Nơi này hoàn toàn chính là một cái thế giới của người chết, căn bản không thích hợp cho con người sinh sống. Tần Thiên cảm thấy tiến vào chỗ này, cả người giống như là hướng gần tới cái chết.
- Tần Thiên, coi chừng, không được đụng đến những tử khí hóa sương mù kia, nếu không tử khí nhập vào cơ thể, ai cũng cứu không được!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên dặn dò.
- Ừm, ta đã biết!
Tần Thiên gật đầu nói.
Lập tức đưa bọn người Tần Vô Phong từ trong tiểu thế giới toàn bộ đều dẫn đi ra.
- Đều nồng đậm tử khí, ở đây là địa phương nào?
Vừa ra tới, Tần Vô Phong lập tức hỏi.
- Nơi này là địa ngục sao?
Thanh nhi cũng hỏi.
- Không phải, nơi này là một cái Tiên tung di chỉ, bị lực lượng không rõ hủy diệt. Mọi người tách ra hành động, nơi này có rất nhiều bảo bối, ai có thể tìm được toàn bộ đều nhờ vào vận khí, mười ngày sau mọi người tự mình đi ra ngoài!
Tần Thiên nhìn bọn người Tần Vô Phong đến, nguyên một đám gật đầu, sau đó đã tách ra. Thanh nhi thì cầm lấy tay của Bạch Linh, đi cùng với Bạch Linh.
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, bên này!
Đúng lúc này, từ xa âm thanh của Trương Tứ Phong truyền tới. Tần Thiên nhìn thấy ở cách đó mấy trăm mét hắn đang hướng về phía Tần Thiên ngoắc tay.
- Được!
Tần Thiên đáp lại một tiếng, nhanh chóng dẫn Bạch Linh và Thanh Nhi hướng về phía Trương Tứ Phong bên kia bay đi.
Trương Tứ Phong nhìn thấy bên cạnh Tần Thiên có nhiều hơn một mỹ nữ, cả kinh cái cằm đều mất:
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, ngươi lại từ nơi nào dẫn ra thêm một mỹ nữ vậy, sẽ không lại là lão bà của ngươi chứ?!
- Cô ấy là em vợ ta!
Tần Thiên nói.
- Vô lượng thọ Phật... Hắc hắc... Nói như vậy ta có cơ hội rầu!
Trương Tứ Phong cười nham hiểm nói.
- Ngươi thử xem... !
Tần Thiên giơ bàn chân to lên nói.
- Bây giờ chúng ta đi bên nào?
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong hỏi. Trương Tứ Phong nói đã từng đi vào nơi này, đã như vầy, vậy hãy để cho Trương Tứ Phong dẫn đường, như vậy có lẽ tốt hơn một chút.
- Chuyện này, để ta nhìn xem, ha ha, nơi này, nơi này, chúng ta đi qua bên kia!
Trương Tứ Phong chỉ vào một nơi nói.
- Đạo trưởng, ta như thế nào cảm giác ngươi chỉ bừa vậy!
Tần Thiên cảm thấy nghi ngờ nói.
- A... Thật, không... nói bậy, ta rất là nghiêm túc đó, chính là bên cạnh rồi, đi!
Trương Tứ Phong nói xong liền dẫn đầu bay về phía phía bắc. Tần Thiên nhìn thấy hắn xung phong, cũng không lo lắng, vì vậy liền theo ở phía sau.
Tại đây tử khí vô cùng đầm đặc, mọi người vừa bay vừa cực kỳ cảnh giác, khắp nơi đều có thể chứng kiến xương cốt của người chết, xương cốt yêu thú, nửa chôn ở trong bùn đất, nửa lộ ra bên ngoài, cũng không biết là địa phương nào.
Đã bay một hồi, trước mắt mọi người đã xuất hiện một mảng rừng cây chết khô. Nơi này rừng cây toàn bộ đều khô héo, rậm rạp chằng chịt, mặt đất lộ ra nhiều xương cốt người, tầng trên nồng đậm mùi tử khí, muốn xuyên qua phiến rừng cây này, nhất định phải là đi bộ, muốn bay qua, chuyện đó là không thể nào.
Trương Tứ Phong dẫn đầu rơi xuống, tra nhìn một chút, không có gì khác thường, nên cần thận đi lên phía trước. Ba người Tần Thiên theo ở phía sau, một đường cảnh giác quan sát xung quanh, càng đi vào bên trong, tử khí lại càng phát ra đậm đặc, không gian nhìn thấy rất han hẹp.
Đi một một hồi, một cỗ khí tức hung thần từ phía trước truyền đến, mọi người lập tức ngừng lại, đồng loạt nhìn về phía trước, tư thế chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
- Chuyện này... Phía trước xuất hiện thứ gì đó không rõ, Tần huynh, các ngươi lên, ta bọc hậu!
Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên nói, vội vàng tránh né lui về đằng sau.
- Bớt nói nhảm, ngươi dẫn đường, ngươi đi trước!
Tần Thiên nói xong chính là một cước hung hăng đá vào trên mông đít của Trương Tứ Phong.
- Bành!
- A... !
Trương Tứ Phong kêu thảm một tiếng, cả người nhanh chóng bay lên phía trước, thoáng một phát đã ngã trên mặt đất.
- Xì xì xì... !
Đột nhiên, giờ khắc này, một tiếng vang từ đâu đó truyền tới. Ngay sau đó bọn người Tần Thiên phát hiện màu sắc của mặt đất bắt đầu thay đổi, màu nâu của đất bắt đầu biến thành màu đỏ hồng, dần dần qua biến thành màu đỏ đậm, mặt đất giống như vũng máu, dường như là có cái gì đang nhúc nhích.
- A... Đau quá!
Trương Tứ Phong đột nhiên phát ra một tiếng kêu than, cả người từ trên mặt đất nhảy dựng lên, bụm lấy đùi. Tần Thiên phát hiện trên đùi hắn đã máu tươi đầm đìa, khiến cho người ta rất là sợ hãi.
- Không tốt, màu đỏ dưới đất chính là con kiến!
Bạch Linh kêu to lên, đột nhiên giẫm thật mạnh vào mặt đất, năng lượng khủng bố bạo phát ra, những đồ vật màu đỏ dưới mặt đất toàn bộ đùng đùng nổ tung.
- Vô lượng thọ Phật, là Kiến Thực Thần biến dị, chân của Đạo gia ta... Cứu ta a!
Trương Tứ Phong kêu than thảm thiết, hai tay nhanh chóng bộc phát ra năng lượng oanh kích mặt đất.
Giờ phút này, bên dưới mặt đất, đột nhiên xuất hiện càng nhiều con kiến màu đỏ. Những con kiến này xuất hiện số lượng so với trước còn lớn hơn nhiều, có con lớn bằng ngón út, mang theo sát khí khủng bố, trong hàm răng vô cùng sắt nhọn.
- Nhanh chóng rời khỏi nơi này!
Tần Thiên vội vàng chạy đến, vung tay lên, rất nhanh một cái tơ nhện bay vụt ra, dính ở trên thân thể của Trương Tứ Phong, một phát kéo hắn đi qua, đã rơi vào dưới chân Tần Thiên.
- Đạo trưởng, ngươi không sao chớ!
Tần Thiên nhìn thấy đùi của tên đạo trưởng bị cắn chảy máu hổ thẹn mà nói.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, ngươi cứ nói đi!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên gào thét.
- Xì xì xì... !