- Hưu!
Một đạo ánh sáng màu tím thoáng hiện trước mắt mọi người, cả người rất nhanh bị một cỗ hấp lực cường đại hút đi, một trận treo trên bầu trời, nhưng hai giây sau, mọi thứ đã được giải quyết xong, cảnh tượng trước mắt cũng thay đổi, không còn là rừng rậm núi cao, mà hiện tại ở trong một thạch động. Thạch động này chính là nơi mà đoạn kiếm màu tím trước đó đã đụng vào bên trong ngọn núi tạo thành.
Giờ phút này, ở trước mặt bọn họ, một đoạn kiếm phát ra ánh sáng màu tím bay lơ lửng ở không trung, chính là Tử Hoàng kiếm.
Xung quanh, xuất hiện mười mấy tu luyện giả, trong đó có tên tiểu hòa thượng của Phật Môn còn có những tu luyện giả khác không nhận ra, những người này đều bị vây ở trong đại trận.
- Hưu!
- Oanh!
Tử Hoàng kiếm trực tiếp bay lên phía trên, khiến đỉnh núi nổ tung tạo một cái lối đi, bay đi ra ngoài, nhất thời mọi người mới được đánh thức.
- Thánh khí đã bay đi mau đuổi theo!
Có người hô to ngay sau đó có người nhanh chóng đuổi theo. Tên hòa thượng đầu trọc nhìn Tần Thiên một cái, tạm thời không tính toán buông tha cho Tần Thiên, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tuy hắn tính toán bỏ qua cho Tần Thiên, nhưng Tần Thiên lại không bỏ qua cho tính toán của hắn.
- Yêu Dạ huynh, Hùng trưởng lão, Hạc trưởng lão, thần nữ, sau này còn gặp lại, tiểu đệ đi trước một bước. Đạo trưởng, đi, chúng ta đi giết chết tên hòa thượng kia!
Tần Thiên nhìn về phía Trương Tứ Phong hô, ngay sau đó nhanh chóng đuổi theo ra ngoài.
- Yêu Dạ công tử, sau này còn gặp lại!
Thần nữ Thiên Trì cũng nói, nhanh chóng bay đi ra ngoài, đám người Yêu tộc cũng không có chờ đợi, cũng hướng ra bên ngoài bay đi. ...
Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong vừa bay ra ngoài, nhanh chóng gọi ra hai người Thanh Nhi và Bạch Linh, toàn lực đuổi giết tên hòa thượng đầu trọc. Chỉ tiếc chính là, tên hòa thượng kia đã phát hiện đám người Tần Thiên đuổi giết hắn, trực tiếp bỏ qua việc truy tìm Tử Hoàng kiếm, hướng nơi xa trốn chạy mất, khiến cho Tần Thiên rất là buồn bực.
- Con lừa đầu trọc ngu ngốc, lần sau để cho lão tử gặp phải ngươi, chắc chắn sẽ đem ngươi đi làm món lừa quay!
Tần Thiên oán hận nói.
Đang nói, chợt, đột nhiên trong lúc một đạo ánh sáng màu tím chói mắt từ đằng xa bay vọt tới, trong nháy mắt đã xông ào vào trong thân thể Tần Thiên, biến mất không thấy.
- Tần Thiên!
Thanh Nhi và Bạch Linh nhất thời gấp gáp hô to, mắt của Trương Tứ Phong cũng trợn nhìn, bởi vì đây là Tử Hoàng kiếm, lại vừa bay trở về, tiến vào trong thân thể của Tần Thiên. Trường Tứ Phong thầm mắng, Tần Thiên có vận khí cũng thật quá tốt.
- Ta không sao, các ngươi không cần lo lắng, đi, chúng ta trước hết rời đi thôi, các nàng đi vào trước!
Tần Thiên nhìn hai người Bạch Linh nói, ngay sau đó đem hai người bọn họ thu vào trong tiểu thế giới, nhanh chóng bay đi chỗ khác. Trương Tứ Phong vội vàng theo ở phía sau.
Hai người Tần Thiên tìm một nơi không người ngừng lại. Tần Thiên vội vàng ngồi xuống, để cho Trương Tứ Phong canh gác, còn hắn nhanh chóng đem nguyên thần tiến vào bên trong tiểu thế giới, hiện ra ở trước mặt Tử Hoàng.
Giờ phút này, người đàn ông chân ngắn kia đang ở trong tiểu thế giới của Tần Thiên, đi dạo xung quanh, bộ dáng rất là thích thú.
- Tiểu tử, tiểu thế giới của ngươi không tệ, mười vạn năm trước, đã không có người có thể tạo ra một tiểu thế giới như thế này. Không nghĩ tới ngươi lại có tiểu thế giới, công pháp cùng thể chất này của ngươi cũng đủ nghịch thiên a. Nói không chừng tương lai ngươi sẽ trở thành người đứng nhất trong vạn năm tới!
Tử Hoàng nhìn thấy Tần Thiên xuất hiện cười híp mắt nói, giống như biết trước Tần Thiên sẽ xuất hiện.
Tần Thiên nhìn Tử Hoàng trầm ngâm, sau đó mở miệng nói:
- Hai trứng... Không, Tử Hoàng tiền bối, ngài như vậy không cảm thấy không tốt sao, tùy tiện xông loạn vào lãnh địa riêng tư là phạm pháp a!
- Khụ khụ... Bỏ qua cho, ta là mang đến điều tốt cho ngươi, ngươi nhìn, sau này nói không chừng ngươi gặp được phiền phức gì lớn, đến lúc đó ta sẽ cứu lấy ngươi!
Tử Hoàng cười nói.
- Thật sao, nhưng ta cảm thấy nếu ngài ở đây sẽ trở thành phiền phức rất lớn của ta!
Tần Thiên nhìn Tử Hoàng buồn bực nói, thầm nghĩ:
- Hàng này nếu tìm đến họa sát thân cho mình vậy thì thảm.
- Không có chuyện gì, không ai biết đến, tất cả mọi người cho là ta đã đi, dĩ nhiên, trừ tên đạo sĩ thúi kia. Như vậy đi, ta đi ra ngoài giết chết tên đạo sĩ thúi kia, sẽ không để cho người nào biết được, ngươi chờ ta, sẽ rất nhanh!
Tử Hoàng vừa nói liền muốn đi. Tần Thiên vội vàng ra tay ngăn cản hắn, thầm nghĩ:
- Bộ dạng này của hắn ta hiển nhiên là đã ngầm tính toán sẵn, đuổi cũng đuổi không đi, vậy thì để cho hắn ở lại, hy vọng có thể mang đến điều tốt cho mình.
- Được rồi, ngài đã nguyện ý ở chỗ này thì cứ ở đây, nhưng mà ta nói rõ trước, ngài không được lộn xộn ở bên trong này, nếu không ta sẽ chém chết ngài!
Tần Thiên vẫy tay một cái, thanh đồng chiến kiếm xuất hiện ở trong tay.
- A... !
Tử Hoàng nhìn thấy chiến kiếm trong tay Tần Thiên, nhất thời giật mình, cả người chợt lui lại phía sau, vô cùng hoảng sợ nhìn chiến kiếm trong tay Tần Thiên, thật giống như gặp phải thiên địch, khiến Tần Thiên giật mình kêu to một tiếng.
- Ngươi... Ngươi, tại sao ngươi lại có nó, thứ này ngươi lấy được từ nơi nào a?
Tử Hoàng nhìn thanh đồng chiến kiếm trong tay Tần Thiên hoảng sợ nói.
- Ngài biết nó sao?
Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
Tử Hoàng lập tức lắc đầu:
- Ta không nhận ra!
- Vậy ngài sợ cái gì chứ?
Tần Thiên nghi ngờ lần nữa hỏi.
- Ngươi tạm thời không cần quản, ngươi mau đưa nó ra xa!"
Tử Hoàng gấp gáp nói, bộ dạng rất là kiêng kỵ thanh đồng chiến kiếm.
Tần Thiên nhìn thấy thái độ của Tử Hoàng như thế, tuyệt đối không biết chuyện gì, nhìn Tử Hoàng, Tần Thiên lộ ra một nụ cười xấu xa:
- Tiền bối à, ngài như vậy cũng không giống như là không biết, nếu ngài không nói, ta liền dùng nó đánh ngài!
- Ta thật sự không biết, ta sợ là bởi vì bản năng, chiến kiếm trong tay ngươi ngươi nên biết là cái gì, là thánh khí, hắn áp chế ta, cho nên ta sợ!
Tử Hoàng với vẻ mặt lo sợ nói.
- Ngài thử một chút ta có dám hay không?!
Tần Thiên đe dọa nói.
- Ngươi... Sao ngươi không chờ nó tỉnh lại rồi hỏi nó, ta thật sự không biết!
Tử Hoàng khẳng định nói.
- Thật sự là như vậy sao? Ngài thật sự không biết?
Tần Thiên hỏi.
- Ta thề, lừa ngươi ta chết cả nhà!
Tử Hoàng vô cùng chân thật nói, Tần Thiên nhìn bộ dạng kia của hắn, không giống như là nói dối, liền bỏ qua, đem chiến kiếm ném đi ra, ngay sau đó vung tay lên, Ngọc Như Ý hiện ra ở trước mặt Tần Thiên.
Tử Hoàng nhìn thấy Tần Thiên ném thanh đồng chiến kiếm đi, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng mãnh liệt phát hiện có một đạo khí tức kinh khủng truyền tới. Vừa nhìn, trong tay Tần Thiên lần nữa xuất hiện một cây Ngọc Như Ý, Tử Hoàng thiếu chút nữa hỏng mất.
- Tiểu tử kia ngươi từ nơi nào mà có, trong tay ngươi lại nắm giữ hai thứ, ngươi là người sao, mau lấy ra!
Tử Hoàng nhìn Tần Thiên lần nữa gấp gáp nói.
- Chẳng lẽ đây cũng là thánh khí?
Tần Thiên nghi ngờ nói.
- Nói nhảm!
Tử Hoàng nói.
Tần Thiên không nghĩ tới trong tay hắn lại có hai loại thánh khí, không biết Tây hoàng dược đỉnh còn có cánh cửa kia có phải thánh khí hay không. Có nên lấy ra cho Tử Hoàng xem một chút hay không, nhưng khi Tần Thiên nhìn thái độ kia của Tử Hoàng dường như là không thích, nên là thôi.
- Khụ khụ... Hai trứng... Tử Hoàng, ngài nói ngài không biết, nhưng vừa rồi ngài nói ta lại năm giữ được cả hai loại thánh khí, lời này là có ý gì, ta làm sao nghe thấy không giống như là ngài không biết vậy?!
Tần Thiên nghi ngờ hỏi tiếp.
- A... Phải không... Cái này... Ý của ta là, ngươi có được cả thánh khí năng lượng công kích cùng với thánh khí nguyên thần công kích, ngươi không nên hiểu lầm!
Tử Hoàng vội vàng nói.
Nhưng Tần Thiên hiển nhiên sẽ không dễ dàng tin lời hắn ta nói, nhìn bộ dạng của Tử Hoàng, tuyệt đối là biết gì đó. Chỉ tiếc là người này chết cũng không muốn nói, trong đó cũng không biết có ẩn tình gì. Tần Thiên quyết định phải đào một chút gì đó.
- Được rồi, ngài đã nói không biết ta đây sẽ không hỏi ngài. Nhưng mà Tử Hoàng tiền bối, có chuyện ta muốn nói một chút với ngài. Ngài nhìn xem ngài ở chỗ này của ta đúng không, ngài phải biết rằng, xã hội bây giờ cái gì cũng phải cần tiền, ngài ở chỗ nhất định phải nộp tiền thuê nhà tiền ăn uống... đúng không. Như vậy đi, ta cũng vậy không cần ngài trả tiền thuê nhà gì, chỉ cần thỉnh thoảng trong lúc ta cần sự giúp đỡ ngài ra giết người giúp ta là được rồi, không có vấn đề gì chứ. Nếu như ngài không đáp ứng, ta sẽ để cho hai kiện thánh khí này chơi đùa với ngài!
Tần Thiên cười híp mắt nhìn Tử Hoàng nói.
Tử Hoàng:
- ... !...