Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1593 - Chương 1598: Phần Tiên Tông (1)

 Chương 1598: Phần Tiên Tông (1) Chương 1598: Phần Tiên Tông (1) Chương 1598: Phần Tiên Tông (1)

- Chàng làm gì vậy?

Mặc Linh Tuyết giật mình nói, vừa dứt lời, Mặc Linh Tuyết đã bị một đạo ánh sáng màu đỏ bao trùm ở bên trong, sau một khắc, liền bị Tần Thiên thu vào bên trong tiểu thế giới.

- Phụ nữ có lúc thật đúng là đáng ghét!

Tần Thiên lắc đầu lầu bầu nói, khôi phục lại bộ dạng ban đầu, đồng thời đem thực lực giấu ở cảnh giới sáu sao sơ cấp, nhanh chóng bay về phía trước.

Đã bay cả buổi, Tần Thiên cũng tiến vào được sâu bên trong rừng rậm Vũ Yên. Lúc này đã bắt đầu xuất hiện yêu thú cường đại, yêu thú cảnh giới năm sao sau sao đều có, đồng thời thấy được không ít tu luyện giả cũng đang vội vàng bay vào sâu bên trong rừng rậm. Tần Thiên suy đoán những người này hẳn là tiến đến Tiên tung di chỉ, vì vậy lặng lẽ theo ở phía sau.

- Oanh!

- Ầm ầm ầm ... !

Đang bay lên, bỗng nhiên ngay lúc đó, một tiếng vang thật lớn từ bên cạnh truyền đến. Tần Thiên lập tức nhìn sang, chứng kiến một đầu Cự Long với năng lượng màu tím trên không trung nổ tung, bộc phát ra năng lượng hủy diệt vô cùng khủng bố, chiến lực đạt đến cảnh giới bảy sao cấp sau, đồng thời, một tu luyện giả mặc đạo bào nhanh chóng bay tới cạnh hắn.

- Cứu mạng, đạo hữu, nhanh cứu, cứu ta... Giết người rồi, ... Cứu mạng... Có còn vương pháp hay không, dưới ban ngày ban mặt giết người... !

Vị tu luyện giả mặc đạo bào Âm Dương Thái cực đồ một bên bay về phía Tần Thiên bên này, một bên hô to lấy. Ở phía sau của hắn, một người thanh niên trẻ tuổi mặc chiến giáp màu vàng tím đang nổi giận đuổi giết ông ấy. Theo biểu lộ trên gương mặt của hắn, giống như lão đạo nhân kia đã đào mất phần mộ tổ tiên của hắn vậy.

- Ồ! Lại là thái tử Tử Kim hoàng triều, Tử Kim La, thật bất ngờ!

Tần Thiên nhìn kẻ đuổi giết đằng sau, có chút kinh ngạc, vừa rồi nhìn thấy đầu Cự Long màu tím kia cũng có chút quen thuộc, không nghĩ tới lại là Tử Kim La, điều này khiến cho Tần Thiên rất bất ngờ.

Giờ phút này, Tử Kim La đang ở phía sau thục mạng đuổi theo lão đạo nhân này, phẫn nộ mặt đều bóp méo. Hắn đột nhiên phát hiện ở phía xa một tên tu luyện đang nhìn về bên này, có chút quen thuộc, nhìn kỹ lại, lập tức sắc mặt đại biến, lại là đồ biến thái Tần Thiên, lập tức cả người đột ngột dừng lại, không có tiếp tục đuổi theo.

Mà giờ khắc này, lão đạo nhân cũng thế bay đến trước mặt Tần Thiên, nhìn thấy thái tử Tử Kim La không đuổi theo, cũng ngừng lại, dừng lại ở bên cạnh Tần Thiên, nhìn sang Tử Kim thái tử hô lớn:

- Hừ! Tên khốn kiếp nhà ngươi, truy sát Đạo gia ta một mạch, đến đây, như thế nào không đuổi theo nữa, thấy không, đây là huynh đệ của ta. Bây giờ hai người bọn ta sẽ đấu ngươi một trận, phóng ngựa tới, chúng ta giết chết ngươi, đúng không, huynh đệ!

Giờ phút này lão đạo nhân kia hoàn toàn đã không còn bộ dạng chật vật chạy trốn như vừa rồi, mà là trưng ra một bộ mặt vênh váo tự đắc, lời nói hung hăng càn quấy như một lão đại gia, nhưng lão ta lại ăn mặc một bộ đạo bào rách rưới khiến cho ông ấy thoạt nhìn giống như một kẻ người sơ xác, rất là mâu thuẫn.

Tần Thiên nghe được lão đạo nhân này lại xưng huynh gọi đệ với hắn quả thực im lặng, thầm nghĩ:

- Ai là huynh đệ với ngươi, ngươi cũng quá không khách khí rồi.

Một bộ dạng ăn vạ quen thuộc điển hình từ trước đến nay, nhất là một thân rách tung toé, râu ria xồm xàm, trông giống như mới từ bên trong bãi rác nhảy ra, nhìn thấy khiến cho người ta phải buồn nôn.

Tần Thiên cũng không muốn tính toán để ý tới hắn, trực tiếp lướt ngang hơn 10m tránh khỏi lão đạo nhân này, nhìn về phía Tử Kim La bên kia, mở miệng nói:

- Tử Kim thái tử, đã lâu không gặp, đây là muốn trả lại lễ vật cho ta mà đến sao?!

Tần Thiên nhìn Tử Kim thái tử đang nghiến răng nghiến lợi ở phía xa cười híp mắt nói, trong lòng nghĩ lấy như thế nào giết chết tên này, lần trước để cho hắn chạy thoái Tần Thiên rất không cam lòng.

- Đúng vậy, lần này ngươi mang lễ vật gì đến cho huynh đệ bọn ta, nhanh đem ra á... Cho bọn ta nhìn xem!

Tên đạo nhân kia bay đến trước mặt Tần Thiên hướng về phía Tử Kim thái tử hô, nói xong nhìn về phía Tần Thiên cười cười, rất là sáng lạn, bày ra vẻ mặt như thân thiết với Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn thấy vẻ mặt của ông ấy cũng im lặng, thầm chửi mắng:

- Vãi chưởng, ta với ngươi không phải huynh đệ, ngươi lại nói lung tung, lão tử từ khi nào mà có huynh đệ như ngươi.

Xa xa Tử Kim La nhìn Tần Thiên trong mắt có chút lộ ra vẻ sợ hãi, hắn không phải đối thủ của Tần Thiên, cho nên không dám lên trước, chỉ có thể ở phía xa nhìn sang, chuẩn bị rời đi, nhưng nhìn thoáng qua tên đạo nhân bên cạnh Tần Thiên lại rất không cam lòng.

Cân nhắc một hồi, cuối cùng Tử Kim thái tử cảm thấy tính mạng là quan trọng hơn.

- Hừ! Tên đạo sĩ chết bầm, ngươi hãy chờ cho bản thái tử!

Tử Kim thái tử cả giận nói, nói xong quay người nhanh chóng bay mất, Tần Thiên nhìn thấy cũng không truy đuổi, bởi vì hai người cách nhau hơn một dặm, căn bản đuổi không kịp. ...

Lão đạo sĩ lôi thôi nhìn thấy Tử Kim thái tử bay đi mất rất nhanh càng thêm khoa trương.

- Hừ! Vô lượng thọ Phật, tên khốn nạn, có gan không nên, Đạo gia ta sẽ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất!

Lão đạo sĩ lôi thôi kia vừa nói một bên kéo tay áo, làm ra một bộ dạng như muốn đuổi theo. Tần Thiên nhìn thấy thẳng lắc đầu, thầm nghĩ:

- Tên này thân người lôi thôi lếch thếch, dường như vài ngày chưa tắm rửa, hay là mình tranh thủ thời gian rời khỏi, không để hắn lây bệnh bệnh ngoài da gì.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên nhanh chóng bay đi về phía sâu trong rừng Vũ Yên. Lão đạo sĩ lôi thôi kia nhìn thấy Tần Thiên rời đi, liền hô to đuổi theo Tần Thiên.

- Vô lượng thọ Phật, huynh đệ, ngươi sao có thể vứt bỏ đại ca. Này... này, đợi đại ca một tý!

Tên đạo sĩ hô lớn.

Bình Luận (0)
Comment