- Vô lượng thọ Phật, hù chết bổn đạo gia
Trương Tứ Phong nhặt về một cái mạng, nằm trên mặt đất hô to thở ra một hơi. Tần Thiên động thủ dùng chiến kiếm cắt đứt đám dây leo quấn quanh Trương Tứ Phong giống như cái bánh chưng.
- Vãi chưởng, ngươi thiếu chút nữa hại chết ta!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong cả giận nói, thật sự là không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
- Khục khục... Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, không cẩn thận chạy sai phương hướng thôi!
Trương Tứ Phong lúng túng nói.
- Vãi chưởng, lần sau lại phạm sai lầm ta sẽ không cứu ngươi!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong uy hiếp nói, lần này may mắn gặp phải đám cây quái này không quá mạnh, toàn bộ dị năng cũng có thể dùng, nếu không với năng lượng bị cấm, đã trở thành giống như đám người thắt cổ bên trong.
Nhìn thấy cánh rừng rậm trước mặt này, Tần Thiên nghĩ ra được một biện pháp hay để đi qua nơi này. Chính là một mạch tạc xuyên qua, bản thân Tần Thiên không có cái gì, chỉ là có rất nhiều hoả tiễn ngoài hành tinh, chỉ cần một mạch tạc qua, hoàn toàn không có vấn đề, nguy hiểm gì đều cho nổ nát, triệt để hủy diệt nơi này, nhìn xem có thể đem trận pháp này cũng thuận tiện cho nổ hay không.
- Đạo hữu!
Tần Thiên đang nghĩ ngợi, đúng lúc này, đằng sau truyền đến tiếng vang của một người thanh niên. Tần Thiên và Trương Tứ Phong đi tới nơi này lâu như vậy, lần đầu tiên nghe được âm thanh của người khác. Hai người bọn họ nhanh chóng quay đầu lại, chứng kiến một người thanh niên mặc trang phục tráng lệ xuất hiện ở sau lưng, dáng người thon dài, tướng mạo anh tuấn, trong tay cầm một thanh chiến kiếm. Phía sau lưng hắn, có hai lão giả mặc áo giáp đi theo, một tên lưng hùm vai gấu, một tên gầy trơ cả xương, tạo nên sự đối lập mãnh liệt.
Tần Thiên quan sát tên thanh niên này, rất nhanh đã nhận ra, tên thanh niên này trước đó là người tỏ vẻ thành phần tri thức đã từng nói qua là người của Yêu tộc. Nhưng mà lần gặp đầu tiên đó, tên thanh niên này ăn mặc trường bào màu xám, lưng cõng chiến kiếm, thoạt nhìn giống như bộ dạng thư sinh văn nhược, bây giờ nhìn lại có một bộ dạng vương công quý tộc, tương phản rất lớn.
Giờ phút này, thoạt nhìn ba người bọn hắn có chút chật vật, trên mặt một mảnh tro tàn, đoán chừng là do leo núi mà có được. Tần Thiên không nghĩ tới tên thanh niên này cũng vào được nơi đây, không biết bọn người thái tử Đông Thắng và tên tiểu hòa thượng kia đã đến chỗ nào, không biết đã chết hay chưa, tốt nhất chết rồi.
- Vô lượng thọ Phật, các ngươi đứng lại, đừng tới đây, nếu không Đạo gia ta không khách khí!
Trương Tứ Phong nhìn ba người bọn hắn quát, trong tay cầm súng nhắm thẳng về phía ba người bọn hắn. Tần Thiên cũng như thế, lập tức hai tên lão giả cũng nhao nhao xuất ra vũ khí, chắn phía trước tên thanh niên kai, trong ánh mắt lộ ra vẻ hung hãn.
- Hùng trưởng lão, Hạc trưởng lão mau lui xuống!
Tên thanh niên kia vội vàng đối với hai lão giả trước mặt hô. Hai lão giả kia nghe lời thối lui trở lại đằng sau, nhưng trong tay như cũ cầm binh khí, giữ vững một bộ tư thế tùy thời tấn công.
Tên thanh niên nhìn thấy hai người lão giả đã lui ra, tiến lên một bước, nhìn Tần Thiên chắp tay hành lễ nói:
- Tại hạ Yêu Dạ của Yêu tộc, bái kiến hai vị đạo hữu, hai vị đạo hữu không cần khẩn trương, tại hạ cũng không có ác ý, chỉ là muốn ở trong nghịch cảnh kết giao với hai vị, thuận cho mọi người cùng nhau nghĩ ra biện pháp nhanh chóng rời khỏi đại trận!
Tên thanh niên này có thái độ rất là thành khẩn, mặt mỉm cười, thoạt nhìn không giống có ác ý gì. Trước đó lần đầu tiên Tần Thiên gặp mặt hắn, cũng không cách nào xác định hắn có phải là người xấu hay không. Tần Thiên tạm thời cũng không có gì lo sợ, ở trong nơi cấm sử dụng pháp lực này, bản thân phải tự dùng sức lực để bảo vệ bản thân, tạm thời không cần lo lắng quá mức.
- Ngươi là hoàng tử Yêu Dạ là thế hệ này của Yêu Hoàng thành?
Tần Thiên còn chưa mở miệng, Trương Tứ Phong bên cạnh đã mở miệng trước.
- Thật sự là vậy, đạo trưởng, hẳn là ngươi nhận ra ta?!
Yêu Dạ nhìn Trương Tứ Phong mỉm cười nói.
- Thế thì không có, chỉ là nghe nói qua lần này Yêu tộc đi ra một thiên tài tuyệt thế, với hy vọng nhất thống Yêu tộc. Không nghĩ tới rõ ràng gặp phải ở chỗ này, quả nhiên là nhân tài trong thế gian, Yêu tộc có ngươi, tất nhiên thịnh vượng!
Trương Tứ Phong nhìn Yêu Dạ gật đầu nói, một bộ dạng ra vẻ đạo mạo, hoàn toàn nhìn không ra lúc trước hắn có nhiều hèn mọn bỉ ổi.
- Đạo trưởng quá khen!
Yêu Dạ khiêm tốn nói.
Tần Thiên ngay từ đầu đã biết rõ thân phận của tên này không đơn giản. Bạch Linh cũng đã nói tên thanh niên này là người của Yêu tộc, không nghĩ tới thân phận hiển hách như vậy, là hoàng tử Yêu tộc. Chỉ có điều về phương diện Yêu tộc này Tần Thiên biết đến rất ít, mà ngay cả năm siêu cấp đại môn phái cũng thế, Tần Thiên chỉ nghe được từ miệng Trương Tứ Phong, cũng không biết Yêu Hoàng thành có địa vị gì. Về tên Yêu Dạ này thì lúc trước Bạch Linh đã từng nói qua, không tới cảnh giới tám sao, nếu vậy hắn là như thế nào biến hóa hình người, điểm này Tần Thiên rất ngạc nhiên.
Nhìn thấy Yêu Dạ không có ác ý gì, Tần Thiên cũng không lo lắng, ở chỗ nguy hiểm như vậy, cũng cần có thêm ít người hỗ trợ mới có thể ra được, vì vậy Tần Thiên đem súng thu vào, nhìn Yêu Dạ chắp tay nói:
- Tại hạ họ Tần, tên một chữ độc nhất Thiên!
- Thì ra là, Tần huynh, chúng ta dường như đã gặp nhau ở bên ngoài!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên ngờ hoặc nói.
- Xác thực, từ xa nhìn thoáng qua!
Tần Thiên cười nói.
Nhìn thấy Tần Thiên giới thiệu, Trương Tứ Phong cũng thu hồi súng ống, tự giới thiệu bản thân:
- Vô lượng thọ Phật, bần đạo Trương Tứ Phong!
- Ngươi là Trương Tứ Phong sư đệ của Trương Tam Phong!
Yêu Dạ kinh ngạc nói, Tần Thiên nghe xong thì càng thêm kinh ngạc, thầm nghĩ:
- Vãi chưởng, thật sự còn có một người là Trương Tam Phong, việc này nghe có chút lừa bịp a. Trương Tam Phong như thế nào chạy tới nơi này nữa à, không khoa học.
- Khục khục... Vô lượng thọ Phật, đúng là bần đạo!
Trương Tứ Phong bị Yêu Dạ vạch trần nội tình, lập tức xấu hổ ho khan vài cái.
Yêu Dạ phát hiện bộ dáng xấu hổ của Trương Tứ Phong, lúc này mới nhớ tới chính mình vừa rồi miệng quá nhanh, vạch trần nội tình người ta, lập tức cũng có chút ngượng ngùng, vội vàng nói sang chuyện khác:
- Giới thiệu với Tần huynh và đạo trưởng đôi chút, hai vị này theo thứ tự là Hùng Kinh Thiên trưởng lão và Hạc Vô Song trưởng lão!
- Hai vị trưởng lão, chào!
Tần Thiên hướng về phía hai người trưởng lão kia chắp tay hành lễ nói, Trương Tứ Phong cũng theo sát lấy.
- Ừm! Các ngươi không cần hành lễ, lão Hùng ta không quen những chuyện này!
Gã Hùng Kinh Thiên trưởng lão phất phất tay tùy ý nói. Trong nội tâm Tần Thiên mắng to:
- Mẹ của ngươi, lão tử đa hành xong lễ, con mẹ nhà ngươi mới nói, đầu óc có vấn đề chắc.
- Hai vị không cần đa lễ, bắt đầu từ một khắc này ta hy vọng hai vị có thể cùng hoàng tử gia của chúng ta hợp tác. Mọi người cùng nhau thảo luận nghiên cứu, như thế nào rời khỏi chỗ này!
Hạc Vô Song có biểu hiện ôn nhu hơn một chút, thoạt nhìn mới đúng như một trưởng lão.
Năm người hàn huyên một phen, sau đó bắt đầu thương lượng đối sách, tìm cách rời khỏi nơi này.
- Yêu Dạ hoàng tử, không biết huynh có biện pháp nào không?
Tần Thiên nhìn sang Yêu Dạ hỏi.
- Tần huynh gọi ta Yêu Dạ là được, phương pháp rời khỏi, tại hạ tạm thời thật không biết, nhưng mà tại hạ đối với loại trận pháp này có một chút nghiên cứu. Đây là một loại trận pháp có tính liên tục, ít nhất cần cao thủ cảnh giới chín sao mới có thể bố trí ra. Trận pháp này một tầng đón lấy một tầng, nếu tại hạ đoán không sai, trận pháp này tổng cộng có bảy cửa ải. Trong mỗi cửa ải của trận pháp này có một nơi gọi là điểm chính, chỉ cần chúng ta tìm được điểm chính kia, có thể rời khỏi chỗ này, tiến vào cửa ải tiếp theo. Sau đó tìm điểm mấu chốt kế tiếp, đem từng cái mấu chốt đều phá vỡ, đã có thể đi ra ngoài!
Yêu Dạ nhìn hai người Tần Thiên nói. ...