Tần thiên nhìn bọn tu luyện giả trước mặt vô cùng lớn lối, không một chút để vào trong mắt, nhìn bọn họ cười cười, ngay sau đó vung tay lên, Thanh Nhi cùng với Bạch Linh liền hiện ra ở trước mặt mọi người, khí tức của cao thủ cảnh giới tám sao trong nháy mắt phát ra.
Trước đó những tên kia còn nói rầm rĩ vừa nhìn thấy hai người Thanh Nhi và Bạch Linh đã u mê, toàn bộ ngay tại chỗ trưng ra bộ mặt lỗ mãng, vẻ mặt thật khó coi giống như ăn cứt.
Tử Kim La lại càng bị làm cho sợ đến thiếu chút nữa từ trên cao rơi xuống, thầm nghĩ:
- Khó trách Tần Thiên có thể kiêu ngạo như vậy, đối mặt nhiều cao thủ như vậy cũng không sợ, thì ra là ẩn dấu cao thủ, có hai cao thủ cảnh giới tám sao theo bên người, cái này chết chắc, làm sao đánh được, chạy trối chết quan trọng hơn.
- Thanh Nhi, Linh Nhi, giữ tên tiểu tử kia lại cho ta, những thứ khác tùy hai nàng xử lý!
Tần thiên nói, hai người bọn họ gật đầu, ngay sau đó Bạch Linh vung tay lên, trực tiếp thả ra một kết giới đạt cảnh giới tám sao ra ngoài, bao phủ tất cả mọi người, đem toàn bộ mọi người vây ở nơi này, muốn chạy cũng không được.
Mọi người vừa nhìn, lập tức trợn tròn hai mắt, sau đó điên cuồng hướng dọc theo kết giới xông ra, chỉ tiếc chính là ở dưới kết giới do cao thủ cảnh giới tám sao bố trí, bọn hắn làm sao có thể xông phá. Bất luận bọn họ làm sao phí sức lực, làm sao hung hăng đánh vào trên kết giới, cũng không làm nên chuyện gì.
Tử Kim La gấp đến độ xoay quanh, lần này hắn cũng không có trục cuốn để chạy trốn, bởi vì lúc trước hắn ở trong này đã chạy trốn qua một lần, dùng hết trục cuốn, bây giờ không thể làm gì.
- Đạo hữu, cũng chỉ là hiểu lầm, vừa rồi cũng là hiểu lầm, giơ cao đánh khẽ được không?
Rốt cục, một tên trong đó gánh không được nữa, hướng về phía Tần Thiên mở miệng cầu xin tha thứ, mặc dù rất mất mặt, nhưng không có biện pháp trốn khỏi, so với mất mặt, tính mạng càng quan trọng hơn, mất mặt thì chỉ mất mặt.
- Đúng vậy, đạo hữu cũng là hiểu lầm, cũng là cái tên kia lừa dối bọn ta!
Một tên tu luyện giả khác trực tiếp chỉ vào Tử Kim La nhìn sang Tần thiên nói.
- Là hắn, đúng vậy, chính là hắn, bất cứ chuyện gì cũng không liên quan đến bọn ta. Đạo hữu, ngươi muốn giáo huấn thì dạy dỗ một mình hắn là được, bọn ta không làm gì ngươi, chỉ đi ngang qua mà thôi, thuần túy là đi ngang qua!
Đám người tu luyện giả rối rít cầu xin tha thứ, cùng với bộ dạng lớn lối vừa rồi hoàn toàn là khác nhau.
- Vô lượng thọ Phật, đám người các ngươi thật không biết xấu hổ, mới vừa rồi còn vô cùng lớn lối đòi giết bọn ta. Bây giờ lại không có chút nào cảm thấy hổ thẹn cầu xin tha thứ, tự mình đánh mặt mình, xảy ra chuyện thì trốn tránh trách nhiệm, đạo gia ta thật vô cùng xem thường các ngươi!
Trương Tứ Phong chỉ vào bọn họ mắng, trong mắt tràn đầy sự khinh bỉ.
Mọi người nghe xong đối mặt nhìn nhau.
- Hừ! Một đám đồ bỏ đi, các ngươi muốn sống, như vậy ta cho các ngươi một cái cơ hội, tự phế đi kinh mạch, sau đó theo chui qua háng của ta, ta sẽ tha cho các ngươi, như thế nào?
Tần thiên nhìn bọn họ từ từ nói.
- Đúng đúng, chính là như vậy, dù sao các ngươi cũng không biết xấu hổ, chút nhục nhã này cũng không coi vào đâu. Đến đây đi, chui xuống háng của hắn xong lại chui dưới đáy quần của ta. Chưa từng có cao thủ chui qua háng của ta, không biết sẽ có cảm giác như thế nào, thử nghĩ đã có chút ít kích động... Vô lượng thọ Phật!
Trương Tứ Phong vô sỉ mà nói.
Đám người bọn hắn nghe nhất thời vô cùng tức giận, vừa rồi cầu xin tha thứ cũng đã là hạn độ lớn nhất của bọn hắn. Không nghĩ tới Tần thiên còn ác hơn, lại muốn bọn họ tự phế tu vi, còn muốn chui qua háng của hắn, chuyện này so với việc để cho bọn họ tự sát còn thống khổ hơn.
- Tiểu tử, không nên quá kiêu ngạo, có người cầu xin người tha mạng, ngươi nghĩ rằng bọn ta thật sợ ngươi sao?
Một tên tu luyện giả không nhịn được đứng lên cả giận nói.
- Không tệ, tiểu tử, làm việc gì cũng đừng quá kiêu ngạo mà không lượng sức mình, nên chừa lại một đường lui, ngày sau còn gặp nhau!
Có một tên tu luyện giả khác cả giận nói.
- Đúng thế, chính là như vậy!
- Không sai, không nên quá kiêu ngạo!...
Bọn người tu luyện giả vừa rồi cầu xin tha thứ tức giận chỉ vào Tần thiên quát, sắc mặt vô cùng tức giận.
Tần thiên nhìn bọn họ, nở một nụ cười, cả người làm ra bộ dạng như vật vô hại, cười híp mắt nói:
- Nói rất hay, đáng tiếc, ta chính là như vậy, ta chính là lớn lối, ta chính là muốn nhục mạ các ngươi. Các ngươi có thể làm gì ta, đánh ta sao, cắn ta sao, tới đây, đến nào, các ngươi có lá gan này sao. Hừ, một đám đồ bỏ đi, muốn giết ta giết không được, lại giảng đạo lý với ta. Đáng tiếc tiểu gia ta không để mình bị đẩy vòng vòng!
Những lời này của Tần thiên có thể nói là lớn lối vô cùng, đám người kia giờ phút này cũng nhịn không được nữa.
- Giết hắn đi, cao thủ cảnh giới tám sao thì thế nào, không thử đánh làm sao biết có thất bại hay không, mọi người cùng nhau giết chết bọn chúng!
Một tên tu luyện giả hô lớn.
- Đúng vậy, giết chết bọn hắn!
Lại có một tên tu luyện giả cả giận nói, tất cả bọn hắn cũng rối rít hướng về phía Tần Thiên bên này, khí thế có chút hung mãnh. Tử Kim La núp ở phía sau cùng, nghĩ tới chuyện làm sao thừa dịp hỗn loạn chạy trốn, chỉ tiếc chính là, Tần thiên đã ngăn cản hắn, không để cho hắn chạy trốn.
- Kẻ thù thì nhất định phải diệt, huống chi còn là Tần thiên ta!
- Hừ! Xem ta như thế nào đánh chết các ngươi!
Thanh Nhi động thủ trước, hướng đám tu luyện giả bên này vọt tới. Còn Tần thiên thì biến mất tại chỗ, ẩn thân bay đến phía sau Tử Kim La. Giờ phút này Tử Kim La còn đang suy nghĩ làm sao chạy trốn, căn bản không có chú ý Tần thiên ở nơi nào.
- Tử Kim thái tử, đang suy nghĩ gì đấy!
Tần thiên cười híp mắt hiện ra trước mặt của hắn.
- A... Ngươi tại sao lại ở chỗ này?
Tử Kim La chợt nhìn thấy Tần thiên xuất hiện ở trước mặt hắn, dọa cho hắn liên tục bay ngược.
- Hừ! Ngươi thử nói xem!
Tần thiên lạnh lùng nói, đột nhiên, khí tức cả người hoàn toàn bộc phát, trong nháy mắt thực lực từ cảnh giới sáu sao cấp chín trực tiếp đột phá đến cảnh giới bảy sao cấp hai, sát khí màu đỏ như máu đáng sợ bạo phát ra. Cả người cũng được bao phủ bởi làn khí màu đỏ, thoạt nhìn thật giống như ma quỷ. Sắc mặt của Tử Kim La vào giờ khắc này trực tiếp tái nhợt, hoàn toàn không nghĩ tới Tần thiên lại đạt đến cảnh giới bảy sao cấp hai, mới bao lâu không gặp mặt, lại trở nên mạnh mẽ như thế, bản thân hắn cũng mới ở cảnh giới bảy sao một cấp.
- Tử kim thái tử, đến đây đi, để cho ta đưa ngươi đi gặp đám trưởng lão đã chết của ngươi!
Tần thiên nhìn Tử Kim La lạnh lùng nói, nhanh chóng vọt tới bên cạnh Tử Kim La, một quyền hung hăng ngươi đập vào trên người hắn, không phải tốc độ như bình thường, mà chỉ bằng cái chớp mắt đã giết đến trước mặt hắn.
Tử Kim La kinh hãi, hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ của Tần Thiên lại nhanh như vậy, muốn tránh né cũng không kịp, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nghênh đón một quyền.
- Thình thịch!
- A... Tay của ta!
- Oanh!
Hai quyền tương giao, quả đấm của Tần thiên tràn đầy năng lượng bạo tạc, một quyền đi xuống, rất nhanh đã oanh tạc cho Tử Kim La ngã xuống đất mặt, trực tiếp tạc ra một hố to. Trong nháy mắt tay phải của Tử Kim La bị đánh cho không thể cử động, trực tiếp mất đi sức chiến đấu.
- Hưu!
Tốc độ của Tần thiên vô cùng nhanh, hắn lao thẳng xuống bên dưới, hướng về phía Tử Kim La từ trong hố muốn bay lên một quyền hung hăng đập xuống.
- Oanh!
- A... !
Tử Kim La từ trong hố to bay lên, còn chưa kịp bay lên cao, trong nháy mắt đã bị Tần thiên một quyền đập vào trên mặt, cả người một lần nữa bị nện trở về trong hố. ...