Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1612 - Chương 1617: Hỏa Công

 Chương 1617: Hỏa Công Chương 1617: Hỏa Công Chương 1617: Hỏa Công

Bọn người Tần Thiên nhìn thấy con quái vật đầu người này cường hãn như thế, cảm thấy lo lắng. Con quái thú kia bị Bạch Linh công kích cường đại như vậy lại không có chuyện gì. Thế nhưng mà ở đây Bạch Linh là người có chiến lực cường đại nhất, nếu cô ấy không thể đánh thắng nó thì phiền toái.

- Nhanh, nghĩ biện pháp mở ra một lỗ hổng trước!

Tần Thiên nhìn Thanh Nhi cùng Trương Tứ Phong nói.

- Được, các ngươi tiến lên, để ta, ta sẽ mở ra một lỗ hổng, các ngươi lập tức bay đi ra ngoài!

Thanh Nhi nhìn sang hai người Tần Thiên nói, hai người nhẹ gật đầu, chuẩn bị bay đi.

- Uống!

Thanh Nhi một tiếng ngâm nhẹ, nhanh chóng bộc phát ra một đạo năng lượng khủng bố màu xanh bay thẳng đến màn chắn màu máu trên không trung.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, màn máu nổ tung, xuất hiện một lỗ thủng to lớn.

- Nhanh, thừa dịp mở ra!

Thanh Nhi hô to, hai người Tần Thiên nhanh chóng tiến về phía lỗ thủng. Trương Tứ Phong xông lên nhanh nhất, vọt tới trước Tần Thiên, thằng này đánh nhau không lợi hại, tốc độ chạy trốn ngược lại là vô cùng nhanh.

- Oanh!

- Ah!

Trương Tứ Phong sắp lao ra tới, vừa lúc đó, nhưng cái lối ra kia lại nhanh chóng khép kín. Ngay sau đó, bên trong màn máu đột Nhiên nhảy ra một con kiến to lớn, hung hăng đâm vào trên người Trương Tứ Phong. Con kiến mặt người mở ra miệng lớn đầy máu, nhanh chóng hướng về phía Trương Tứ Phong cắn lên đầu.

Tần Thiên đi theo sau Trương Tứ Phong bị hù cho giật mình, vội vàng tránh đi.

- Vô lượng thọ Phật, bó tay rồi, cút ngay!

Trương Tứ Phong kinh hoảng lớn tiếng hô to, đột Nhiên một chưởng oanh đi lên, đánh vào giữa đầu con kiến, lập tức đem đầu của nó cho nổ tung, vô số dịch nhờn vung xuống dưới, một mảnh màu đỏ như máu, khiến cho Trương Tứ Phong toàn thân đều là máu.

- Đáng chết, những thứ máu này có tính ăn mòn!

Trương Tứ Phong hét lớn, vội vàng dùng năng lượng chống cự.

- Đạo trưởng, coi chừng phía dưới của ngươi!

Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô lớn. Ở bên dưới Trương Tứ Phong, lại có một con Kiến Thực Thần xông lên, há miệng cắn về phía hắn. Cùng lúc đó, vô số Kiến Thực Thần biến dị xông lên, nhanh chóng tấn công đến chỗ ba người Tần Thiên.

- Mẹ kiếp!

- Hê... aaa!

Tần Thiên cảm thấy tình hình không ổn chửi mắng, sau đó hét lớn một tiếng, đột Nhiên toàn thân năng lượng màu đỏ như máu tăng vọt, thực lực đạt đến cảnh giới bảy sao, vung tay lên, ngàn vạn chiến kiếm bạo phát đi ra, mạnh mà vung lên, lập tức tất cả chiến kiếm bay thẳng đến những con kiến mặt quỷ đang bò tới.

- Rầm rầm rầm... !

Một chiêu xuất thủ, rất nhanh đã giết chết vài chục con kiến to lớn, thi thể toàn bộ chui vào bên trong màn máu, biến mất không thấy. Nhưng ngay sau đó lại một đám Kiến Thực Thần từ bên trong màn máu chui ra, số lượng so với trước còn Nhiều hơn, cực kỳ hung tàn tấn công về phía ba người Tần Thiên.

- Ta cũng không muốn chết a!

Trương Tứ Phong lau khô sạch máu trên người, dốc sức liều mạng chạy tới Tần Thiên bên này.

- Ta đến đây!

Thanh Nhi lớn tiếng nói, chuẩn bị lần nữa ra tay, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn cản đã ngừng lại.

- Không cần, cô đi hỗ trợ Bạch Linh đối phó con quái vật đầu người kia, ta cảm thấy nếu không giết được con quái vật đầu người đó, căn bản là không có biện pháp đi ra ngoài, ở đây giao cho ta là được rồi!

Tần Thiên nhìn sang Thanh Nhi nói.

- Được!

Thanh Nhi đã nhìn ra, những con Kiến Thực Thần này căn bản cũng không phải là đối thủ của Tần Thiên, cho nên không cần lo lắng cho Tần Thiên, trước hỗ trợ Bạch Linh giết chết con quái vật đầu người rồi tính sau.

Sau đó, Thanh Nhi nhanh chóng vọt tới chỗ của Bạch Linh bên kia.

- Tỷ tỷ, ta tới giúp tỷ!

Thanh Nhi hô lớn.

Thanh Nhi nói xong, nhanh chóng thúc dục pháp quyết, trên người hư ảnh một con Thanh Xà to lớn hiện ra, bộc phát ra năng lượng yêu thú đáng sợ.

- Giết!

Thanh Nhi hét lớn quát, con rắn màu xanh to lớn lao nhanh đến, bay tới trước mặt quái vật đầu người, mở to miệng hung hăng cắn vào trên thân con quái vật đầu người, nhanh chóng khiến cho thân thể của nó trực tiếp bị cắn mất hơn phân nửa.

- Rầm rầm rầm!

- Oanh... !

Tiếng nổ lớn kịch liệt vang lên, quái vật đầu người lập tức bị công kích của Thanh Nhi bao phủ lại, trực tiếp bị tạc nát bấy.

- Thành công rồi!

Thanh Nhi mừng rỡ nói.

Nhưng Bạch Linh lại lắc đầu, nói:

- Không đơn giản như vậy, sinh vật này không biết là thứ gì, thân thể của nó có cấu tạo vô cùng kỳ quái, hơn nữa không có linh hồn!

Bạch Linh vừa nói xong, bên trong màn máu, quái vật đầu người vừa mới bị tạc nát bấy nhưng một lần nữa từ phía dưới hiển hiện lên, một lần nữa tụ tập lại, trở lại hình dáng giống như ban đầu.

- Mẹ kiếp!

Thanh Nhi cũng nhịn không được chửi ầm lên.

Tần Thiên bên này, giờ phút này, xung quanh thân thể Tần Thiên toàn bộ đều là chiến kiếm rậm rạp chằng chịt. Hai tay của Tần Thiên không ngừng huy động, không ngừng tạc lấy những con kiến biến dị kia. Trong phạm vi 10m không có một kiến nào có thể đến gần vị trí của Tần Thiên và Trương Tứ Phong.

Trương Tứ Phong nhìn thấy công kích của Tần Thiên, cả kinh cái cằm đều rớt mất. Công kích này của Tần Thiên thật sự là quá hung tàn, quá mạnh mẽ, còn rất phong cách.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, ngươi tiến hành công kích như vậy không hao tổn năng lượng sao?

Trương Tứ Phong nghi ngờ hỏi.

- Xéo đi, ngươi mau nghĩ ra biện pháp. Mẹ kiếp, hỏi nhiều như vậy, lo tranh thủ thời gian mà nghĩ ra biện pháp, bằng không ta đem ngươi ném ra bên ngoài!

Tần Thiên cả giận nói, bản thân Tần Thiên tiến hành giết lũ kiến cánh tay đều đau nhức. Do trong máu của lũ kiến này như có axit, nổ tung lại vẩy một ít lên cánh tay của Tần Thiên. Vậy mà tên đạo trưởng kia rõ ràng còn có tâm tư hiếu kỳ, khiến cho Tần Thiên tức chết.

- Khục khục... Dạ dạ, ta lập tức nghĩ biện pháp!

Trương Tứ Phong vội vàng nói, lo lắng sợ Tần Thiên sẽ thật sự ném hắn ra ngoài. Tần Thiên một bên công kích, cũng đồng thời suy nghĩ tìm cách giải quyết.

- Những sinh vật này đều tràn đầy sát khí huyết, thuộc về thứ tà ác. Truyền thuyết trong dân gian có nói, đối phó với thứ tà ác hoặc là dùng chúa Giê-xu, hoặc là dùng Phật tổ, những thứ này mình đều không có, chỉ là có nghe nói đến hỏa thiêu cũng có thể, hay là thử một lần.

- Dùng lửa!

- Dùng lửa!

Tần Thiên và Trương Tứ Phong cùng một thời gian nghĩ ra phương pháp này, đồng thời hô lên.

- Không nghĩ tới chúng ta rõ ràng ăn ý như vậy, thật sự là duyên phận mà!

Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên cười híp mắt nói.

- Duyên phận con mẹ nhà ngươi, tranh thủ thời gian tìm thứ có thể đốt được!

Tần Thiên cả giận nói.

- Thử xem, Đạo gia ta lập tức chế tạo mấy lá bùa lửa thử xem!

Trương Tứ Phong nói xong nhanh chóng từ trong túi quần lấy ra một đống giấy màu vàng, trong tay xuất hiện một cây bút lông.

- Uống!

Trương Tứ Phong một thân hét lớn, nhanh chóng vẽ lên giấy, rất nhanh đã vẽ ra được một mớ bùa hỏa.

- Tránh ra, để cho ta thử xem!

Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên nói.

- Được!

Tần Thiên rất nhanh đã dừng công kích. Hai ngón tay của Trương Tứ Phong kẹp lấy bùa chú, một thân hét lớn, nhanh chóng ném đi.

- Xíu... uuu!

- Oanh!

Một tiếng nổ tung vang lên thật lớn, một mớ quả cầu lửa nổ tung ở bên trên màn máu, lập tức phát ra tiếng xì xì. Lồng giam bằng máu xuất hiện một lỗ thủng nhỏ, trong lúc nhất thời rõ ràng không có nhanh chóng khép lại.

- Có hiệu quả!

Tần Thiên và Trương Tứ Phong đồng thời quát to.

- Nhanh, đạo trưởng, chế tạo thêm một mớ bùa lửa mạnh như lần trước ngươi dùng để ngăn cản năm tên đuổi giết ngươi đi!

Tần Thiên vội vàng đi đến, đồng thời ra tay đánh chết lũ kiến biến dị tiến tới công kích. Đám Kiến Thực Thần này không biết có bao nhiêu, như thế nào diệt con nào đều đi ra con mới, Tần Thiên rất là phiền muộn. ...

Bình Luận (0)
Comment