Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1632 - Chương 1637: Bị Chôn Lần Nữa (Tiếp Theo)

 Chương 1637: Bị Chôn Lần Nữa (Tiếp Theo) Chương 1637: Bị Chôn Lần Nữa (Tiếp Theo) Chương 1637: Bị Chôn Lần Nữa (Tiếp Theo)

Hai người Tần Thiên nhanh chóng bay vào trong sơn động. Giờ phút này, đằng sau có vô số tu luyện giả đã đuổi lên, nhao nhao bay đến phía sơn động bên này. Tốc độ của hai người Tần Thiên vô cùng nhanh, rất nhanh đã tiến vào trong sơn động, đi theo người phía trước nhanh chóng tiến vào bên trong.

Trong sơn động một mảnh ánh sáng màu tím sáng ngời, từ xa đã có thể cảm nhận được khí tức khủng từ bên trong truyền tới, vô cùng đáng sợ.

- A... !

Một tiếng hét thảm từ trước mặt của hai người Tần Thiên truyền tới, lập tức dọa hai người bọn họ kêu to một tiếng, hai người kinh hãi, đang muốn dừng bước chân lại. Nhưng đột nhiên một đạo hấp lực vô cùng khủng bố từ bên trong truyền ra, lập tức hút hai người Tần Thiên vào trong, hai người bọn họ căn bản là không kịp phản ứng.

Sau một khắc, hai người Tần Thiên đã xuất hiện ở nơi tràn đầy ánh sáng màu tím kia. Chỗ mà hai người bọn họ bị hút vài hoàn toàn biến đổi giống như bên ngoài không gian, bên cạnh có vô số vật thể nhỏ bên trong phát ra ánh sắc màu trắng, dựa theo quy luật từ từ bay đi, giống như những vì sao ngoài vũ trụ. Bên dưới, tuy chân đạp trên mặt đất, nhưng căn bản lại nhìn không thấy chân chạm mặt đất, hoàn toàn là cảnh tượng hư ảo xuất hiện ở trước mặt hai người, chung quanh đều là khí tức của chiến kiếm, nhưng không phát hiện được chiến kiếm ở vị trí nào.

- Vô lượng thọ Phật... Ở đây là nơi nào?

Trương Tứ Phong nhìn chung quanh lầu bầu nói, muốn đi đi lại lại, nhưng bị Tần Thiên kéo lại.

- Đạo trưởng, trước không nên lộn xộn, nơi này nhất định là một đại sát trận, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác được nơi đây có sát khí đáng sợ sao, không cẩn thận đi lung tung, chúng ta rất có thể sẽ chết trôi chết nổi ở đây!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong cảnh giác nói.

Trương Tứ Phong sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, vội vàng đem chân đang giơ lên chuẩn bị bước đi thu trở về, miễn cho chết mất.

- Xíu... uuu!

- Xíu... uuu!...

Hai người Tần Thiên đang nói, trong lúc này lại có vài đạo thân ảnh xuất hiện, chính là mấy tên tu luyện giả cảnh giới bảy sao, hiển nhiên là vừa vặn bị hấp thu vào. Trong số đó có người nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái trước mặt, bất hữu đi tới đi lui vài bước.

- A... !

- A... !

Lập tức, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai tên tu luyện giả cảnh giới bảy sao vừa bước đi, thân thể đụng phải vật thể nhỏ phát ra ánh sáng màu trắng đang bay, thân thể đã biến thành một đống máu thịt.

Sắc mặt của tất cả mọi người tái nhợt, phía sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra, một hồi lạnh cả người. Mớ vật thể phát ra ánh sáng màu trắng kia rốt cuộc là thứ gì, khủng bố như vậy, chỉ chạm nhẹ phải đã nhanh chóng bị giết chết, quá dọa người. Cho nên mấy tên tu luyện giả khác vội vã không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Vô lượng thọ Phật... Đa tạ Tần huynh, nếu không bổn đạo gia đã chết ở chỗ này!

Trương Tứ Phong lòng còn sợ hãi quay sang Tần Thiên nói.

- Ta vô cùng chân thành tiếp nhận lòng biết ơn của ngươi, đợi chút nữa đạt được chiến kiếm sẽ là của ta!

Tần Thiên nhanh hiểm cười nói.

Trương Tứ Phong:

- ... !

Rất nhanh, lại có mấy người tiến vào trong này, cũng hệt như vừa rồi bị chết hết mấy người. Bởi vì vừa đi vào nơi này không biết chuyện gì xảy ra, đi loạn, kết quả liền bị vật thể nhỏ không xác định phát ra ánh sáng màu trắng giết chết.

Tần Thiên nhìn thấy mọi chuyện diễn ra ở đây, trong đầu nghĩ đến như thế nào rời khỏi nơi này. Những đốm sáng màu trắng này trước mắt xem ra đều di chuyển dựa theo trình tự, hình thành một mảnh những điểm trắng dài hẹp giống như sợi dây, hình thức xuất hiện ở bên phải của ánh sáng màu tím bên trong, hiện lên trạng thái nửa vòng tròn mà bay, tạo thành từng lớp đường vòng cung, cũng không biết có bao nhiêu lớp, bởi vì thoạt nhìn là vô số.

Nhưng mà trong tầm đó có một khu vực thuộc trạng thái chân không, nơi này không có những vật thể nhỏ phát ra ánh sáng màu trắng kia, thuộc về khu vực an toàn. Hiện tại Tần Thiên và Trương Tứ Phong đang ở trong khu vực như vậy, tạm thời không có việc gì, nhưng thế hai người bọn họ đều không di chuyển, không biết có thể hay không gặp chuyện không may.

- Đạo trưởng, lấy quan tài của ngươi ra!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói.

- Làm gì chứ, đây chính là bảo bối của ta, không được cướp đi!

Đạo trưởng khẩn trương mà nói.

- Đoạt con mẹ nhà ngươi, lão tử là muốn dùng để che một chút, nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này!

Quan tài biết bay của Trương Tứ Phong vừa rồi gặp phải công kích cao thủ siêu cấp cường đại như vậy đều hoàn hảo không tổn hao gì, so với mai rùa của Tần Thiên không biết tốt gấp bao nhiêu lần, lực phòng ngự rất cường hãn, dùng để ngăn cản ở phía trước tiến lên, Tần Thiên so sánh có cảm giác an toàn.

Tên đạo trưởng nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên không giống như là muốn cướp đi bảo vật của hắn, kết quả là liền đem quan tài của hắn ra, đưa cho Tần Thiên.

Tần Thiên lấy nó chắn trước mặt của hắn, phát hiện không có dẫn động những điểm sáng màu trắng kia, vì vậy thử đi một bước, phát hiện như cũ không có việc gì. Cho nên sau đó nhanh chóng đỡ lấy quan tài từ từ rời khỏi khu vực trạng thái chân không mà tiến lên những lớp vật thể phát ra ánh sáng màu trắng kia. Trương Tứ Phong nhìn thấy Tần Thiên không có việc gì, kết quả là đi theo đằng sau.

Những tu luyện giả khác nhìn thấy bộ dạng của hai người Tần Thiên, nhao nhao bắt chước, từ bên trong khu vực trạng thái chân không từ từ bắt đầu chuyển động.

Tần Thiên đỡ lấy quan tài, rất nhanh đã đi tới những vật thể phát ra ánh sáng màu trắng trước mặt, tạm thời ngừng lại, không có tiếp tục đi tới. Trong lúc này, những vật thể phát ra ánh sáng màu trắng kia đang bay, không thể đi loạn, nếu không không chừng sẽ bị giết, cũng không biết sau lớp màn ánh sáng màu tím này là nơi nào.

- Đạo trưởng, làm sao bây giờ, không biết có nên đi vào không?

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong phía sau hô.

- Ngươi đi vào trước thử xem, ta ở phía sau xem xét tình huống!

Tên đạo trưởng giảo hoạt nói.

- Con mẹ nhà ngươi, không có một chút nghĩa khí, cùng nhau đi vào, nếu không quan tài này sẽ không trả lại cho ngươi!

Tần Thiên uy hiếp nói, Trương Tứ Phong nghe thấy, đành phải thỏa hiệp, theo sát ở sau lưng Tần Thiên, cầm lấy thành quan tài. Hai người Tần Thiên cảnh giác đi vào bên trong mớ vật thể phát ra ánh sáng màu trắng kia, từ từ đỡ lấy quan tài sáp nhập vào bên trong màn sáng màu tím, chưa phát sinh cái gì, hai người Tần Thiên núp ở phía sau cũng không có việc gì.

Rất nhanh, hai người bọn họ đã cùng nhau xuyên thấu màn sáng màu tím kia, hoàn toàn không có việc gì. Nhưng đi tới nơi khác cảnh tượng giống như ở trong một quyển sách, trong này, còn gặp được mấy người quen.

Thái tử Đông Thắng Thần Hướng, tiểu con lừa đầu trọc, còn có hai tên cao thủ cảnh giới tám sao, cũng giống như thế đều bị vây ở trong này, chỉ là bọ hắn và hai người Tần Thiên cách xa nhau vài lớp vật thể màu trắng.

Bốn người bọn hắn nhìn thấy hai người Tần Thiên đỡ lấy quan tài đột nhiên xuất hiện giật nảy mình, không ngờ tới hai người Tần Thiên vẫn còn chưa chết, lại đỡ lấy quan tài vào được chỗ này. Nguyên một đám lập tức đối với hai người Tần Thiên lộ ra vẻ mặt tà ác, nhất là tên hòa thượng đầu trọc kia, vô cùng phẫn nộ nhìn hai người Tần Thiên, bởi vì hai người bọ họ đã đánh bay hắn.

Tần Thiên nhìn thấy con lừa đầu trọc kia cũng cực kỳ khó chịu, trực tiếp mở miệng mắng to:

- Bốn tên ngu dốt các ngươi nhìn cái gì vậy, chưa gặp qua cha của các ngươi à, lại nhìn quất chết ngươi, nhất là ngươi cái tên hòa thượng thúi kia. Lão tử không quen nhìn đám hòa thượng ngu dốt các ngươi và ni cô yêu đương vụng trộm!

- Vô lượng thọ Phật... Tần huynh ngươi nói thật quá đúng, tên hòa thượng thúi, trở về kêu ni cô của các ngươi tắm rửa sạch sẽ, Đạo gia ta sẽ đi sủng hạnh các nàng!

Trương Tứ Phong hèn mọn bỉ ổi mà nói.

Bốn người bọn hắn cảm thấy vô cùng tức giận nhìn chằm chằm hai người Tần Thiên, nhất là nhìn vào Tần Thiên. Bởi vì Tần Thiên rõ ràng dám xưng là cha của bọn hắn. ...

Bình Luận (0)
Comment