiến vào bên trong thành, khí thế hiên ngang, cực kì khủng bố. Ba người Tần Thiên, Trương Quảng, Vương Văn Bác lĩnh quân đi về phía trước, nhanh chóng xuyên qua cửa Bắc Yến thành, tiến đến cửa Nam, xuất hiện ở bên ngoài, tiến vào chiến trường.
Phía trước ngoại thành mười kilômét đều là quân doanh của Tử Kim hoàng triều, mông lung trong sương mù buổi sớm, lờ mờ có thể thấy được.
- Nghe lệnh, 30 vạn đại quân, theo ta xuất chinh tiêu diệt Tử Kim hoàng triều!
Tần Thiên hướng về phía 30 vạn binh sĩ phía sau lưng lớn tiếng quát, ra lệnh một tiếng, 30 vạn binh sĩ nhanh chóng hành quân về hướng đại quân Tử Kim hoàng triều phía đối diện, cực kỳ nhanh chóng, ba người Tần Thiên lĩnh quân đằng trước, chiến ý dạt dào.
Giờ phút này, đại doanh Tử Kim hoàng triều bên kia.
Bên trên đài quan sát, hai tên vệ binh canh gác ngáp ngắn ngáp dài, mặt mũi tràn đầy vẻ mệt mỏi.
- Ai, lúc nào có thể đánh giặc xong đây!
Một tên vệ binh thở dài một hơi nói.
- Cuộc chiến này chỉ sợ là đánh không hết, ngươi không thấy đều đánh kéo dài hơn một ngàn năm, vẫn không đánh xong sao!
Một tên vệ binh khác nói.
- Xem ra chỉ sợ là chúng ta phải chết ở chỗ này, nhưng ta thực không muốn vậy, trong nhà của ta còn có vợ con già trẻ!
Một tên vệ binh than thở nói.
- Bây giờ cũng đâu có biện pháp nào khác, trong nhà của ta cũng giống như vậy, chỉ tiếc chúng ta nhiều thế hệ là quân hộ, cả đời đều là mệnh quân nhân, con cháu sau này cũng như thế, trốn không thoát được. Trừ phi có một ngày chiến sự hoàn thành, chúng ta có thể giải ngũ về quê, nhưng mà chúng ta có thể không đợi được đến ngày đó!
Hai tên vệ binh câu được câu không nói, trên mặt lộ vẻ sầu bi. Tòng quân mười năm, chưa một lần được trở về quê nhà, trong nhà vợ con già trẻ như thế nào cũng không biết, cực kỳ bi thương.
- Đợi một chút, ngươi xem, bên kia là cái gì?!
Đúng lúc này, một tên vệ binh chỉ vào phương hướng Yến thành chỉ cho tên vệ binh còn lại nói. Bên kia một mảng lớn đông nghịt người đang hướng về phía bên này, sương sớm mông lung che chắn tầm nhìn của bọn hắn, khiến cho bọn hắn không cách nào thấy rõ.
- Ta nhìn xem, là cái gì!
Một người lính khác xoa xoa con mắt, cẩn thận nhìn một chút, hai người đều chăm chú nhìn chằm chằm bên kia, nhìn chằm chằm một hồi lâu, rốt cục cũng nhìn thấy rõ, là một đám người, không, chuẩn xác mà nói, không chỉ một đám người, mà là hàng vạn người, vô cùng hùng hồn, đang nhanh chóng đi đến bên này, cầm đầu chính là mười vạn thiết kỵ, tốc độ cực kỳ nhanh.
- Là quân đội, là Yến quân, nhanh, gõ chuông, quân địch đột kích!
Một tên vệ binh kinh hãi kêu lên, một tên vệ binh khác lập tức cầm lấy chùy sắt bên cạnh, đánh thật mạnh vào cái chuông bên cạnh.
- Đông!
- Đông!
- Đông!...
Tiếng chuông dồn dập vang lên, tượng trưng cho quân địch đột kích, sau khi báo hiệu, vô số binh sĩ trong quân doanh của Tử Kim hoàng triều nhanh chóng vọt ra, cầm lên vũ khí, rất nhanh tiến về trước tập hợp.
- Chuyện gì xảy ra!
Từ bên trong đại doanh bước ra chính là Tổng binh đại soái của Tử Kim hoàng triều Tiền Đức Lạp hô lớn.
- Tổng soái, Yến quân đột kích, số lượng không rõ!
Một sĩ binh xông tới đưa tin.
- Nhanh, tập hợp, chuẩn bị nghênh chiến!
Tiền Đức Lạp vội vàng hô lớn. ...
30 vạn đại quân, toàn bộ đều là cảnh giới hai sao, tốc độ trùng kích cũng không phải bình thường, lộ trình mười kilômét, qua mười lăm phút, cũng đã đi hơn phân nửa. Có thể thấy được doanh trại của Tử Kim hoàng triều ở phía đối diện, tất cả binh sĩ tại thời khắc này đều cảm thấy hưng phấn.
- Truyền lệnh, dấy lên minh trống trận, giết quân địch!
Trương Quảng quát lớn, lập tức có người bên cạnh truyền lệnh xuống, sau một khắc, ngập trời đều là âm thanh trống trận vang lên.