- Thì sao, có vấn đề gì sao đạo trưởng?
Tần Thiên nhìn thấy Trương Tứ Phong khó xử hỏi.
Trương Tứ Phong nhẹ gật đầu, nhìn Tần Thiên nói:
- Cái kia là do sư huynh của ta chế tạo đấy, ta cũng có thể tạo ra nó, nhưng uy lực nhỏ hơn và thời gian tương đối lâu!
- Mẹ nó! Ngươi quá vô dụng, sư huynh của ngươi có thể tạo ra cái lớn như vậy, ngươi lại nhỏ như vậy. Các ngươi có phải là sư huynh đệ hay không vậy?!
Tần Thiên khinh bỉ nhìn Trương Tứ Phong, Trương Tứ Phong không biết gì để nói.
- Được rồi, nhỏ cũng tốt, ở đây ngươi có một đống giấy vàng, đoán chừng có thể chế tác mấy trăm cái, liên hợp lại với nhau uy lực cũng rất lớn, mau ra tay!
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói, nói xong không hề để ý tới Trương Tứ Phong.
Trương Tứ Phong cũng vội vàng cầm lấy bút lông vẽ lên lá bùa.
Bạch Linh và Thanh Nhi bên này, hai người đều đánh đến mức đổ mồ hôi. Hai người liên thủ thực lực cực kì khủng bố đấy, nhưng giờ phút này đối mặt với quái vật đầu người này, hai người lại vô cùng phiền muộn, có cảm giác như đánh vào trên bông. Bởi vì mặc kệ hai người công kích cường đại đến cỡ nào, vẫn là không cách nào giết chết con quái vật đầu người này, nó luôn nhanh chóng sống lại, một chút tổn thương cũng không có.
- Quái vật đầu người này sở dĩ có thể phục sinh vô hạn, tất Nhiên là cùng một nhịp thở cái lồng giam bằng máu này. Có lẽ chúng ta sai rồi, chỉ cần màn máu bất diệt nó cũng sẽ bất diệt, có lẽ chúng ta nên ra tay công kích cái này lồng giam máu này!
Bạch Linh nhìn sang Thanh Nhi nói.
- Ta cũng cảm thấy như vậy, nhưng cái lồng giam này cũng rất cường đại, công kích của chúng ta căn bản không có tác dụng gì. Hơn nữa chỗ này hoàn toàn không có một chút linh khí nào, năng lượng chúng ta tiêu hao căn bản cần phải bổ sung trở lại, nếu cứ thế mãi, chắc chắn chúng ta sẽ chết ở chỗ này!
Thanh Nhi nói.
Xác thực là như thế, cái chỗ này toàn bộ đều là tử khí, một chút ít linh khí cũng không có. Vừa rồi tiến công lâu như vậy, hai người Bạch Linh và Thanh Nhi đều đã tiêu hao rất lớn, trong lúc nhất thời không có biện pháp bổ sung trở lại, muốn bổ sung mà nói, chỉ có thể sử dụng linh dược.
- Như vậy, chúng ta thay phiên nhau tấn công, một người công kích một người khác tranh thủ thời gian mà sử dụng linh dược khôi phục năng lượng!
Bạch Linh nhìn sang Thanh Nhi đề nghị nói.
- Được, tỷ tỷ khôi phục trước, tỷ tiêu hao khá lớn, ta sẽ chống đỡ!
Thanh Nhi nhẹ gật đầu, lập tức tiếp tục công kích, còn Bạch Linh lợi dụng thời gian Thanh Nhi tiến công nhanh chóng sử dụng linh dược khôi phục năng lượng.
Tần Thiên bên này, Trương Tứ Phong dốc sức liều mạng vẽ hỏa phù, Tần Thiên cũng nỗ lực là người tiến công, diệt sát đám Kiến Thực Thần xông đến.
- Đạo trưởng, thế nào rồi, có ổn hay không?
Tần Thiên gấp gáp hỏi.
- Đừng nóng vội, đang vẽ đây này, ngươi cho rằng ta đang ăn cơm sao, đừng có gấp chờ một chút cũng sắp xong rồi!
Trương Tứ Phong hô lớn, tốc độ vẽ càng lúc càng nhanh, sắc mặt càng ngày càng trắng bệch, bởi vì chế tạo hỏa phù cần hao phí năng lượng và nguyên thần lực, cực kỳ khó. Phải tạo ra thật số lượng lớn hơn nữa lại thực hiện dồn dập, còn là lần đầu tiên Trương Tứ Phong tạo ra, cả người đơn giản chỉ cần chống cự được.
Tần Thiên cũng phát hiện sắc mặt của Trương Tứ Phong không không được tốt, càng ngày càng trắng bạch.
- Đạo trưởng, ngươi đang chế tạo bùa lửa nên không được chết đi, ngàn vạn lần không được a, mạng của chúng ta còn nằm trong tay ngươi. Trước khi chết ngươi phải vẽ xong hỏa phù mới được nha, ta sẽ ghi công ngươi, đến lúc đó ta nhất định sẽ đốt rất nhiều tiền giấy cho ngươi, còn có mỹ nữ các loại. Ngươi muốn Nhật Hàn hay là Âu Mỹ cũng được, dáng người muốn dạng gì cũng có thể, gợi cảm không có thứ che đậy hay thần tiên cũng có thể!
- Cút!
Trương Tứ Phong bực bội nói.
Hai mươi phút sau.
- Tốt rồi!
Trương Tứ Phong hưng phấn quát to một tiếng, đem bút lông trong tay thu vào, cả người lung lay sắp ngã, gần như chống đỡ không nổi nữa, mặt mũi tràn đầy vẻ mệt mỏi toàn là mồ hôi lạnh.
- Thật tốt quá!
Tần Thiên lập tức vui mừng.
- Này, cho ngươi, chỉ cần dùng năng lượng kích hoạt, ném ra là được, ta không còn năng lượng nữa, giao lại cho ngươi!
Đạo trưởng đem một đống hỏa phù giao cho Tần Thiên, cả người đều mơ hồ, cuống quít từ trong túi trữ vật móc ra mấy viên thuốc để uống, khôi phục năng lượng.
Trong tay Tần Thiên cầm một đống hỏa phù, rất là hưng phấn, trực tiếp cầm lấy mấy sắp, nhanh chóng ném vào mấy con kiến mặt quỷ đang xông tới kia.
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
Hỏa phù mạnh mà bay ra ngoài, biến thành rất nhiều đóm lửa lớn nhỏ như quả bóng rổ, bay vào trên thân thể của đám kiến mặt quỷ đó, trực tiếp nổ tung, hóa thành một quả cầu lửa to lớn, hoàn toàn thiêu hủy bọn chúng, cặn bã cũng không còn sót lại, đồng thời khiến màn máu cũng bị đốt tạo ra một cái lỗ thủng.
Tần Thiên vô cùng vui mừng, nhanh chóng quay về phía hai người Bạch Linh bên kia hô lớn:
- Hai người mau tới đây, có biện pháp ra đi rồi!
Bạch Linh và Thanh Nhi đang khổ cực chiến đấu chống chọi với con quái vật mặt người kia, nghe được lời Tần Thiên nói, lập tức mừng rỡ, buông tha cho con quái vật đầu người kia, nhanh chóng bay tới Tần Thiên bên này. Con quái vật đầu người cũng gào thét lên đuổi theo, bộc phát ra vô số tia máu tươi tấn công, Bạch Linh vội vàng ở phía sau yểm hộ.
- Sử dụng biện pháp gì?
Thanh Nhi nhìn Tần Thiên vội vàng hỏi.
- Dùng lửa đốt, những hỏa phù này, cô cầm đi, dùng năng lượng kích hoạt nó, có thể thiêu hủy lớp màn máu này. Cô nhìn bên cạnh, lỗ hổng còn chưa khép lại đấy, chính là đốt lửa mà tạo ra đấy!
Tần Thiên chỉ vào chỗ vừa rồi đã đốt, đến bây giờ vẫn còn một lỗ thủng lớn bằng cái chậu rửa mặt chưa khép lại.
Thanh Nhi xem xét, cảm thấy vô cùng hưng phấn, nhanh chóng kích hoạt mớ hỏa phù trong tay.
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu... !
- Oanh... !
Số lượng lớn lá bùa lửa bay ra, phát huy công dụng, một mảng lớn cầu lửa xuất hiện. Những con kiến mặt quỷ kia nhìn thấy đám cầu lửa kia thì cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng rút đi. Cầu lửa trực tiếp đốt cháy màn máu tạo ra một lỗ thủng, hoàn toàn đủ để đi ra ngoài.
- Thật tốt quá, lại đốt thêm, ta thoáng đi đốt một phát lên con quái vật đầu người kia!
Tần Thiên liền vọt đến chỗ con quái vật đầu người bên kia.
- Đi chết đi!
Tần Thiên trực tiếp ném ra hai mươi ba mươi tấm hỏa phù, tạo thành một mảng cầu lửa cực lớn, khiến cho toàn thân con quái vật đầu người đều bị đốt cháy.
- Rống... !
- Rống... !
Con quái vật đầu người lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, nhanh chóng héo rút xuống dưới. Ngọn lửa cũng thừa cơ đốt lấy lớp màn máu tạo ra một lỗ thủng to lớn. Con quái vật đầu người hoàn toàn bị thiêu hủy, nhưng lại rất nhanh bắt đầu khôi phục lên. Tần Thiên lập tức sắc mặt đại biến.
- Tần Thiên, đừng thiêu nó, vô dụng, hãy đốt lớp màn máu này!
Bạch Linh hô lớn.
Tần Thiên vội vàng làm theo, hỏa phù còn lại trong tay toàn bộ đều ném đi ra ngoài, trọn vẹn hơn 100 tấm. Rất nhanh ao máu bên dưới đã bốc cháy tạo thành một biển lửa, bằng mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ màn máu bị đốt một cách nhanh chóng.
- Rống... !
Giờ khắc này, tiếng kêu thảm thiết từ bốn phía không ngừng truyền đến. Lớp màn máu bao vây bốn người Tần Thiên như một lồng giam tại thời khắc này bỗng nhiên đã bị phá vỡ nhanh chóng biến mất. Bốn người Tần Thiên lại thấy ánh mặt trời, lộ ra vẻ mặt tươi cười, vô cùng hưng phấn.
Cùng lúc đó, con quái vật đầu người kia rất nhanh thu nhỏ lại, biến thành hình dạng một người bình thường đầy máu xuất hiện ở trước mặt bọn người Tần Thiên, sát khí huyết mãnh liệt từ trên người hắn phát ra. ...