Tần Thiên chỉ vào đám người Thiên Trì bên kia nói với cô ấy.
- Ngươi còn nói bậy ta sẽ một chiêu tiêu diệt ngươi!
Thần nữ Thiên Trì nhìn Tần Thiên, bỗng nhiên ngay lúc đó lời nói xoay chuyển, lộ ra sắc mặt giận dữ. Tần Thiên bị hù liên tiếp lui về phía sau, tất cả mọi người cảm nhận được khí tức thần nữ Thiên Trì bên này, toàn bộ đều nhìn qua.
Tần Thiên phá hiện có nhiều người như vậy nhìn qua, đột nhiên con ngươi đảo một vòng, sau đó một tay che ngực, chỉ vào Thần nữ Thiên Trì phẫn nộ hô lớn:
- Ngươi này nữ cầm thú, ngươi muốn làm gì ta, dưới ban ngày ban mặt, ngươi lại nói ra những lời như thế không biết xấu hổ. Ta nói cho ngươi biết, ta có gia có thất, ta thà chết không theo, cho dù ngươi cố chấp, đạt được thân thể của ta, cũng không chiếm được lòng ta, hừ!
Tần Thiên hô xong, quay người bỏ chạy ra xa, trong nháy mắt đã biến mất, thần nữ Thiên Trì đều chưa định thần trở lại, hoàn toàn bị những lời này của Tần Thiên nói cho hôn mê rồi.
Người vây xem xung quanh nghe rõ mồn một từng câu từng chữ mà Tần Thiên nói, nguyên một đám lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
- Thật không ngờ thần nữ Thiên Trì lại ham muốn khao khát như vậy, dưới ban ngày ban mặt muốn dùng vũ lực ép buộc nan nhân tu luyện giả kia, thực không biết xấu hổ mà!
- Đúng vậy, xem ra nữ nhân ở Thiên Trì không có nam nhân, đều chịu đựng đến hỏng mất rồi!
- Đúng vậy, quá cầm thú, nhìn thấy người ta anh tuấn liền muốn xằng bậy, không biết xấu hổ, có bản lĩnh thì xông đến ta!
- Đúng đấy, xông đến ta, ta sẽ nhẫn nhịn!
- Ta cũng nhịn!
- Ta cũng nhịn!...
Một đám tu luyện giả hướng về phía thần nữ Thiên Trì tức giận hô, làm ra một bộ dạng hiên ngang lẫm liệt, quên mình vì người, làm gương cho binh sĩ, bộ dạng ta không xuống địa ngục thì ai xuống địa ngục, ra vẻ rất là đạo mạo, nhưng trong nội tâm lại xấu xa ai cũng biết.
Thần nữ Thiên Trì nghe những tu luyện giả này nói những lời không biết xấu hổ như thế, vốn là sắc mặt bình tĩnh bỗng nhiên đỏ lên, cực kỳ phẫn nộ.
- Hừ!
Thần nữ Thiên Trì hừ lạnh một tiếng, lập tức một đạo khí tức khủng bố tán phát ra. Đám tu sĩ muốn quên mình vì người này sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau, mặt lộ vẻ sợ hãi, vội vàng chạy ra xa, miễn cho bị thần nữ Thiên Trì giết chết.
- Đồ vô sỉ, ta bắt được ngươi, ta tất nhiên sẽ giáo huấn ngươi thật tốt!
Thần nữ Thiên Trì nhìn vào đám người rậm rạp phẫn nộ nói, muốn tìm bóng dáng của Tần Thiên, nhưng tiếc Tần Thiên sớm đã không thấy tăm hơi, đành phải đi khỏi. ...
- Mẹ kiếp, may mắn ta vốn thông minh, nếu không sẽ chết ở trong tay cô nàng kia. Mà nói, cô nàng kia có dáng người thật sự là không tệ, có cơ hội phải dùng thấu thị ở chính diện cô ấy mới được!
Tần Thiên đứng ở trong đám người phía xa, nhìn sang đám người Thiên Trì bên kia trong nội tâm thầm nghĩ, rất là hèn mọn bỉ ổi mở miệng cười cười.
- Tần huynh, chúng ta đi mau, có tai hoạ!
Tần Thiên đang nghĩ ngợi, đúng lúc này, sắc mặt Trương Tứ Phong hớt hải vội chạy tới.
- Sặc! Làm sao vậy, ngươi lừa gạt người khác bị phát hiện nữa à!
Tần Thiên vội vàng hỏi.
- Không phải, mấy người ngày hôm qua kia đến rồi!
Trương Tứ Phong chỉ vào mấy người phía xa trong đám người nói. Mấy người đó nguyên một đám đầu tóc giống như bị chó gặm qua, rất là khó coi, Tần Thiên nhìn kỹ, mới nhận ra, chính là mấy tên nóng tính ngày hôm qua đuổi theo Trương Tứ Phong, giờ phút này đang khắp mọi nơi tìm kiếm Trương Tứ Phong.
- Con mẹ nó, khốn nạn!
Tần Thiên xem xét, không nói hai lời, quay đầu bước đi, Trương Tứ Phong vội vàng đuổi kịp.
- Ở chỗ đó, ta nhìn thấy, tên đạo sĩ thúi, còn có tiểu tử kia!
Hai người Tần Thiên đi không được bao xa, đã nghe phía sau truyền đến một hồi tiếng hô, hai người đã bị phát hiện. Tần Thiên không nói hai lời, tốc độ nhanh hơn, bỗng nhiên biến mất ở trước mắt Trương Tứ Phong.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, Tần huynh, ngươi không thể bỏ lại ta mà chạy trốn, huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chia mà!
Trương Tứ Phong sốt ruột hô lớn, vội vàng đuổi theo mau, nhưng tiếc là Tần Thiên đã sớm biến mất. Mà phía sau năm người kia đã đuổi tới, Trương Tứ Phong vội vàng vắt hai chân mà chạy, hàng này bi thảm chết rồi, trong vòng hai ngày bị đuổi giết đến bốn lần.
Tần Thiên tàng hình núp trong bóng tối nhìn Trương Tứ Phong bị đuổi giết, bản thân rất nhanh đi trở về vị trí ban đầu, để cho một mình Trương Tứ Phong tự sinh tự diệt.
- Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, từ xa không gian đột nhiên vỡ vụn, năng lượng khủng bố từ bên trong phát ra. Ngoại trừ bọn người Thiên Trì và đám người Thần Hướng ra, tất cả tu luyện giả tại thời khắc này đều khống chế không nổi nằm sấp trên mặt đất, bị khí tức đáng sợ đè áp trên cơ thể.
- Khốn nạn thật, để lão tử phải cuối người lần thứ ba. Mẹ nó, lão tử cường đại rồi, chẳng phải sẽ đem nguyên một đám những đại môn phái các ngươi diệt đi hết!
Tần Thiên trong nội tâm nổi giận mắng chửi, con mắt nhìn chằm chằm vào bầu trời bên kia.
Giờ phút này, không gian bên trong vết nứt, vô số ánh sáng màu đen từ bên trong phát ra, khí tức Ma đạo khủng bố lập tức đập vào mặt, rất nhiều tu luyện giả lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu, đầu đau như búa bổ. Tần Thiên cũng có thể cảm thấy được một cổ khí tức kỳ quái truyền đến, nó chống lại năng lượng trong cơ thể của hắn, hắn vội vàng điều động năng lượng áp chế đạo này khí tức.
Ngay sau đó, một cái la bàn phong thủy to lớn màu đen từ bên trong bay ra, ước chừng chiều rộng khoảng bốn năm trăm mét, bên trên điêu khắc chằng chịt các văn tự quái kỳ, còn có vô số bản đồ kỳ quái, mơ mơ hồ hồ, như ẩn như hiện, nhìn không phải rất rõ ràng.
Bên trên cái la bàn lớn đó, đứng đấy mười ba người, một người đứng chính giữa, mười hai người khác vây xung quanh người chính giữa kia, dựa theo khoảng cách nhất định mà đứng.
- Thiên Bàn của Trung Châu Hoàng Tuyền tông!
Có người nhận ra, hô lớn. ...