Hùng Kinh Thiên dùng sức phá hoại trực tiếp mở ra cho mọi người một tiền đồ tươi sáng, cực kỳ hung tàn. Nếu không phải Yêu Dạ gọi hắn dừng lại mà nói, chỉ sợ hắn sẽ đem toàn bộ nơi này đều phá cho nát bấy, cả những ngọn núi cao kia chỉ sợ hắn cũng trực tiếp phá hủy.
- Tần huynh, đạo trưởng, chúng ta vào đi thôi!
Yêu Dạ nhìn sang hai người Tần Thiên nói, rất nhanh dẫn đầu đi vào bên trong. Tần Thiên và Trương Tứ Phong theo sát ở sau lưng, mọi người vừa đi một bên tìm kiếm vị trí có linh khí nồng nặc nhất.
Chỉ chốc lát, đã tập trung vào một chỗ, ở phía trước bên phải của mọi người, vị trí đoán chừng xa hơn mười kilomet, bên đó có linh khí nồng nặc nhất. Ngọn núi bên kia cũng thế cao nhất, cây cối rậm rạp nhất, cao lớn nhất, đây đều là lợi ích có được nhờ sự giúp đỡ của thiên địa linh khí, đất đai xung quanh màu mỡ, mới khiến cho những cây cối này trở nên cao rậm rạp như thế, giống như thực vật thụ ánh mặt trời hơn, lớn lên sẽ tươi tốt hơn.
Đã tập trung vào vị trí, mọi người nhanh chóng tiến đến bên đó. Yêu Dạ ra lệnh cho Hùng Kinh Thiên mở đường ở phía trước, Hùng Kinh Thiên tỏ vẻ rất vui vẻ, trời sinh bản chất chính là vua của phá hoại, hưng phấn mở đường cho mọi người, nơi hắn đi qua không có một chỗ nào là hoàn hảo.
Đã có Hùng Kinh Thiên mở đường, mọi người đi vô cùng bằng phẳng, cái gì cũng chưa gặp qua, để cho Tần Thiên cảm giác được sự mạnh mẽ, khoáng đãng trước nay chưa có.
- Hoàng tử, có người đi theo phía sau chúng ta!
Đúng lúc này, âm thanh của Hạc Vô Song vang lên. Ba người Tần Thiên lập tức nhìn sang phía sau, chứng kiến từ xa một thanh niên ăn mặc một bộ áo giáp màu vàng và một tên tiểu hòa thượng đầu trọc đang hướng phía bên này chạy tới.
- Mẹ nó, thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, hai thằng này rõ ràng không chết, đã đuổi tận đây. Đạo trưởng, chúng ta có báo thù hay không?!
Tần Thiên nhìn thấy hai người bọn hắn bên kia đối với Trương Tứ Phong nói, hai người kia chính là thái tử Đông Thắng và tiểu hòa thượng Phật môn.
- Đương nhiên là muốn, trên người hai tên khốn kiếp kia khẳng định có rất nhiều thứ đáng giá, chúng ta phải lấy hết toàn bộ!
Trương Tứ Phong hưng phấn nói.
- Là thái tử Đông Thắng và Phật đồng Phật môn, không nghĩ tới bọn hắn rõ ràng đuổi theo tới!
Yêu Dạ nhìn thấy hai người bọn hắn bên kia lầu bầu nói, trong giọng nói dường như mang theo ngữ khí tức giận.
- Yêu Dạ huynh hẳn là bọn hắn đã ngáng chân các huynh mà tập kích?
Tần Thiên hỏi.
- Ừm, chúng ta đi được nửa đường lọt vào tập kích của bọn hắn, nếu không nhờ Hạc trưởng lão, e là bọn ta đã chết khi trong tay bọn hắn. Tần huynh, đạo trưởng, nghe ngữ khí của hai người, dường như cũng bị bọn hắn tập kích, không bằng chúng ta liên thủ, giết bọn chúng đi như thế nào?
Yêu Dạ nhìn hai người Tần Thiên đề nghị nói.
- Vô lượng thọ Phật, ta tiếp nhận!
Trương Tứ Phong miệng đầy đồng ý nói.
- Ta cũng tiếp nhận!
Tần Thiên cũng lập tức đồng ý.
- Thật tốt quá, hai người kia vô cùng cường đại, chỗ này cấm pháp, nhưng bọn hắn vẫn rất mạnh, tốc độ cực kỳ nhanh. Hơn nữa, trong tay bọn họ còn có Diệt thần lôi cường đại, chúng ta phải cẩn thận với Diệt thần lôi của bọn hắn, vô cùng khủng bố. Dưới tình huống không có pháp lực, cao thủ cảnh giới tám sao cũng có thể bị diệt sát, bị đánh trúng, chúng ta có khả năng sẽ chết mất!
Yêu Dạ dặn dò hai người Tần Thiên nói.
- Hừ! Diệt thần lôi tính toán cái gì, Đạo gia ta có súng, có pháo, có thể tiến công ở cự ly xa, bọn hắn căn bản không tiến lại gần đã bị chúng ta giết chết!
Trương Tứ Phong đắc ý nói, thò tay đem súng lấy ra, bộ dáng rất là hung hăng càn quấy.
- Đây là cái gì, đạo trưởng?
Yêu Dạ nhìn vào cây súng trên tay Trương Tứ Phong hỏi, ngay từ đầu hắn cũng rất muốn biết, bất quá tìm không có cớ để hỏi, hiện tại rốt cục có thể.
- Cái này gọi là súng, còn có cái này, gọi là hoả tiễn, đợi chút nữa cho huynh nhìn thấy uy lực của những binh khí này!
Tần Thiên nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Yêu Dạ cười nói, nhanh lấy ra hoả tiễn và súng của chính mình, nắm vừng ở trên tay, lộ ra vẻ mặt so với Trương Tứ Phong càng thêm hung hăng càn quấy.
Giờ phút này, từ xa, thái tử Đông Thắng và tiểu hòa thượng đầu trọc đều phát hiện đám người Tần Thiên.
- Hừ! Rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi, tiểu tử, lúc này đây, ta xem ngươi như thế nào chạy!
Thái tử Đông Thắng nhìn thấy Tần Thiên bên này lộ ra vẻ mặt vô cùng phẫn nộ, tên tiểu hòa thượng kia thì tương đối nhạt định, nhưng trong ánh mắt cũng thế lộ ra tí ti sát ý.
Cả hai đối với Tần Thiên đều có tâm ý giết chết cho thống khoái, bởi vì hai người bọn hắn đều bị Tần Thiên mắng nhiếc. Nhất là Thái tử Đông Thắng, bị chửi là chó sinh ra, mắng trở thành con của Tần Thiên, đường đường là con cháu của hoàng tộc, rõ ràng bị người khác nhục mạ như thế, há có không báo thù cho được.
Tên tiểu hòa thượng đối với Tần Thiên thù hận thì càng nhiều hơn nữa đến từ việc muốn độ hóa Tần Thiên để tích góp từng tí một công đức, mặt khác không có gì. Nhưng ngược lại hắn càng thêm thống hận Trương Tứ Phong, bởi vì Trương Tứ Phong là Đạo gia, Phật gia và Đạo gia từ trước đến nay không cùng nằm chung một chuyến tuyến, vẫn luôn ở trạng thái tử địch.
- Hừ! Tần Thiên, rõ ràng dám nhục mạ bổn thái tử, xem ta lần này như thế nào tạc nát bấy ngươi!
Thái tử Đông Thắng nhìn sang Tần Thiên bên kia, trong miệng lộ ra dáng tươi cười âm tàn, trong tay lấy ra một quả cầu nhỏ màu đen, đây chính là Diệt thần lôi, uy lực cực kỳ khủng bố. Chế tạo ra nó cũng vô cùng đắt đỏ, mỗi một quả trị giá 50 vạn khối hạ phẩm Thiên Nguyên thạch, là thứ đồ vật thuộc về thổ hào mới có khả năng sở hữu.
- Thái tử chậm đã, ta thấy nên bắt hắn lại, chờ ta đã luyện hóa được hắn, sau đó sẽ cho ngươi nổ chết hắn báo thù, như thế nào?
Tên tiểu hòa thượng bên cạnh đề nghị nói, độ hóa Tần Thiên hắn sẽ tích được đại công đức, nếu như bị thái tử Đông Thắng nổ chết, vậy thật tựu lãng phí.
- Hừ! Bổn thái tử muốn giết hắn, như vậy nhất định phải giết hắn, trừ phi ngươi lấy ra đồ vật gì khiến bổn thái tử để mắt đến thì trao đổi, bằng không mà nói, căn bản không có khả năng!
Thái tử Đông Thắng nhìn tên tiểu hòa thượng lạnh lùng nói, hiển nhiên, hai người bọn hắn có quan hệ không mấy hòa hợp, chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi.
Tên tiểu hòa thượng nghe xong, lập tức khó xử, tên thái tử Đông Thắng này cái gì không có, muốn có đồ vật vừa mắt hắn, tất nhiên sẽ vô cùng trân quý, trong tay tên tiểu hòa thượng kia cũng không có gì vật trân quý, muốn trao đổi, rất phiền toái.
- Như vậy đi, thái tử, bần tăng đáp ứng với ngươi một yêu cầu, về sau ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ, ta nhất định giúp ngươi, ngoại trừ để cho ta chết, những thứ khác ta một mực quyết không chối từ, như thế nào!
Tên tiểu hòa thượng nhìn sang thái tử Đông Thắng nói.
Thái tử Đông Thắng nhìn hắn một hồi, nghĩ ngợi đôi chút, sau đó nhẹ gật đầu nói:
- Tốt, tiểu hòa thượng, đây chính là ngươi nói, ta tin tưởng, ngươi cũng không dám nói dối không thực hiện, bằng không mà nói, đối với người tu Phật như sẽ sinh ra tâm ma!
- Đây là đương nhiên, chuyện bần tăng đã đồng ý chắc chắn sẽ không nuốt lời, ngươi cứ việc yên tâm!
Tên tiểu hòa thượng nói.
- Tốt, ta đây sẽ đem Tần Thiên giao cho ngươi, những người khác ta giết hết toàn bộ, quyết định vậy đi!...
Tần Thiên bên này,
Giờ phút này, Tần Thiên đã cầm hoả tiễn nhắm ngay tên thái tử Đông Thắng bên kia. Hai phe cách nhau bất quá chỉ một kilomet, hoàn toàn ở trong tầm bắn, vô cùng hoàn mỹ.
- Hừ! Mẹ của ngươi tên thái tử khốn nạn và con lừa đầu trọc chết bầm, hôm nay lão tử sẽ tiêu diệt các ngươi!
Tần Thiên nhìn sang bọn người thái tử Đông Thắng lạnh lùng nói, nói xong mạnh mà bóp lấy cò súng.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, lập tức, hoả tiễn liền bay vụt đi ra ngoài. ...