Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong dốc sức chạy trốn, bay trở về bên cạnh bờ, đằng sau truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết, nghe được lại để cho trong lòng phải rùng mình.
- Ông!
Một tiếng năng lượng phát ra vô cùng khủng bố vang lên, sau một khắc, một đạo ánh sáng màu tím chướng mắt từ trong đầm lầy bên kia truyền đến, chính là phương hướng của thanh kiếm gãy.
- Oanh!
Giờ khắc này, toàn bộ đầm lầy trực tiếp nổ tung, nước độc nhanh chóng tràn vào hai bên bờ, giống như cơn sóng gió động trời.
- Mẹ nó! Chạy mau!
Tần Thiên quát to, vội vàng chạy ra xa.
- Đợi một chút ta!
Trương Tứ Phong ở phía sau hô lớn, dốc sức liều mạng đuổi theo Tần Thiên. Còn có một ít tu luyện giả không kịp chạy trốn trực tiếp bị sóng lớn nước độc bao phủ lại. Thoáng chốc chỉ còn lại một đống xương trắng, hoàn toàn bị nước độc phân hủy mà chết, trở thành một phần trong nước độc.
Hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong dốc sức bay lên không trung. Đúng lúc này, một đạo năng lượng vô cùng khủng bố, khiến cho lòng người vì sợ mà tâm rung động xẹt qua đỉnh đầu của hai người bọn họ, nhanh chóng bay lên phía trước.
- Là thanh kiếm gãy!
Tần Thiên hô lớn.
- Mau đuổi theo!
Trương Tứ Phong kích động muốn chết, không nghĩ tới thanh kiếm gãy rõ ràng không có bị bọn người thái tử Đông Thắng lấy đi, mà là bay ra từ trong đầm lầy.
Đúng lúc này, đám người thái tử Đông Thắng cũng bay đến, mỗi người đều vô cùng nhanh chóng, trực tiếp đã vượt qua hai người Tần Thiên, rất nhanh đuổi theo chiến kiếm, thoáng cái đã không nhìn thấy bóng dáng đâu, chiến kiếm cũng như vậy.
Nhưng mà Tần Thiên vẫn còn có thể cảm nhận được năng lượng phát ra từ thanh chiến kiếm kia, chặt chẽ truy đuổi ở phía sau. Còn Trương Tứ Phong cũng gắt gao đi theo Tần Thiên, hai người sử xuất ra toàn bộ khí lực.
- Vô lượng thọ Phật, vì thánh khí, Đạo gia ta liều mạng. Tần huynh, chúng ta hợp tác một chút, một người mười khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, ta cam đoan mang ngươi đuổi kịp thanh kiếm gãy màu tím kia!
Trương Tứ Phong từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc tàu cao tốc, chiếc tàu cao tốc này rất nhỏ, vừa hay đủ dung nạp hai người. Chỉ là tạo hình có chút kì quái, có chút giống với quan tài, hơn nữa rất rách rưới, không biết có thể bay được hay không.
- Tần huynh, có đồng ý hay không?
Trương Tứ Phong hô.
- Cái này sử dụng được hay không vậy, có thể bay hay không chứ, nát như vậy!
Tần Thiên không mấy tin tưởng hỏi.
- Nói nhảm, đương nhiên là có thể, không được đầu của ta cho ngươi lấy làm bóng đá!
Trương Tứ Phong kích động nói.
- Tốt, cho ngươi!
Tần Thiên nhanh chóng vung ra mấy viên cực phẩm Thiên Nguyên thạch cho Trương Tứ Phong. Trương Tứ Phong tiếp nhận, hắn cũng lấy ra mười khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, khảm vào trong trận pháp trên chiếc tàu, hai người nhảy vào, Trương Tứ Phong lập tức khởi động trận pháp.
- Xíu... uuu!
Tàu cao tốc giống như hỏa tiễn phóng thật nhanh bay đi, tốc độ vô cùng nhanh, Tần Thiên thiếu chút nữa bị hất bay ra ngoài, vội vàng gắt gao nắm lấy ven thành.
- Đạo trưởng, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?
- Vấn đề gì?
Trường Tứ Phong nói.
- Chiếc tàu cao tốc này của người thấy thế nào giống như quan tài vậy!
Tần Thiên càng nhìn càng thấy giống một cái quan tài mà hỏi.
- Vô lượng thọ Phật, cái này là quan tài, được bổn đạo gia đổi thành tàu cao tốc, rất lợi hại đúng không?!
Trương Tứ Phong dương dương đắc ý nói, Tần Thiên nghe xong, thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình:
- Bà nội mày, rõ ràng thật sự chính là quan tài đó a, khốn thật.
Kết quả là, hai người ngồi trên quan tài, tăng tốc tiến lên, tốc độ không khác gì so với cao thủ cảnh giới tám sao, rất nhanh đã vượt qua vô số tu luyện giả đuổi theo thanh kiếm gãy ven đường. Những tu luyện giả kia nhìn thấy một cỗ quan tài bay qua trên bầu trời, đều sợ hãi, tất cả ngừng ở giữa không trung, ngây ngốc tại, không biết là có chuyện gì.
- Ta không nhìn lầm đó chứ, rõ ràng quan tài có thể bay?!
- Đúng vậy! Quan tài cũng có thể bay sao, tình huống như thế nào vậy?!
Cả đám nhốn nhao tự hỏi. ...
Quan tài cao tốc bay đi rất nhanh, trên đường đi không ngừng vượt mặt đám tu luyện giả xung quanh. Cảnh tượng có chút đi ngược lại lẻ thường, nên lôi đến không ít người cảm thấy tò mò, Tần Thiên thấy vậy cũng không nghĩ gì, ngược lại Trương Tứ Phong thì rất là đắc ý.
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu
Hai người Tần Thiên rất nhanh đã nhìn thấy được thanh kiếm gãy màu tím ở phía xa, đồng thời cũng nhìn thấy bọn người thái tử Đông Thắng và mấy tên cao thủ cảnh giới tám sao kia ở phía sau, hơn nữa càng ngày càng tiến gần bọn hắn.
Chỉ chốc lát, khoảng cách đã bay đến ngang hàng với đám người thái tử Đông Thắng. Đám người bọn hắn nhìn thấy một cỗ quan tài đột nhiên bay đến bên cạnh, giật nảy mình.
- Vô lượng thọ Phật, các ngươi khỏe không, cố gắng lên, Đạo gia ta xem trọng các ngươi!
Trương Tứ Phong rất là lẳng lơ nhìn sang bọn hắn nói.
Tần Thiên nhìn thấy bọn hắn, cảm thấy cũng rất muốn khoe khoang một phát, vì vậy nói:
- Người trẻ tuổi, cố gắng lên, đảng sẽ không cô lập các ngươi, nhà nước cũng sẽ không quên các ngươi, cố gắng lên!
Nói xong hai người Tần Thiên cưỡi quan tài cao tốc nhanh chóng đã vượt qua bọn hắn, chạy đến phía trước. Ngay lúc này, đám người thái tử Đông Thắng mới hồi phục lại tinh thần, vô cùng giận dữ, hai người Tần Thiên rõ ràng chạy đến phía trước, muốn chết.
Lập tức, ba tên cao thủ cảnh giới tám sao trực tiếp ra tay tấn công về phía hai người Tần Thiên, công kích đáng sợ giống như trời gầm, lực công kích có thể dời non lấp bể oanh tới hai người bọn họ.
- Bà mẹ nó, đạo trưởng, nhanh chuyển hướng, bằng không sẽ chết hết!
Tần Thiên vội vàng hô lớn.
- Không được, không có chức năng này!
Tên đạo trưởng hô.
- Con mẹ nó, vậy làm sao bây giờ?
Tần Thiên lo lắng thét lên.
- Gục xuống, có lẽ sẽ không chết!
Trương Tứ Phong cũng không có cách gì khác hô lên.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Toàn bộ công kích mãnh liệt đều đánh vào bên trên cỗ quan tài, quan tài không bị vỡ, nhưng năng lượng khủng bố trùng kích trực tiếp đánh cho quan tài bay ra xa. Rất nhanh cỗ quan tài trở mình bổ nhào bay đi, tốc độ so với trước còn nhanh hơn do có tác động của ngoại lực công kích. Nhưng Tần Thiên và Trương Tứ Phong lại chịu không được nữa, gắt gao hai tay cầm thật chặt lấy thành của quan tài, miễn cho bản thân bị áp văng đi.
Quan tài lộn bổ nhào mấy cái, cuối cùng cũng trở lại bình thường.
Cỗ quan tài này cũng không biết là làm từ chất liệu gì, bị công kích khủng bố của ba người đánh trúng, rõ ràng không bị nổ tung. Hơn nữa, còn không bị bao nhiêu năng lượng chấn động đến, Tần Thiên và Trương Tứ Phong đều may mắn tránh thoát một kiếp nạn.
- Mẹ kiếp! Đạo trưởng, cỗ quan tài này của ngươi được làm từ nguyên liệu gì vậy, chắc chắn như vậy, chặn được cả công kích của cao thủ cảnh giới tám sao, quá lợi hại rồi!
Tần Thiên nhìn sang tên đạo trưởng nói.
- Ta không biết, ta ở trong một cổ mộ đào được... !
- Oanh!
Hai người đang nói, đột nhiên quan tài mất đi động lực, ngay sau đó một đầu ngã quỵ trên mặt đất, trực tiếp ném ra một cái hố to, bùn đất đầy trời trùm lên trên người hai người bọn họ.
- Mả mẹ nó, ta còn chưa muốn chết nha!
Tần Thiên bực tức hô.
- Ta cũng vậy, Vô lượng thọ Phật... !
Trương Tứ Phong hô lớn, hai người từ trong quan tài bò ra. Trương Tứ Phong ở một bên ọe ói ra, Tần Thiên cũng nhịn không được nữa ọe ói ra, vừa rồi mới lộn nhào, bay giờ lại đột ngột bị rơi xuống, quá choáng.
- Mẹ kiếp, ta lại bị say xe... À, không đúng, ta bị chóng mặt tại cái quan tài này, bà mẹ nó, chuyện lạ có một không hai!
Tần Thiên một bên ói một bên nói.
- Tần huynh, chúng ta đã bay được một thời gian, Thiên Nguyên thạch cũng đã dùng hết rồi. Nhanh, đưa thêm một ít nữa, lần này khẳng định sẽ đủ!
Trương Tứ Phong nôn mửa xong, vội vàng kéo cái quan tài lên, một lần nữa ngồi vào trong. Tần Thiên cũng vội vàng đi lên, hai người lấy ra cực phẩm Thiên Nguyên thạch khảm vào quan tài, khởi động trận pháp.
- Xíu... uuu!
Rất nhanh, cỗ quan tài kia một lần nữa bay vụt lên không trung. ...