Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1648 - Chương 1653: Chém Đứt Một Tay

 Chương 1653: Chém Đứt Một Tay Chương 1653: Chém Đứt Một Tay Chương 1653: Chém Đứt Một Tay

Hỏa tiễn nhanh chóng bay vụt tới bọn người Thái tử Đông Thắng bên kia, bay đến đỉnh đầu của bọn hắn trên không, trực tiếp nổ tung, lốm đa lốm đốm điểm nhỏ màu xanh da trời rơi sụp xuống bao trùm phạm vi hơn trăm mét, trông giống như tuyết rơi, đã rơi vào trên mặt đất.

- Chuyện gì xảy ra, đây là vật gì?

Thái tử Đông Thắng nhìn thấy chút chít điểm nhỏ màu xanh da trời rơi vào trên người hắn nghi ngờ nói.

- Thái tử, ta cảm thấy đây không phải vật gì tốt, chúng ta tranh thủ thời gian rời đi mới đúng, ta có dự cảm không tốt!

Tên tiểu hòa thượng nghi ngờ nói.

- Nói rất đúng, chúng ta... !

Tên Thái tử lời còn chưa nói hết, đột nhiên ngay lúc đó phát hiện cơ thể hắn chợt hạ nhiệt độ, cả người liền bị đông lại. Tên tiểu hòa thượng bên kia cũng giống như vậy, cả người đều bị đông cứng. Lập tức hai người bọn hắn sắc mặt đại biến, một loại dự cảm không tốt xông lên trong lòng.

- Oanh!

Đột nhiên tầm đó, hai người bọn hắn còn chưa kịp phản ứng, trên người bọn họ, còn có xung quanh bọn hắn, trực tiếp bắt đầu nổ tung, cả người bị tạc bay lên.

- A!

- A!

Hai tên thái tử Đông Thắng và tiểu hòa thượng rất nhanh bị tạc bay cao hơn 10m, phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thống khổ, cả người bay lên trên cao, sau đó trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, ngã xuống bạo tạc nổ tung nằm bên trong hố to.

Uy lực cấp bậc bảy sao vẫn không đến mức nổ chết hai người bọn hắn, nhất là có hộ giáp bảo vệ trên người, nhưng mà bị thương là khó tránh khỏi. Thái tử Đông Thắng mặc kim giáp thượng phẩm phòng ngự, bạo tạc nổ tung không có thương tổn đến thân thể của hắn. Nhưng mặt của hắn không có kim giáp phòng ngự nên bị nổ cho máu thịt mơ hồ, khuôn mặt hé mở đều bị hủy, hiến máu rầm rầm chảy xuống, nếu không phải hắn cường hãn, đoán chừng đã trực tiếp nổ chết.

Tên tiểu hòa thượng thì càng thảm, hắn không có gì phòng ngự, y phục của hắn bất quá chỉ là Phật y bình thường mà thôi, nhưng mà hắn vô cùng cường hãn, cho nên chỉ quần áo nổ tung mất, toàn thân không mảnh vải che thân, bị tạc trơn bóng nằm trên mặt đất, chim con có lông đều bị tạc cho không còn, toàn thân bị tạc đen sì, thoạt nhìn cực kỳ buồn cười.

Giờ phút này, Tần Thiên bên này, nhìn thấy đã bắn trúng mục tiêu, sau đó nhanh chóng dẫn đầu xông đến, tốc độ cực kỳ nhanh, như là tia chớp. Tốc độ của Yêu Dạ và Trương Tứ Phong bọn hắn cũng không chậm, chỉ là không có thuấn di yêu nghiệt như Tần Thiên, cách nhau một mảng lớn khoảng cách.

Ngay lúc này, tên thái tử Đông Thắng và tên tiểu hòa thượng đã từ trong hố vọt ra, vừa vặn đón nhận Tần Thiên.

- Đi chết đi!

Tần Thiên nhìn thấy thái tử Đông Thắng lao tới quát to, nhanh chóng vọt tới, cả người nhảy lên trên cao, huy động chiến kiếm trong tay, hung hăng chém xuống thái tử Đông Thắng bên dưới.

Tên thái tử vừa mới từ trong hầm xông ra, căn bản không thể lường được Tần Thiên lại nhanh như vậy đã giết đến, linh hồn chi lực không cách nào vận dụng, cũng không cách nào dự liệu được. Kết quả rất nhanh đã bị Tần Thiên công kích cho choáng váng, nhìn thấy chiến kiếm chém xuống đầu của hắn, thái tử Đông Thắng căn bản không có biện pháp tránh được, vội vàng đành phải thò tay ngăn cản.

- Xíu... uuu!

- A... !

Tiếng kêu thảm thiết từ tận cùng bên trong nhất của thái tử Đông Thắng phát ra. Phát kiếm của Tần Thiên vô cùng hung ác, trực tiếp chém đứt chiến giáp thượng phẩm phòng ngự của hắn, khiến cho cánh tay của hắn bị chém đứt một nửa, rơi trên mặt đất, máu tươi lập tức như là suối phun bừng lên, phun ra đầy đất, cực kỳ đồ sộ, trên người Tần Thiên cũng dính đầy máu của hắn.

Thái tử Đông Thắng tuyệt đối không ngờ tới chiến giáp thượng phẩm phòng ngự của hắn rõ ràng bị một kiếm của Tần Thiên cho chém đứt, thoáng nghĩ:

- Chiến kiếm của Tần Thiên không thể ngờ lại sắc bén đến thế, ngay cả chiến giáp thượng phẩm phòng ngự của mình cũng bị chém đứt, quá kinh khủng, đây rốt cuộc là binh khí gì.

Nhưng mà hiện tại thái tử Đông Thắng đã không có cơ hội nghĩ ngợi về những thứ này nữa, bởi vì công kích của Tần Thiên lần nữa đã đến.

- Xíu... uuu!

Tần Thiên lần nữa huy động chiến kiếm, đối với thái tử Đông Thắng hung hăng chém xuống, lần nữa giơ chiến kiếm đối diện lấy đầu của hắn, chuẩn bị một kiếm giết chết.

Lúc này Thái tử Đông Thắng, căn bản là không có biện pháp tránh né, không có cách nào trốn tránh, bởi vì một kiếm của Tần Thiên quá nhanh quá nguy hiểm.

- Ngươi nhớ kỹ cho ta, ta nhất định phải giết chết ngươi!

Thái tử Đông Thắng nhìn Tần Thiên phẫn nộ nói, tay trái xuất hiện một phần trục cuốn, mãnh liệt triển khai, lập tức một đạo ánh sáng màu vàng chướng mắt từ bên trong nổ bắn ra, bao phủ ở trên người tên thái tử, trực tiếp đưa cả người hắn hít vào bên trong. Sau một khắc, trục cuốn trực tiếp phá vỡ không gian, lập tức biến mất, trước sau không đến một giây, vô cùng nhanh chóng. Chiến kiếm của Tần Thiên cũng không đủ nhanh đến vậy, trực tiếp bị vồ ếch chụp hụt, chém lấy không khí.

- Mẹ kiếp!

Tần Thiên mắng to một câu, một kiếm hung hăng chém vào trên mặt đất.

- Đột đột đột... !

- Tiểu hòa thượng cởi truồng, không được, nhanh xoay người lại, để cho đạo gia ta đánh vào chim con không có lông của ngươi!

Giờ phút này, Trương Tứ Phong bên kia đang cầm súng đuổi theo lấy tên tiểu hòa thượng trần như nhộng. Hạc trưởng lão đã hóa thân trở thành một con hạc trắng to lớn nhanh chóng đuổi theo, Yêu Dạ cũng ở đằng sau đuổi theo.

Tên tiểu hòa thượng được nhờ sự giúp đỡ của Tần Thiên chỉ lo giết chết Thái tử Đông Thắng, cho nên may mắn tránh được, vội vàng chạy trốn, khiến cho bọn người Trương Tứ Phong không dễ dàng đuổi theo, trực tiếp chạy tới bên bờ vực, thả người nhảy xuống.

- Vô lượng thọ Phật, tiểu hòa thượng cởi truồng, ngươi như thế nào nghĩ không thông nhảy xuống như vậy, ít nhất cũng phải để cho ta đánh chim con của ngươi trước rồi tính sau chứ!

Trương Tứ Phong đứng bên bờ vực phiền muộn nói, cơ hội tốt như vậy lại không có thể làm gì tên tiểu hòa thượng, khiến cho hắn vô cùng không cam lòng.

Tần Thiên cũng như thế, rõ ràng chém đứt một tay của tên thái tử Đông Thắng, lại để cho hắn bỏ trốn, vô cùng phiền muộn:

- Sai sót lần này đánh không chết hắn, lần sau sẽ không có cơ hội tốt như vậy nữa, không biết lúc nào mới có thể giết chết tên thái tử thúi đó.

- Mẹ nó, đợi lão tử cường đại rồi, trực tiếp giết đến tận nhà của ngươi!

Tần Thiên trong nội tâm thầm nghĩ, hung hăng dậm chân một cái.

- Tần huynh, Thái tử Đông Thắng chạy rồi sao?!

Yêu Dạ đi tới nhìn Tần Thiên nói.

- Ừm, hắn mở ra không gian trong trục cuốn trực tiếp đã đi ra khỏi Phần Tiên Tông, ta ngăn không được hắn!

Tần Thiên phiền muộn mà nói.

- Khốn kiếp, rõ ràng để cho tên tiểu hòa thượng kia trốn thoát. Đạo gia ta còn muốn đánh con chim con của hắn, thật sự là quá hời cho hai người bọn hắn!

Trương Tứ Phong cũng đi tới, vẻ mặt khó chịu nói.

- Không có việc gì, ta đã chặt bỏ một tay của tên thái tử Đông Thắng, cũng đủ cho hắn chịu đau đớn!

Tần Thiên chỉ vào một nửa cánh tay bị đứt nhuốm máu trên mặt đất nói.

- Vô lượng thọ Phật, đây chính là chiến khí thượng phẩm phòng ngự, kiếm của ngươi thật đúng là nghịch thiên. Có thể không giao cho đạo trưởng ta giám định và thưởng thức một chút không?!

Trương Tứ Phong cười tủm tỉm nhìn về phía Tần Thiên nói. Tần Thiên trực tiếp giơ chân phải lên, Trương Tứ Phong vội vàng miệng ngưng cười, vừa nói thời tiết hôm nay thật tốt một bên hướng đi ra xa.

Không thể giết chết tên thái tử Đông Thắng và tên tiểu hòa thượng, tất cả mọi người rất là tiếc nuối.

- Đi thôi, chúng ta tiếp tục lên đường!

Hạc Vô Song nhìn ba người Tần Thiên nói, nói xong câu đó lại phát hiện Tần Thiên nhìn chằm chằm vào chính mình, trên mặt cười tủm tỉm, thoạt nhìn bộ dạng rất là gian trá, lập tức một loại dự cảm không ổn xông lên trong lòng...

Bình Luận (0)
Comment