Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1603 - Chương 1608: Trung Châu Hoàng Tuyền (1)

 Chương 1608: Trung Châu Hoàng Tuyền (1) Chương 1608: Trung Châu Hoàng Tuyền (1) Chương 1608: Trung Châu Hoàng Tuyền (1)

- Vô lượng thọ Phật, ngươi mau buông tay, dù sao thời gian cũng còn rất dài, trước lời ít tiền nói sau!

Trương Tứ Phong nói xong một thanh đẩy tay Tần Thiên ra, tiếp tục hô to lên.

Ở chỗ này, Phần Tiên Tông chính là từ mẫn cảm, vừa nghe đến Phần Tiên Tông, rất nhanh rất nhiều người đã vây đi qua.

- Thiệt hay giả vậy, địa đồ Phần Tiên Tông, không thể nào đâu!

- Đúng đấy, giả dối!

- Lừa đảo!

- ... !

Rất nhiều người nhìn Trương Tứ Phong nói.

- Làm sao có thể, đây chính là trí nhớ của tổ tiên ta lưu lại, tổ tông của ta đã từng đi vào bên trong... !

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong, chỉ biết im lặng lắc đầu, thầm nghĩ:

- Hàng này không cần đoán cũng biết là gạt người, đợi chút nữa nhất định sẽ bị người khác vây đánh, chính mình hay là rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

Tần Thiên vội vàng đi về hướng bên cạnh, vừa đi, một bên nhìn Phần Tiên Tông di chỉ phía xa. Khoảng cách với chỗ này cũng không phải rất xa, bên trên mây mù đã tán đi rất nhiều, cửa đại điện của Phần Tiên Tông có thể thấy được rõ ràng, đều có thể nhìn rõ kết cấu cung điện bên trên.

Tần Thiên nhìn bên trên, nhìn thấy tiên hạc bay múa, còn có bóng người lắc lư.

- Không đúng, tại sao có thể có bóng người chứ, không phải chỉ là di chỉ sao?!

Tần Thiên kinh hoảng toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, nhìn kỹ lại, thì thầm nói:

- Tại sao không có bóng người, chỉ có mấy cái tiên hạc bay múa, lại nhìn kỹ xem, những tiên hạc này rõ ràng không phải thật thể, chỉ là hư ảnh.

- Sặc! Tình huống như thế nào đây, hư ảnh tiên hạc, không phải thật, đây là có chuyện gì?

Tần Thiên nhìn sang bên kia thầm nghĩ, hai mắt không có chút nào dời đi. Vừa lúc đó, Tần Thiên đột nhiên chứng kiến cánh cửa lớn của cung điện mở ra từng chút một, một đạo thân ảnh mơ hồ xuất hiện ở trong khe hở, một con mắt từ bên trong nhìn ra.

- Con mẹ nó, lại là ảo giác sao?

Tần Thiên trong nội tâm kinh ngược lại, cẩn thận nhìn sang, phát hiện khe hở kia vẫn còn, bắt được ánh mắt cũng vẫn còn, đang nhìn chăm chú đám người phía dưới. Sau đó, dường như phát hiện Tần Thiên đang nhìn nó, ánh mắt liền hướng về phía Tần Thiên bên này.

Giờ khắc này, một loại vô cảm giác cùng quỷ dị tập kích toàn thân Tần Thiên. Tần Thiên đột nhiên cảm thấy giống như hắn bị Lệ quỷ theo dõi, toàn thân đều lạnh run, liên tiếp lui về phía sau, con mắt cuống quít dời, không dám nhìn tới.

Giờ khắc này, trên người Tần Thiên loại cảm giác quỷ dị kia cũng biến mất, Tần Thiên lập tức thật dài thở ra một hơi.

- Chuyện gì đã xảy ra, vừa rồi, rốt cuộc là sự thật hay là ảo giác?!

Tần Thiên như cũ khó hiểu, lần nữa chuẩn bị nhìn sang.

- Buổi tối hôm qua rình coi người của ta là ngươi sao?!

Mạnh mà, đúng lúc này, giọng nói lạnh như băng của một cô gái vang vọng ở bên tai Tần Thiên, Tần Thiên giật mình cuống quít nhảy ra, quay đầu nhìn lại.

Lập tức, Tần Thiên đều ngây dại. Ở trước mặt hắn, một cô gái vô cùng tuyệt mỹ đứng ở nơi đó, giống như là tiên nữ bước ra từ trong tranh, không bám bẩn khói lửa nhân gian, không nhiễm một chút hạt bụi nào, bất luận văn chương gì đều không cách nào hình dung được dung mạo tuyệt thế của cô ấy. Cảm giác cả người cô ấy giống như là hư ảo, phảng phất như không tồn tại nhưng rồi lại xuất hiện ở trước mắt.

Tần Thiên không biết cô ấy, nhưng lại nhận ra cô nàng này chính là cô gái mặc xiêm y màu tím nhạt ngày hôm qua, thầm nghĩ:

- Cô gái này thật sự là nữ tu sĩ Thiên Trì mà tối hôm qua chính mình đã dùng thấu thị nhìn trộm, Thiên Trì thần nữ.

Đột nhiên, Tần Thiên giật mình tỉnh lại, vội vàng nói:

- Chuyện gì... Cô nói cái gì, ta không hiểu!

Tần Thiên giả vờ không thừa nhận nói, trong đầu thầm nghĩ:

- Loại chuyện này sao có thể thừa nhận được, nếu nhận, chỉ sợ đã bị cô ấy một chiêu giết chết. Trương Tứ Phong đã nói qua, thực lực của cô gái này chỉ sợ đã đạt đến cảnh giới tám sao, hiện tại xem ra dường như thật là như vậy. Cả việc khi nào cô ấy đi đến trước mặt mình cũng không biết, có thể thấy thực lực đáng sợ đến mức nào. ...

Thần nữ Thiên Trì nhìn Tần Thiên, thần sắc trên mặt vẫn như cũ lạnh như băng, nhìn không ra hỉ nộ, nhưng có thể thấy được, đáp án này của Tần Thiên đối với cô ấy không phải rất hài lòng. Đồng thời không muốn để cho Tần Thiên rời đi, mà Tần Thiên lại là muốn rời khỏi trước.

- Hừ! Ngươi cho rằng ngươi không thừa nhận ta sẽ không nhận ra ngươi sao, ta nhớ được khí tức của ngươi!

Thần nữ Thiên Trì nhìn Tần Thiên thản nhiên nói.

Tần Thiên nghe xong, lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, nghĩ ngợi:

- Cô nàng này là muốn làm gì đây, chẳng lẽ muốn ở trước công chúng giết ta sao. Mẹ kiếp, lão tử phải tìm biện pháp trốn thoát mới được.

- Khục khục... Chuyện này, cô xem khẳng định là nhớ lầm, làm sao có thể chứ, ta mới từ quê Đông Bắc qua tới nơi này bán xì-dầu, không đến một phút đồng hồ, tại sao có thể là ta chứ. Nếu không có gì để nói, ta đi trước, ha ha, có việc điện thoại liên hệ... !

Tần Thiên nhìn thần nữ Thiên Trì cười híp mắt nói, nói xong quay đầu bước đi, nhưng hắn vừa quay người lại, liền chứng kiến thần nữ Thiên Trì xuất hiện ở trước mặt của hắn, tốc độ nhanh đến mức Tần Thiên đều không kịp phục hồi lại tinh thần, thầm chửi mắng:

- Mẹ nó, cô nàng này đây là có tốc độ gì, nhanh như vậy.

Giờ phút này, không ít mọi người quay về phía bên này nhìn qua. Bởi vì Thần nữ Thiên Trì, một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành rõ ràng đứng chung một chỗ với Tần Thiên một người tu luyện giả bình thường, bọn họ không biết là tình huống thế nào, nên nhất định phải vây xem một chút mới được.

- Đừng lo lắng, ta không thể giết ngươi, ta chỉ rất là hiếu kỳ chủng loại kia khí tức trên người của ngươi, rất kỳ quái. Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi tu luyện chính là công pháp gì không?

Thần nữ Thiên Trì nhìn Tần Thiên nói.

- Cái này... Cái này hay là thôi đi, chỉ là hàng thông thường, không phổ biến, không có gì hay để xem. Nhìn xem, giống như có người đang tìm cô, cô mau trở về đi thôi!

Bình Luận (0)
Comment