Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1649 - Chương 1654: Âm Dương Xà

 Chương 1654: Âm Dương Xà Chương 1654: Âm Dương Xà Chương 1654: Âm Dương Xà

- Ngươi muốn làm gì?

Hạc Vô Song nhìn Tần Thiên rất là khẩn trương nói.

Tần Thiên nhìn Hạc Vô Song, cười càng thêm gian trá, mở miệng nói:

- Hạc trưởng lão, nghe nói ngươi biết bay!

- Đúng vậy, ngươi muốn làm gì a?

Hạc Vô Song vô cùng hoang mang hỏi.

- Hắc hắc, ngươi xem, Hùng trưởng lão mở đường có nhiều vất vả, tốc độ cũng chậm. Nếu là ngươi có thể chở chúng ta bay qua mà nói, ta thấy cũng rất nhanh có thể tìm được trận điểm, mọi người nói có đúng hay không?!

Tần Thiên nói.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh nói một chút cũng không sai, ta tán thành!

Trương Tứ Phong nghiêm túc tỏ vẻ đồng ý với quan điểm của Tần Thiên.

- Chuyện này không được, Tần huynh, lúc trước Hạc trưởng lão mang theo bọn ta bay đi đến bị bọn người thái tử Đông Thắng tập kích, một bên cánh đã bị thương, còn chưa có khỏi hẳn, chỉ có thể miễn cưỡng tự mình bay, căn bản không có biện pháp chở người, bằng không mà nói, vừa rồi cũng đã đuổi theo tên tiểu hòa thượng kia rồi, ta cũng đã không để cho Hùng trưởng lão đi mở đường!

Yêu Dạ nói.

- À, thì ra là như vậy, vậy quên đi!

Tần Thiên không nghĩ tới Hạc Vô Song đã bị thương, khó trách vừa rồi Yêu Dạ nghĩ cách nhưng không phải là chở theo mọi người bay qua. Tần Thiên còn tưởng rằng Yêu Dạ là loại người ngu dốt, xem ra không phải.

Không thể bay, mọi người đành phải tiếp tục đi bộ. Giờ phút này Hùng trưởng lão chính ở chỗ này ra sức mở đường, giống như chết cũng không mệt mỏi, liều mạng ở trên mặt đất lăn qua lăn lại mở đường. Điều này khiến cho Tần Thiên rất là ưa thích, loại nhân viên này, đáng được ban thưởng, tấm gương a, nên ban phát cho hắn một phần thưởng chiến sĩ thi đua.

Lập tức, mọi người nhanh chóng đi theo hướng của Hùng trưởng lão bên kia đuổi đến. Hùng Kinh Thiên phá hư thêm đại khái hoàn toàn không biết bọn người Tần Thiên đi làm cái gì, chỉ lo việc phá hư của mình, hoàn toàn không nghĩ tới bọn người Tần Thiên tiến đến săn giết một phen.

Tần Thiên bọn người cũng lười nói với người giống như hắn, từ từ theo ở phía sau chờ Hùng Kinh Thiên mở đường.

- Các ngươi có phát hiện hay không, ở đây dường như rất bình yên, một chút việc đều không có phát sinh. Từ khi chúng ta vào đây đều một mạch gặp phải nguy hiểm, quái vật xuất hiện liên tục, nơi đây tiếp cận trận điểm như vậy rõ ràng không có cái gì, có gì đó không đúng!

Tần Thiên nhìn mọi người nghi ngờ nói, dựa theo tình huống bình thường mà nói, càng tiếp cận trận điểm, nên phải càng nguy hiểm.

- Không sai, ở đây bình yên có chút kì quái!

Trương Tứ Phong cũng gật đầu nói.

- Thật không, thế nhưng mà bọn ta một mạch đi tới cũng chưa gặp được cái gì, cái này rất bình thường!

Yêu Dạ nói.

- Các ngươi không gặp được cái gì đó là bởi vì bọn ta đã đến trước giúp các ngươi giải quyết, các ngươi không thấy được trên đường đi đều bị phá hủy sao. Nếu không phải chúng ta đây diệt sát đám quái vật này, các ngươi rất có thể không sống để đi đến bên này!

Tần Thiên nhìn Yêu Dạ nói, Yêu Dạ lập tức bừng tỉnh ngộ ra, khó trách trên đường đi chứng kiến nhiều mảnh vỡ thi thể và dấu vết phá hủy như vậy, thì ra đều là hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong hỗ trợ giải quyết.

- Nói như vậy thì nơi này xác thực là yên tĩnh quá mức, do có Hùng trưởng lão ở bên cạnh ra sức phá hủy, có khả năng nhờ vào thanh thế to lớn, dọa đi chút ít quái vật, nhưng mà không đến mức một chút động tĩnh cũng không có!

Yêu Dạ nói.

Tần Thiên nhẹ gật đầu, mở miệng trầm ngâm nói:

- Bão tố trước giờ đều là gió êm sóng lặng, hiện tại bình yên rất có thể kế tiếp có nguy hiểm gì kinh thiên chờ chúng ta đây!

- A!

- Oanh!

Mọi người đang nói, đột nhiên Hùng trưởng lão phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người lập tức ngã trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy lên, thân thể nhanh chóng nhỏ đi, hóa thành hình thái nhân loại.

- Chuyện gì xảy ra?

Yêu Dạ nhanh chóng chạy tới hỏi.

- Coi chừng!

Tần Thiên hô lớn, nhanh chóng nâng súng trong tay lên, nhanh chóng đi theo Yêu Dạ. hai người Trương Tứ Phong và Hạc Vô Song cũng rất nhanh đi qua, chạy tới trước mặt Hùng Kinh Thiên.

Giờ phút này Hùng Kinh Thiên đã ngã trên mặt đất, thân thể không ngừng phát run, trong miệng sùi bọt mép, làn da toàn thân xem ra là dần biến thành màu đen.

- Hùng trưởng lão, ngươi sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?

Yêu Dạ sốt ruột hô, nhưng Hùng Kinh Thiên không chút phản ứng, căn bản không mở miệng được, hai mắt nhanh chóng trở nên trợn trắng, cả người sinh mệnh lực nhanh chóng hạ thấp, sắp chết đi.

- Không cần phải nói, nhất định là trúng độc, tránh ra, ta đến thử xem!

Tần Thiên nói xong đem nội đan Cửu Nhãn Bích Thiềm ra, trực tiếp nhét vào trong miệng Hùng Kinh Thiên, để cho hắn ngậm lấy.

Nội đan Cửu Nhãn Bích Thiềm chính là thuốc hay giải bách độc, vừa gặp phải độc tính, tự động sẽ tiến hành giải độc. Sau khi cho vào trong miệng của Hùng Kinh Thiên, nhanh chóng đã phát huy tác dụng của nó, rất nhanh đã phân tán ra chất giải độc tố tiến vào trong thân thể Hùng Kinh Thiên, trong huyết mạch, giảm bớt độc tính cho ông ấy.

- Phốc!

Chân của Hùng Kinh Thiên bị tổn thương, đột nhiên lúc đó, một đạo máu tươi màu đen chảy ra trên mặt đất, đạo máu tươi này nhanh chóng chạy vội ra phía xa xa. Mọi người đúng lúc này mới hồi phục lại tinh thần, đây không phải máu tươi gì, đây là một con rắn nhỏ màu đen, lớn bằng chiếc đũa, toàn thân đen kịt, bên trên phía sau lưng có một đường sọc màu trắng tinh tế, cực kỳ rõ ràng.

- Đây là Âm Dương xà mọi người coi chừng!

Yêu Dạ la lớn, nhanh chóng rút ra chiến kiếm.

- Đừng, đây là bảo vật hiếm thấy, đừng giết nó!

Trương Tứ Phong hô lớn, vội vàng ngăn cản Yêu Dạ muốn cầm chiến kiếm chém nó. Sau đó Trương Tứ Phong nhào tới, một thanh trường mâu xuất hiện trong tay, hướng phía Âm Dương xà hung hăng đè xuống, trực tiếp đè chặt nó trên mặt đất. Con rắn Âm Dương đó kịch liệt run rẩy, thân thể cuộn tròn, muốn chạy trốn, nhưng bị Trương Tứ Phong hung hăng đè lại căn bản không muốn mất nó.

- Phốc thử!

Mạnh mà, Âm Dương xà trực tiếp hướng về phía Trương Tứ Phong hộc ra một bả chất lỏng màu trắng. Trương Tứ Phong thò tay giương lên, một tấm chắn xuất hiện ở trước mặt của hắn, chặn mớ chất lỏng kia.

- Hừ! Sớm đoán được ngươi có thể như vậy, đã sớm chuẩn bị xong!

Trương Tứ Phong đắc ý nói.

- Xì xì xì...

Đúng lúc này, tấm chắn của Trương Tứ Phong trực tiếp bốc lên khói trắng, sau một khắc, toàn bộ tắm chắn biến thành một đống chất lỏng, dọa Trương Tứ Phong kêu to một tiếng, vội vàng né tránh. Kết quả đúng lúc này trường mâu trong tay hắn cũng buông lỏng, con rắn đen kia lập tức bỏ chạy.

- Mẹ kiếp, đã chạy mất!

Trương Tứ Phong mắng to lên.

- Đạo trưởng, không cần lo lắng, còn có rất nhiều!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói.

- Thật không, ở nơi nào?

Trương Tứ Phong quay đầu lại hỏi.

- Ngay tại phía trước ngươi, đi bắt đi!

Tần Thiên chỉ vào phía xa, Trương Tứ Phong vội vàng quay đầu nhìn lại.

- Mẹ ơi!

Trương Tứ Phong sợ tới mức cả người trực tiếp ngã trên mặt đất, sắc mặt lập tức trắng bệch. Bởi vì giờ phút này, ở trước mặt hắn cách mấy trăm mét, trên mặt đất xuất hiện vô số Âm Dương xà, có lớn có nhỏ, lớn nhất có chiều dài đạt đến hơn trăm mét, vô cùng khủng bố, dẫn theo vô số bầy rắn đang nhanh chóng hướng đến bên này. Tần Thiên đánh giá thô sơ giản lược, chí ít có mấy vạn con, chuyện này phiền toái càng lớn hơn. ...

Bình Luận (0)
Comment