Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1597 - Chương 1602: Lừa Gạt Trương Tứ Phong (2)

 Chương 1602: Lừa Gạt Trương Tứ Phong (2) Chương 1602: Lừa Gạt Trương Tứ Phong (2) Chương 1602: Lừa Gạt Trương Tứ Phong (2)

- Nhanh lên, đạo sĩ thúi!

Một tên khác cũng tức giận nói, nói cho nước miếng vẩy ra, vô cùng kích động, có thể thấy lão đạo sĩ xấu xa kia đã lừa gạt của bọn hắn nhiều đến mức nào.

Trương Tứ Phong nhìn thấy nguyên một đám hung tàn như là sói hoang, nhếch miệng cười nói:

- Khục khục... Chuyện này, bần đạo nào có lừa của các ngươi, không phải đã nói quan đỉnh đầu của các ngươi có triệu chứng xấu, tất có dấu hiệu của tai ương, chuyện này đều không ứng nghiệm sao, ở đâu mà lừa gạt, ta làm người luôn phúc hậu, là không lừa gạt ai!

-p Cút! Tên đạo sĩ thúi nhà ngươi, lão tử giết một con dê ra máu, ngươi cũng dám nói tai nạn đổ máu, điều này cần tới ngươi nói sao?!

Người có tu vi cao nhất kia càng thêm nổi giận nói, một bộ dạng cầm thanh đao muốn chém giết.

- Cái này... Đó cũng là tai ương đổ máu, là không... ha...

Trương Tứ Phong lúng túng nói.

- Phốc... !

Từ xa Tần Thiên nghe được, thiếu chút nữa hộc máu, thầm nghĩ:

- Vãi chưởng, lão đạo sĩ này quả nhiên có đủ chiêu trò lừa gạt, như vậy cũng dám lừa gạt, thật không thể tin nổi, đúng là nhân tài!

- Ta có tai kiếp đổ máu, khốn nạn, bớt nói chuyện phiếm cho ta. Bây giờ ở đây lập tức lấy ra linh dược mà ngươi đã lừa gạt của bọn ta đây, bằng không mà nói, lão tử sẽ chặt ngươi, nhanh lên, bớt nói nhảm!

Người có tu vi cao nhất kia cả giận nói, bốn người khác sát khí đều bộc lộ ra, gần như chỉ cần Trương Tứ Phong mở miệng nói một câu không muốn, bọn họ sẽ nhanh chóng chặt người hắn ra.

Trương Tứ Phong nhìn thấy năm người kia hung tàn, lại nhìn thấy phía xa Tần Thiên đang xem kịch vui, rất là phẫn nộ, đột nhiên con ngươi đảo một vòng, chỉ về phía Tần Thiên, quay sang năm người bọn hắn hô lớn:

- Linh dược của các người cho ta đều bị hắn lấy đi, là hắn bảo ta đi lừa các ngươi, bây giờ xảy ra chuyện, đem bần đạo ném đi ra, bần đạo oan uổng lắm!

Năm người bọn hắn nghe xong, nhanh chóng đồng loạt nhìn về phía Tần Thiên bên kia, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Tần Thiên vốn là muốn xem Trương Tứ Phong bị dạy dỗ một chầu, không nghĩ tới Trương Tứ Phong rõ ràng đem kẻ gây tai hoạ chuyển qua cho hắn bên này, liền hô lớn:

- Các vị đạo hữu, ngàn vạn không nên tin lão đạo sĩ này nói bậy, không thể nào!

- Vô lượng thọ Phật, chính là do hắn giữ, các vị hảo hán, chính là hắn, các vị nhanh đi bắt hắn, ta với hắn là huynh đệ. Các vị không phát hiện ta vừa rồi đi cùng một chỗ với hắn sao, chúng ta rất thân mật, mọi đồ vật đều do hắn giữ lấy. Thật sự, ta không lừa các vị, các vị xem, ta toàn thân rách rưới như là có bảo vật trên người sao, các vị nhìn hắn đi, một bộ dáng gọn gàng đẹp đẽ, tất nhiên có thứ tốt a!

Trương Tứ Phong chỉ vào Tần Thiên đối với năm người bọn hắn nói.

- Sặc! Lão đạo sĩ chết bầm, ngươi làm loạn mối quan hệ với lão tử, ta giết chết ngươi!

Tần Thiên cả giận nói.

- Các vị xem, hắn lại muốn giết ta diệt khẩu, sốt ruột giải thích lấy, có thể thấy ta nói không sai. Không chột dạ thì hắn giải thích làm cái gì chứ, giết ta diệt khẩu làm gì, các vị, ta nói có đúng không, thật là có đạo lý a!

Tên đạo sĩ thúi mồm mép, vu oan cho Tần Thiên nói.

- Ừm! Có đạo lý, bắt tiểu tử kia đến đây, cùng nhau soát người hắn!

Người có tu vi cao nhất kia vội vàng nói, Trương Tứ Phong cảm thấy vô cùng đắc ý quay người về phía Tần Thiên cười phá lên.

Tần Thiên không nghĩ đến năm tên ngu dốt bọn hắn dễ dàng bị lừa dối như vậy, hai ba lời nói đã bị Trương Tứ Phong lừa gạt, lập tức mắng to ngu xuẩn, đồng thời thầm mắng Trương Tứ Phong là một kẻ giảo hoạt.

Rất nhanh, trong năm người bọn hắn bay ra hai tên, rất nhanh bay về phía Tần Thiên bên này.

Tần Thiên xem xét, đây không phải là không thể động thủ, thầm chửi mắng Trương Tứ Phong.

- Má nó, coi như, dù sao đợi chút nữa cũng phải cứu hắn, vậy thì cứu thôi!

Tần Thiên thầm nghĩ, nhìn thấy hai tên kia xông đến, thực lực chỉ đạt cảnh giới sáu sao cấp năm và sáu sao cấp sáu thôi, rất yếu. Tần Thiên nhanh chóng vọt tới, một cước đạp tới một người trong hai tên đó.

- Bành!

- A... !

Rất nhanh, người này đã bị Tần Thiên một cước đạp bay ra xa, trực tiếp nện vào trong rừng rậm, một tên còn lại đều choáng váng, chưa phục hồi lại tinh thần, quay người tìm kiếm đồng bọn của hắn, nhưng đã mất dạng không nhìn thấy nữa.

- Không thấy đúng không, rất nhanh ngươi có thể nhìn thấy hắn!

Tần Thiên nhìn tên kia ngẩn người cười nói, mạnh mà chân to tung một cước, lập tức lại đá hắn bay đi.

- Bành!

- A... !

Người này cũng nhanh chóng bay xuống, nện vào trong rừng.

Khoảng chừng hơn mười giây, Tần Thiên đã xử đẹp hai tên ngu dốt. Tần Thiên rất là đắc ý vỗ tay, nhìn sang Trương Tứ Phong phía xa hô:

- Đạo trưởng, còn không chạy, ta đi trước đây!

Tần Thiên nói xong nhanh chóng vọt bay đi. Đúng lúc này, ba người còn lại mới hồi phục lại tinh thần, Trương Tứ Phong cũng thế bừng tỉnh trở lại, nhìn thấy Tần Thiên chạy trốn, mắng to, nhanh chóng đuổi theo.

- Huynh đệ, nếu ta là các ngươi, trước hết sẽ đánh chết tên đạo trưởng kia!

Tần Thiên một bên bay một bên quay đầu lại hướng về phía ba người kia đang đuổi theo hô lớn.

- Vô lượng ngươi vô liêm sỉ thọ Phật, câm miệng ngươi lại!

Trương Tứ Phong hô lớn.

- Oanh!

Vừa hô xong, đằng sau một đạo công kích bay tới, ba tên kia quả nhiên đã tin tưởng lời Tần Thiên nói, xuất thủ trước đánh tên đạo trưởng.

- Vô lượng thọ Phật, cứu mạng, Tần huynh, nhanh cứu ta!

Tên đạo trưởng nhìn thấy công kích giết tới vội vàng hô lớn, vừa hô xong, cả người đã bị đánh trúng, trực tiếp nổ bắn bay đi, tốc độ cực kỳ nhanh, trực tiếp vượt qua Tần Thiên đang chạy trốn phía trước, bay đến trước mặt Tần Thiên.

- Bà mẹ nó, cái này cũng quá nhanh đi nha!

Tần Thiên kinh ngạc thốt lên.

Vừa nói xong, Tần Thiên phát hiện đằng sau có ba đạo công kích đang nhanh chóng hướng về phía hắn.

- Khốn nạn!

Tần Thiên mắng to một câu, vội vàng vọt xuống rừng rậm bên dưới, biến mất dạng. ...

Bình Luận (0)
Comment