Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1631 - Chương 1636: Bị Chôn Lần Nữa

 Chương 1636: Bị Chôn Lần Nữa Chương 1636: Bị Chôn Lần Nữa Chương 1636: Bị Chôn Lần Nữa

Quan tài bay tiếp tục xuất phát, tốc độ vẫn rất nhanh như cũ, chỉ chốc lát đã đuổi theo kịp đám người thái tử Đông Thắng Thần Hướng.

- Mẹ nó, đâm chết bọn hắn!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói, vừa rồi nếu không là nhờ cái quan tài hiếm thấy này đủ rắn chắc mà nói, hai người đã bị năm người bọn hắn giết chết.

- Vô lượng thọ Phật, đề nghị này rất tốt, đâm chết bọn hắn!

Trương Tứ Phong đối với việc này tỏ vẻ vô cùng đồng ý, tuy tàu cao tốc này không có biện pháp chuyển hướng, nhưng chếch đi từng chút một vẫn có thể.

Lập tức, hai người Tần Thiên nhanh chóng điều khiển quan tài. Cả người dùng sức hơi nghiêng hướng về phía bên cạnh, dùng lực trọng tâm của thân thể ảnh hưởng đến hướng bay của chiếc tàu cao tốc này, khiến nó chệch hướng quỹ đạo một chút, nhắm ngay trong lòng đám tiểu con lừa trọc đầu bay đến, sau đó đẩy lên tốc độ cao nhất vọt tới.

Tốc độ của cỗ quan tài này cũng không phải là trưng cho đẹp, hai người vừa mới tốt điều chỉnh vị trí, đã giết đến đằng sau đám tiểu con lừa đầu trọc kia. Đám người bọn hắn căn bản chưa phát hiện ra, đợi đến lúc bọn hắn phát hiện quan tài đã đụng về phía bọn hắn.

- Đi chết đi, con lừa trọc đầu chết tiệt!

Tần Thiên giận dữ nói, đối với tên hòa thượng kia tỏ vẻ vô cùng chán ghét. Trước đó thiếu một ít nữa đã độ hóa được Tần Thiên, may mắn có Bạch Linh ở bên cạnh, nếu không đã chết lềnh bà lềnh bềnh.

Tên tiểu hòa thượng nhìn thấy chiếc quan tài cao tốc đằng sau sắp đụng trúng, sợ tới mức kinh hãi, vội vàng tránh né.

Nhưng, hiển nhiên, đã quá chậm, quan tài hung hăng dụng vào thân thể của hắn.

- Bành!

- A... !

- Ầm ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, tiểu hòa thượng kêu thảm một tiếng, cả người đều bị cỗ quan tài đâm trúng giống như một quả đạn pháo, thẳng tắp nghiêng chọc xuống đất, đầu vững vàng cắm vào trong đất, trực tiếp nổ tung, tạc ra một cái hố to.

- Tốt lắm, ha ha ha ha... !

Tần Thiên sảng khoái cười to nói.

- Vô lượng thọ Phật, ta cho Đạo môn thể diện!

Trương Tứ Phong rất kích động, bộ dạng làm rạng rỡ tổ tông, Phật môn và Đạo Môn vốn có quan hệ không tốt, cái này có thể nói là thở một hơi thật sảng khoái.

Bốn người còn lại chứng kiến hai người Tần Thiên cưỡi quan tài đánh bay tên tiểu hòa thượng kia, rất là bất ngờ. Toàn bộ ánh mắt của bọn chúng đều nhìn về hai người Tần Thiên, lộ ra vẻ mặt bất thiện.

- Đạo trưởng, ngươi xem ánh mắt của bọn hắn, giống như là muốn giết chúng ta vậy!

Tần Thiên cười nhạo nói.

- Vô lượng thọ Phật, xác thực!

Trương Tứ Phong cũng vọt miệng nói.

- Xíu... uuu!

- Xíu... uuu!

- Xíu... uuu!

- Xíu... uuu!

Hai người Tần Thiên đang nói chuyện, bốn đạo công kích khủng bố lần nữa hướng về phía hai người bọn họ tập kích.

- Sặc!

Tần Thiên lập tức mắng to, hai người bọn họ nhanh chóng đưa thân thể giấu vào trong quan tài.

- Ầm ầm ầm!

Giống hệt như vừa rồi, lại là một hồi kịch liệt bạo tạc khủng bố nổ tung, quan tài lại một lần nữa nổ bay, nhanh chóng chao đảo bổ nhào lên phía trước phóng đi, vô cùng nhanh. Hai người Tần Thiên gắt gao cầm lấy hai bên quan tài, cố gắng lại để cho bản thân không té xuống, nhưng trong dạ dày lại vô cùng khó chịu, một hồi cuộn trào bên trong.

Một hồi lâu, quan tài mới một lần nữa khôi phục như bình thường, nhưng lại phát hiện chiến kiếm màu tím đã không thấy.

- Ồ, đạo trưởng, chiến kiếm đâu rồi, chúng ta bay lộn chỗ rồi sao?

Tần Thiên phát hiện thanh chiến kiếm đã biến mất dạng, vội vàng hỏi Trương Tứ Phong.

- Vô lượng... Ọe... !

Đạo trưởng một câu còn chưa nói hết, trực tiếp ọe ọe phun ra, vừa rồi lộn bổ nhào lại khiến cho hắn lần nữa nôn mửa.

Tần Thiên nhìn phía trước không có, lại nhìn chung quanh, mãnh liệt phát hiện, chiến kiếm rõ ràng ở phía sau của hai người bọn họ, đang bay vụt hướng về phía bọn họ. Khoảng cách với chiến kiếm chỉ còn hơn trăm mét, nói cách khác, vừa rồi bọn người thái tử Đông Thắng kia công kích đã khiến cho bọn họ bay vượt qua chiến kiếm.

- Oa, thật tốt quá, đạo trưởng, kiếm gãy ở đằng sau chúng ta, đang tiến đến chúng ta!

Tần Thiên mừng rỡ hô, Trương Tứ Phong quay đầu, hướng phía sau lưng nhìn lại, nhìn thấy chiến kiếm càng ngày càng tiếp cận, cũng thế vô cùng hưng phấn.

- Vô lượng thọ Phật, người tốt ắt gặp phước báo!

Trương Tứ Phong kích động đến mức lệ nóng doanh tròng, tiến vào trong tiểu thế giới rốt cuộc cũng tìm được một bảo bối tốt, nhìn về phía trên hình như là thánh khí, thật là làm cho người ta kích động.

- Đến đến, bảo bối, nhanh bay tới, để cho Đạo gia ta nhìn ngươi cho kỹ!

Trương Tứ Phong nhìn thấy chiến kiếm càng ngày càng gần hưng phấn nói. Tần Thiên cũng giống như thế, chuẩn bị lại để cho Bạch Linh đi ra, thu lấy chiến kiếm.

- Oanh!

- A... !

Hai người Tần Thiên đang chờ chiến kiếm bay tới để thu lấy, kết quả đúng lúc này đã quên nhìn lên phía trước. Kết quả là, quan tài bay nhanh trực tiếp đâm vào ngọn núi to lớn phía trước, đụng cho đá vụn bay tán loạn, rất nhanh đã rớt xuống bên dưới.

- Oanh!

Một tiếng nổ càng lớn hơn vang lên, thanh kiếm gãy cũng thế đụng vào trên ngọn núi, uy lực khủng bố trực tiếp làm cho ngọn núi khổng lồ kia bị đâm nát bấy. Cả ngọn núi khổng lồ trực tiếp sụp xuống, nổ bay, đá vụn đá tảng bay tứ tung đầy trời. Hai người Tần Thiên cùng với cỗ quan tài vừa rơi xuống, lập tức bị đá vụn rơi chồng chất chôn lấp.

- Sặc... Chúng ta lại bị chôn!

- Vô lượng thọ Phật... !

Hai người Tần Thiên cùng hô lớn, bị chôn sống ở bên dưới.

Giờ phút này, bên ngoài, chiến kiếm màu tím va chạm phải ngọn núi khổng lồ kia, trực tiếp xuyên đi qua, bay thẳng đến một ngọn núi khổng lồ khác ở đằng sau. Ngọn núi phía sau này càng thêm khổng lồ, chiến kiếm trực tiếp oanh tạc tiến vào bên trong ngọn núi, xuyên thẳng vào, tạo ra một cái thông đạo to lớn có thể cho người đi vào, ngọn núi khổng lồ này không có tiếp tục nổ tung.

Đám người thái tử Đông Thắng ở phía sau nhanh chóng tiến vào bên trong. Tên tiểu hòa thượng bị quan tài va chạm đâm vào trong đất cũng vội vàng đuổi tới, nhanh chóng tiến vào bên trong.

Giờ phút này, hai người Tần Thiên lại bị vùi lấp ở trong đống đất đá, quan tài phủ lên hai người, nên giúp cho hai người bọn họ không bị đất đá đập chết, như vậy cũng đủ cười chết người, vấn đề là, bây giờ đi ra ngoài bằng cách nào.

- Sặc, đạo trưởng, ngươi như thế nào không nhìn phía trước chứ!

Tần Thiên trách cứ nói.

- Vô lượng thọ Phật, chẳng phải lúc đó ngươi... !

Trương Tứ Phong còn chưa kịp nói hết lời.

- Bã... !

Tần Thiên đã tát một cái thật mạnh vào trên mặt tên đạo trưởng kia.

- A... Ngươi làm gì đánh mặt ta?

Tên đạo trưởng phẫn nộ quát.

- Ai bảo ngươi tranh luận, nhanh, chuẩn bị, cùng nhau hành động, đỡ lấy quan tài, bay ra ngoài trước!

Tần Thiên nhìn tên đạo trưởng nói, nói xong hai người đồng loạt phát lực, đỡ lấy quan tài, mạnh mà từ trong đống đất đá bay ra ngoài.

- Oanh!

Đá vụn bay tán loạn, một cỗ quan tài từ trong đống đất đá bay ra. Một đám tu luyện giả đang đuổi theo chiến kiếm màu tím vừa mới bay tới, trong đó có mấy tên rất là bất hạnh bị cỗ quan tài từ dưới bất ngờ bay lên, rất nhanh bị đâm trúng.

- Bành!

- A... !

Mấy tên tu luyện giả bị đụng trúng hôn mê bất tỉnh, trực tiếp rớt xuống.

- Đạo trưởng, chúng ta vi phạm luật lệ đụng chết người rồi!

Tần Thiên cảm thấy có chút có lỗi nói.

- Vô lượng thọ Phật... Mặc kệ nó, chúng ta nhanh đi tìm chiến kiếm!

Trương Tứ Phong chẳng hề để ý nói, nhanh chóng đem quan tài lật lại mà bay đi. Đám người tu luyện giả xung quanh đang kinh ngạc nhìn cỗ quan tài đột nhiên từ trong đống đất đá bay ra, nhìn xem có phải là xác chết vùng dậy hay không, đều rất là khẩn trương. Kết quả đột nhiên chứng kiến quan tài lật ngược lại, ở bên trong xuất hiện hai người đều người sống, sợ tới mức vội vàng chạy ra xa né tránh.

- Quỷ a... !

- Thật sự có quỷ... !

Những người này một bên bay một bên hoảng sợ hô lớn.

- Vô lượng thọ Phật... Chưa thấy qua các mặt của xã hội, không để ý tới bọn hắn, Tần huynh chúng ta tiếp tục, mỗi người mười khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch!

Trương Tứ Phong mặc kệ đám người kia hô hoán thế nào, hắn chỉ đang quan tâm đến chiến kiếm mà thôi.

- Ta thấy không cần nữa, khí tức của chiến kiếm đang ở nơi này!

Tần Thiên chỉ vào cái động lớn bên trong ngọn núi phía trước nói. Giờ phút này, đã có tu luyện giả tiến vào, Trương Tứ Phong cũng phát hiện khí tức từ bên trong truyền ra, nhanh chóng thu hồi quan tài.

- Đi thôi!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói. ...

Bình Luận (0)
Comment