- Nương tử, ta thật sự không phải là cố ý muốn lừa gạt nàng, ta chỉ là đùa một chút, nàng không nên tức giận!
Tần Thiên ôm lấy Mặc Linh Tuyết xin lỗi nói.
- Đừng!
Mặc Linh Tuyết lệch đầu sang chỗ khác, không để ý tới Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng như thế của Mặc Linh Tuyết, lặng lẽ thò tay nắm lấy hai cái vú căng tròn của Mặc Linh Tuyết. Mặc Linh Tuyết lập tức phát ra một tiếng ngâm khẻ, sắc mặt bỗng nhiên đỏ lên thân thể cũng bắt đầu nóng lên.
Tần Thiên thừa cơ một tay vươn vào trong quần của Mặc Linh Tuyết, thẳng tay khuấy động.
- A... Chàng làm gì vậy, sẽ bị đạo trưởng nhìn thấy đấy!
Mặc Linh Tuyết đỏ mặt nói.
- Không có việc gì, đã có kết giới, hơn nữa, hiện tại đạo trưởng cũng không rảnh, bận lo kiếm tiền rồi!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết vẻ mặt háo sắc nói, sau đó nhanh chóng dùng miệng khóa chặt đôi môi đỏ mọng của Mặc Linh Tuyết, bàn tay lớn trượt vào trong quần áo mơn trớn lấy, nắm lấy bộ ngực sữa bên trong mềm mại ôn nhuận vuốt vuốt.
Giờ phút này, bên ngoài kết giới, Trương Tứ Phong đang đếm từng khối Thiên Nguyên thạch cực phẩm trước mặt, cái mũi đổ máu cũng mặc kệ.
- Vô lượng thọ Phật... Thiên Nguyên thạch thực sự là đồ tốt. Sau này Tần huynh các ngươi còn muốn đánh ta cho dù ra sao, ta cho các ngươi giảm giá 80%, tám mươi cực phẩm Thiên Nguyên thạch là được rồi!
- Mẹ kiếp, tiện nhân!
Âm thanh của Tần Thiên từ trong kết giới truyền ra. ...
Hôm sau, vào buổi sáng.
- Nơi này chính là bên trong đốt tiên tông, tử khí thật là khủng khiếp!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên nói.
- Ừm, cho nên nơi này rất nguy hiểm, nàng mau trở về trong tiểu thế giới a!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết nói.
- Đừng, ta tình nguyện chết ở chỗ này, cũng không phải đi về cái chỗ kia cứt chim cũng không có!
Mặc Linh Tuyết cự tuyệt nói.
- Yên tâm, lần này có người ở cùng với nàng, nơi này quá nguy hiểm, nếu nàng xảy ra chuyện ta phải làm sao bây giờ!
Tần Thiên lo lắng cho an nguy của Mặc Linh Tuyết nói.
- Vậy còn chàng, cũng không thể để chàng xảy ra việc gì!
Mặc Linh Tuyết nhìn sang Tần Thiên vẻ mặt làm nũng nói, nghe Tần Thiên lời nói, trong nội tâm cảm thấy ấm áp đấy.
- Ta sẽ không xảy ra chuyện gì, chưa từng nghe qua tai họa di ngàn năm sao!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết cười nói, nói xong nhanh chóng đưa cô ấy về lại bên trong tiểu thế giới. Sau đó liền đến bên cạnh Trương Tứ Phong, hai người tiếp tục xuất phát. Buổi tối hôm qua Tần Thiên cùng với Mặc Linh Tuyết làm một trận phát tiết vận động, giờ phút này Tần Thiên cảm giác thể xác và tinh thần vô cùng khỏe mạnh, rất là cao hứng.
Trương Tứ Phong cũng thật cao hứng, thoáng cái đã nhận được hơn 100 khối Thiên Nguyên thạch, vừa đi vừa vô cùng thỏa mãn.
Hai người dọc theo biên giới của đầm lầy đi tới, chạy chưa được bao lâu, đã nhìn thấy rất nhiều tu luyện giả ở phía trước, toàn bộ đều hướng về phía vùng đất trong đầm lầy bay vào. Giờ phút này, bên kia đầm lầy, truyền đến từng đợt sóng năng lượng, nhưng đồng thời tử khí cũng là cực kỳ đậm đặc.
- Có bảo bối, mau đi xem một chút!
Trương Tứ Phong vội vàng nói, rất nhanh bay qua phía bên kia, phàm là phát hiện bảo bối gì hắn chính là người đầu tiên xung phong tiến lên, nhưng mỗi lần đều là Tần Thiên chiếm được trước.
Chạy tới bên kia tu giả nhiều vô số, có đến hơn hai trăm người, đông kịt như ong vỡ tổ, có tu vi cao cường cũng có tu vi rất thấp, toàn bộ pha cùng một chỗ, nhưng tạm thời là không thấy cao thủ cảnh giới tám sao nào ở đó.
- Cái gì thế kia, nhiều người như vậy!
Tần Thiên trong nội tâm âm thầm nghĩ ngợi, rất nhanh cùng tiến tới, bay vào vùng đất của đầm lầy. Lúc này tử khí so với bên ngoài càng thêm đậm đặc, bên trong đầm lầy đều không ngừng toát ra tử khí, trực tiếp xâm lấn vào trong thân thể. Tần Thiên vội vàng vận dụng năng lượng phòng ngự.
- Oanh!
- A... !
- A... !
Mạnh mà, một tên tu luyện giả không biết bị ai đánh lén rơi vào dưới đầm lầy, rất nhanh cả người hắn đã bị đầm lầy trực tiếp ăn mòn. Nửa thân người bị tan rã chỉ còn lại xương trắng, một phần thân người còn lại vẫn đang đổ máu, đỏ tươi một mảnh, dần dần chìm xuống. Có chút bọt nước bị vẩy lên trực tiếp dính vào trên người mấy tu luyện giả xung quanh, lập tức toàn bộ kêu thảm lên, bởi vì là thân thể của bọn hắn trực tiếp hư thối, hơn nữa nhanh chóng bắt đầu lan tràn ra. Một người trong đó bị văng lên trên mặt, lập tức cả khuôn mặt đều biến thành xương sọ, chết ngay tức khắc, lăn xuống bên dưới.
Những thứ bọt bóng nước kia bám vào trên thân thể tu luyện giả nhanh như vậy có thể gây chết người, khiến cho bọn hắn kinh hoảng bay loạn. Kết quả không cẩn thận bay quá cao, bay thẳng vào bên trong tầng tử khí, trực tiếp tan chảy thành vùng máu, rớt xuống, kết cục cực kỳ bi thảm, một khi giãy giụa phản kháng chỗ trống cũng không có.
Tất cả tu luyện giả nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng như thế, toàn bộ đều mồ hôi lạnh ứa ra, vội vàng đề phòng mấy tu luyện giả xung quanh bản thân, tránh cho bản thân bị đẩy xuống, vẫn duy trì một khoảng cách.
- Má nó, những thứ đen sì này đều là nước đọng, so với tử khí còn khủng bố hơn, đụng phải đã hóa thành nước, mẹ kiếp, không khác gì ở địa ngục.
Tần Thiên nhìn đầm lầy bên dưới mà thầm nghĩ, vội vàng tránh khỏi rất xa đám người này, hướng về nơi phát ra năng lượng bay đi.
Càng tiếp cận bên kia, năng lượng khí tức càng phát ra nồng đậm hơn, đồng thời truyền đến một hồi năng lượng do đánh nhau. Tần Thiên đẩy tốc độ nhanh hơn bay đi qua, chứng kiến phía xa có mấy người đang đại chiến, đều là siêu cấp cao thủ, cấp bậc tám sao.
- Là tên tiểu hòa thượng còn có bọn người thái tử Đông Thắng Thần hướng!
Xa xa trên bầu trời bên kia, giờ phút này, hai người thái tử Đông Thắng Thần hướng cùng với tên tiểu hòa thượng đang liên thủ chống lại ba cao thủ cảnh giới tám sao, không chút nào rơi vào thế hạ phong. Đương nhiên, đối phương cũng không có rơi vào thế hạ phong, cả hai phe đều không có dốc sức liều mạng, đánh nhau rất là cẩn thận. Bởi vì nơi này đều hội tụ tử khí, không cẩn thận đụng phải tử khí hoặc là nước độc trong đầm lầy kia đều chỉ có con đường chết.
Tần Thiên nhìn xem bọn hắn, lại thấy sau lưng bọn hắn cách đó không xa, giờ phút này, có một thanh kiếm gãy đang lơ lửng trên không trung. Đây là một thanh kiếm gãy màu tím, đại khái dài nửa mét, bề rộng cỡ ngón tay, bên trên có điêu khắc một mảnh rãnh màu đỏ như máu dài hẹp, hai bên mũi kiếm vô cùng sắc bén, thân kiếm còn có rất nhiều hoa văn nhỏ, thấy không rõ lắm. Tạo hình của chuôi kiếm là một loại yêu thú không rõ danh tính, Tần Thiên chưa từng thấy qua, không biết là loại gì, trông thấy giống như rất cổ xưa.
Thanh chiến kiếm cũng không biết là người nào để lại, vì sao lại đứt rời, vì sao nằm lơ lửng ở nơi đây, nhưng trên thân nó bạo phát ra một luồng khí tức lại vô cùng khủng bố. Vừa tiến đến khí tức vô cùng cổ xưa đã đập vào mặt, xen lẫn một chút sát khí, vô cùng sắc bén, khiến cho người không rét mà run, liếc mắt nhìn liền cảm giác như sẽ bị cắt trúng, tuyệt đối là một thanh thần kiếm.
Tần Thiên nhìn thấy thanh chiến kiếm này, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Tất nhiên phải chiếm được nó, thanh kiếm này nói không chừng giống với thanh đồng chiến kiếm, vô cùng lợi hại.
- Nhưng mà còn có bọn người Đông Thắng ở đây tranh đoạt. Chỗ này không gian hạn chế như vậy, lại có quá nhiều người, rất hỗn loạn. Nếu như hai người Bạch Linh ra tay, chỉ sợ cũng rất phiền toái. Nơi đầm lầy nước độc này kể cả cao thủ cảnh giới tám sao cũng phải sợ hãi, nhất định phải tìm ra biện pháp mới được.
Tần Thiên nhìn vào thanh chiến kiếm kia, nghĩ ngợi một hồi, đột nhiên nghĩ ra được một biện pháp tốt.
- Đạo trưởng, mau tới đây, nói cho ngươi nghe một chuyện vui!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong ở đằng xa hô. Trương Tứ Phong nghe thấy vội vàng bay tới.
- Chuyện vui gì, thấy ngươi có bộ dạng âm hiểm như vậy, không giống như là chuyện vui a!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên nghi hoặc nói.
- Khục khục... Đạo trưởng, ngươi hoa mắt rồi, kỳ thật, ta thật đang muốn thương lượng, đi theo ta!...