Yêu Dạ trình bày xong khiến cho hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong đều là con mắt sáng ngời. Hai người Tần Thiên đối với toàn bộ đại trận căn bản chính là vô kế khả thi, nhưng Yêu Dạ thoạt nhìn lại có thể giải thích, rất có hi vọng dẫn hai người đi ra ngoài.
- Yêu Dạ huynh đã nói như vậy, không biết phải chăng Yêu Dạ huynh biết rõ cái điểm mấu chốt kia ở nơi nào!
Tần Thiên lập tức hỏi.
- Đúng vậy, đúng vậy, ở địa phương nào, đạo cô ni cô còn đang chờ ta, ta cũng không muốn chết ở chỗ này!
Trương Tứ Phong sốt ruột nói, vừa mới một mực ra vẻ đạo mạo nhưng sau đó hình tượng lập tức phá hủy, mặt lộ vẻ hèn mọn bỉ ổi. Yêu Dạ nghe được mà trán ứa ra mồ hôi.
Yêu Dạ tiếp tục nói:
- Việc này ta cần mọi người ra tay tìm kiếm một chút, ta tin tưởng rất nhanh sẽ tìm được. Bởi vì từng trận pháp vận hành, trong đó tất nhiên không thể thiếu linh khí chèo chống, chỗ này hiện tại tràn đầy linh khí, như vậy có thể nói, trận điểm này ở trong rừng rậm. Chỉ cần chúng ta tìm được ngọn nguồn xuất hiện linh khí, có thể tìm được trận điểm!
- Tốt, chúng ta nhanh đi tìm!
Trương Tứ Phong nghe xong, rất nhanh chạy về phía rừng cây, nhưng đã bị Tần Thiên một thanh kéo lại.
- Bình tĩnh, đạo trưởng, ta cũng không muốn cứu ngươi lần thứ hai!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói, Trương Tứ Phong lúc này mới nhớ tới, trong rừng cây còn có đám dây leo màu xanh sẫm kia, sắc mặt tái nhợt, không dám đi loạn.
Tần Thiên quay sang Yêu Dạ nói:
- Chúng ta muốn đi vào bên trong tìm kiếm điểm linh khí, đầu tiên phải giải quyết rừng cây trước mặt mới được, không biết Yêu Dạ huynh có ý gì không?
Tần Thiên vừa nói một bên chỉ vào rừng cây phía trước nói.
Yêu Dạ rất là nghi hoặc nhìn Tần Thiên, khó hiểu hỏi:
- Lời này của Tần huynh là có ý gì, hẳn là trong rừng cây kia còn có cái gì không ổn?!
- Có, có một loại dây leo màu xanh sẫm, không biết số lượng cụ thể, nhưng ta dám đoán chắc, ở trong phạm vi một hai ngàn mét phía trước chúng ta, chỉ sợ đều là bọn chúng. Muốn đi vào bên trong tìm kiếm trận điểm, nhất định phải đi qua chỗ đó, cho nên đầu tiên chúng ta phải giải quyết mớ dây leo kia mới được!
Tần Thiên nhìn Yêu Dạ nói.
Yêu Dạ nhẹ gật đầu, mở miệng nói:
- Đây quả thật là có chút phiền toái, toàn bộ nơi này đều cấm pháp, muốn giải quyết những thứ này tương đối phiền phức, nhất định phải có biện pháp mới được!
Nói tới chỗ này, Yêu Dạ bắt đầu cúi đầu trầm tư. Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng này của Yêu Dạ, lại nhìn về phía Trương Tứ Phong bên cạnh, hai người mỉm cười, bộ dạng thoạt nhìn rất là gian trá.
Tần Thiên đã có phương pháp tiêu diệt những dây leo này, chỉ là Tần Thiên lại không muốn lấy ra, mà là muốn nhìn Yêu Dạ định làm như thế nào. Đầu tiên là vì bảo vệ vũ khí của hắn không bị phát hiện, để cho bản thân có thủ đoạn bảo vệ tính mạng. Dù sao cũng chỉ mới quen biết Yêu Dạ, không chừng đối phương lúc nào sẽ muốn giết chết hắn. Chỗ này thế nhưng mà là nơi giết người đoạt bảo, bạn bè không nhận, Tần Thiên cũng không dám đem thứ bảo vệ bản thân tùy tiện lộ ra. Thứ hai, là để nhìn xem Yêu Dạ có thành ý hợp tác hay không, miễn cho lừa được hai người bọn họ thì phiền toái.
- Không có biện pháp gì hay, như vậy đi, Hùng trưởng lão, vất vả cho ngươi rồi, chúng ta trực tiếp phá hư hết tất cả rừng rậm này!
Yêu Dạ nghĩ một lát, ngẩng đầu nhìn về phía bên cạnh Hùng Kinh Thiên.
- Không có vấn đề, phá hư những thứ này lão Hùng ta thích nhất, xem ta!
Hùng Kinh Thiên vỗ vào ngực cam đoan nói, thái độ rất là tự tin, đi tới phía rừng rậm bên cạnh.
Tần Thiên xem xét, vội vàng nói:
- Hùng trưởng lão, nghĩ lại đi, những dây leo này thật không đơn giản, người bên trong bị những dây leo này treo cổ không ít hơn 100. Không có tuyệt đối nắm chắc ngàn vạn không được tùy tiện!
- Yên tâm, tiểu tử, xem ta đây!
Hùng Kinh Thiên nói.
- Tần huynh, huynh cứ yên tâm đi, Hùng trưởng lão nói không có vấn đề, tất nhiên không có vấn đề!
Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên nói, Tần Thiên nhìn thấy hai người bọn họ đều nói như vậy, không có tiếp tục ngăn cản, đứng ở một bên nhìn xem biểu hiện của Hùng Kinh Thiên.
Hùng Kinh Thiên miễn cưỡng bước đi đã đến bên rừng rậm, hai tay mạnh mà đập vào lồng ngực của hắn, đồng thời gào thét lên.
- Rống... !
Một tiếng gấu gầm rú cực lớn vang lên, sau một khắc, vốn là Hùng trưởng lão hơn hai mét đột nhiên trở nên cao lớn, ngang dọc đều bắt đầu phát triển, toàn thân bộ lông màu đen dài ra, đen nhánh bóng loáng, rất là cứng rắn, như là kim châm. Hùng trưởng lão đã biến thành bản thể của chính mình, ở chỗ này không thể dùng năng lượng, nhưng biến hóa bản năng lại cho phép.
Hùng trưởng lão rất nhanh đã biến thành một con gấu đen cao mười mét, nhưng đây chỉ là mới bắt đầu, theo âm thanh gào thét của Hùng trưởng lão, thân thể của hắn tiếp tục biến lớn hơn. Từ hơn mười mét biến thành hai mươi mấy mét, đến ba mươi mấy mét, hơn bốn mươi mét... một mực, đã tăng tới hơn một trăm mét, giống như một ngọn núi nhỏ, cực kì khủng bố. Hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong chứng kiến đều sợ ngây người, đều thầm nghĩ:
- Khó trách Hùng Kinh Thiên có tự tin như vậy, vãi chưởng, thì ra sẽ biến lớn đến vậy. Bộ dạng hiện tại của Hùng Kinh Thiên, muốn nghiền nát cánh rừng rậm này quả thực là dễ dàng.
- Rống... !
Hùng Kinh Thiên gầm lên giận dữ, cả người nặng nề tiến vào trong rừng rậm, lợi dụng thân thể của hắn, tiến hành phá hủy, tay chân thân thể toàn bộ bắt đầu tiến hành. Thân thể khổng lồ trực tiếp lăn qua lăn lại lên rừng rậm, những cây cối cao lớn hơn 10m ở trước mặt của hắn thật giống như cây tăm, tùy ý đã bị bẻ gãy, cực kỳ hung tàn.
Giờ phút này, trong rừng cây, vô số dây leo màu xanh sẫm cũng thế bắt đầu hành động, đồng loạt bò tới quấn quanh Hùng Kinh Thiên, rất nhanh cản trở tứ chi của Hùng Kinh Thiên, ngăn cản bước tiến của hắn.
- Rống... !
Hùng Kinh Thiên căn bản không quan tâm, gầm lên giận dữ, toàn bộ thân thể khổng lồ lăn một vòng đến phía trước, rất nhanh lăn ra xa hơn 1000m, tất cả dây leo trực tiếp bị kéo đứt. Thú tính của Hùng Kinh Thiên bộc phát, mãnh liệt dùng nắm đấm của mình nện xuống mặt đất, trực tiếp khiến cho mặt đất đều đấm sập, ném ra vô số hố to, chăm chú vài phút, khắp rừng rậm đã bị Hùng Kinh Thiên phá hủy, biến thành một mảnh hoang tàn.
Nhưng mà Hùng Kinh Thiên thật giống như làm đến phát nghiện, cực kỳ hưng phấn, phá hủy khu vực phía trước lại chưa đủ, tiếp tục đi sâu vào trong rừng rậm phá hủy, không ngừng gầm rú, trông giống như một máy ủi đất cỡ lớn, lực phá hoại vô cùng lớn, không chút nào thấp hơn hoả tiễn của Tần Thiên.
- Hùng trưởng lão, quả nhiên lợi hại!
Tần Thiên tán dương hô to.
- Hùng trưởng lão tuy bị cấm pháp, nhưng năng lực thú tính của ông ấy vốn vẫn tồn tại. Phá hư những thứ này, với ông ấy mà nói chỉ là chút lòng thành mà thôi. Thế nào, Tần huynh, huynh nên tin tưởng bọn ta!
Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên cười nói.
- Khục khục... Yêu Dạ huynh nói đùa, ta như thế nào không tin bọn huynh, ta một mực đều tin tưởng!
Tần Thiên lúng túng nói, thầm nghĩ:
- Không nghĩ tới tên Yêu Dạ kia quả thật không đơn giản, rõ ràng nhìn ra mình viện cớ. Quả nhiên, có thể xưng là nhân vật thiên tài, không có một chút nào là loại người ngu dốt, không phải dễ dàng bị lừa gạt!...