Mộng Vũ vừa mới nhận được tin tức, nói Tần Thiên đã trở về, vì vậy nhanh chóng dừng việc tu luyện, rất nhanh hướng phía bên này chạy tới. Cô ấy không nghĩ đến khi tới đây đã chứng kiến Tần Thiên và Tiêu Du ở trong này sờ soạng lẫn nhau, hôn môi, lập tức cả người sững sờ tại chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn xoát một chút đã đỏ lên.
Hai người Tần Thiên sửng sốt mười mấy giây đồng hồ, sau đó phục hồi lại tinh thần. Tiêu Du vội vàng lấy tay Tần Thiên ra, rất nhanh đã rời khỏi vòng tay ôm ấp của Tần Thiên, vội vã đi ra bên ngoài, mắc cỡ chết người ta rồi, không mặt mũi nào nhìn ai.
- Khục khục... Chuyện này, muội không nên hiểu lầm, ha ha, chúng ta chỉ là đang chơi trò chơi... Cái kia, khí trời thật tốt, ha ha, có hứng thú đi câu cá hay không?!
Tần Thiên xấu hổ nhìn Mộng Vũ nói.
- Tên háo sắc, tìm chuyện lấy cớ, ta đều nhìn thấy, tức chết ta rồi!
Mộng Vũ nhìn Tần Thiên, sắc mặt đỏ bừng, mạnh mà một thanh nhào vào trong ngực Tần Thiên, bờ môi tươi mới chống lên bờ môi của Tần Thiên. Cô ấy càng thêm chủ động, hai chân xẻ tà ngồi lên trên người Tần Thiên, cực kỳ chủ động, khiến cho Tần Thiên cũng giật mình kêu to một tiếng.
Nhưng mà rất nhanh Tần Thiên đã bình tĩnh trở lại, thản nhiên tiếp nhận hành vi chủ động Mộng Vũ. Hai tay của hắn nhanh chóng sờ soạng trên người của Mộng Vũ, vừa thoải mái thầm nghĩ:
- Bộ ngực của cô nàng này cũng quá được đi, so với Tiêu Du còn to hơn, cũng cỡ size F, có thể đối lập một chút so với Lý Phỉ Nhi...
Hai tay Tần Thiên nắm chặt, văn vê lấy, cảm giác vô cùng mỹ diệu.
Chỉ là Tần Thiên cũng không dám làm thế nào, hôn một chút, sờ soạng vài cái, đã buông tay ra. Bởi vì Mộng Vũ còn quá nhỏ, thoạt nhìn giống như thiếu nữ vị thành niên, khiến cho hắn có cảm giác tội ác.
- Phía dưới của huynh quá cứng nha!
Mộng Vũ ghé vào ngực Tần Thiên, ngượng ngùng nói, phía dưới của Tần Thiên chính vô sỉ trương lên chạm vào người cô ấy, làm cho thân thể của cô ấy có chút phát nhũn.
- Khục khục... Cái này, hiện tượng bình thường, đàn ông mà, khó tránh khỏi chính là chuyện này... Khục khục... !
Tần Thiên mặt mo không khỏi đỏ lên.
- Hì hì, huynh có phải rất muốn hay không, vừa rồi muội đã cắt ngang hai người, cho nên muội đến đền bù tổn thất chi huynh!
Mộng Vũ nhìn Tần Thiên hấp dẫn nói, Tần Thiên nghe xong trong nội tâm một hồi kích động, nhưng nhìn thấy Mộng Vũ nhỏ tuổi như vậy, nên đành kìm nén.
- Ta không muốn, muội không cần phải hấp dẫn ta, muốn làm một cô gái tốt, không được học xấu, đến, xuống đi!
Tần Thiên đứng lên, đem Mộng Vũ từ trên người của hắn ôm xuống dưới, nếu tiếp tục như vậy, Tần Thiên có thể chịu không được.
- Đi, tránh nào, vừa rồi muội cũng là lừa gạt huynh, sư phụ nói với ta công pháp ta học cũng giống như của Tiêu Du tỷ tỷ, chưa đạt đến cảnh giới tám sao là không thể phá tấm thân trong trắng, bằng không mà nói, sẽ uổng phí công sức!
Mộng Vũ nhìn Tần Thiên cười xấu xa nói.
Tần Thiên nghe xong trực tiếp im lặng, nhưng mà những lời này của cô ấy cũng làn cho Tần Thiên cảnh tỉnh lại một chuyện. Chính là nguyên nhân mà Tiêu Du một mực không chịu quan hệ với hắn, thì ra là vấn đề công pháp, phải tới cảnh giới tám sao mới có thể phá thân, cảm giác thật là dài đăng đẳng, Tần Thiên không biết khi nào cô ấy mới đạt đến cảnh giới tám sao, đột nhiên hắn cảm thấy cực kỳ buồn bực.
- Đúng rồi, Tần Thiên, huynh muốn dẫn ta rời khỏi chỗ này sao, nơi này thật nhàm chán, mỗi ngày chỉ là tu luyện, ta không muốn ở chỗ này!
Mộng Vũ nhìn Tần Thiên làm nũng nói.
- Đợi muội mạnh hơn một chút rồi nói sau, hiện tại thực lực của muội mới ở cảnh giới hai sao câp năm, chờ khi nào đạt đến cảnh giới năm sao, ta sẽ dẫn muội xuống dưới, được không?
Tần Thiên nói.
- Không muốn, nếu vậy không biết phải đợi bao lâu, bây giờ ta muốn rời đi, ta muốn đi cùng huynh!
Mộng Vũ nhìn Tần Thiên, vẻ mặt không vui làm nũng. Loại người sống trong đô thị như cô ấy, như thế nào sẽ nguyện ý cả ngày ở chỗ này, nơi không có địa điểm sinh hoạt giải trí, khẳng định rất khó chịu.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Mộng Vũ như vậy, biết rõ trong nội tâm Mộng Vũ nghĩ như thế nào, nhưng cũng không có biện pháp khác, thực lực quá thấp, đi ra ngoài vô cùng nguy hiểm. Tần Thiên có nhiều kẻ thù như vậy, hắn lại không thể bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ cho cô ấy, cho nên, dù có gian khổ, cũng phải ở lại chỗ này.
- Tiểu Vũ, nghe lời, muội hãy kiên nhẫn mấy tháng, thời gian mấy tháng là được rồi, ta cam đoan trong vòng vài tháng muội có thể đạt tới cảnh giới năm sao. Đến lúc đó ta nhất định tới đón muội, được không. Hiện tại thật sự không có biện pháp nào khác, thực lực của muội quá yếu, ta không thể 24 tiếng đồng hồ đi theo bên cạnh muội, một khi gặp chuyện không may, vậy phải làm sao bây giờ, nghe lời được không a?!
Tần Thiên nhìn Mộng Vũ rất nghiêm túc nói.
Mộng Vũ nhìn thấy thái độ của Tần Thiên như thế, đành phải không cam lòng gật đầu.
- Thế này là được rồi!
Tần Thiên ôm hôn cô ấy một chút. ...
Ở lại Côn Luân Tiên cung nghỉ ngơi một ngày, Tần Thiên liền rời đi, không thể chờ đợi được phải trở về nhà. Đồng thời cũng để cho hai người Bạch Linh và Thanh Nhi về trước, bởi vì bên trong Thần Nông Bí Cảnh cũng có chuyện cần giải quyết. Tần Vô Phong thì dẫn theo ba mươi mốt đệ tử Tần gia đã huấn luyện thật tốt đi trở về. Chiến lợi phẩm thu hoạch lần này, Tần Thiên đem toàn bộ giao cho Tần Vô Phong, đương nhiên, ngoại trừ thần dược cùng với Tử Hoàng kiếm.
Tính toán chiến lợi phẩm lần này là nhiều vô số, bởi vì giết rất nhiều người, túi trữ vật không coi là nhiều, nhưng đồ vật bên trong thì rất nhiều, giết đều là cao thủ, bên trong đều có vô số các loại dược liệu, các loại công pháp. Hai tháng này coi như là thu hoạch tương đối khá, tiếc nuối duy nhất chính là Tần Thiên cảm thấy đám đệ tử Tần gia rèn luyện còn chưa đủ, bên trong Phần Tiên Tông quá nguy hiểm, đi vào đều là cao thủ, cho nên Tần Thiên không dám để cho bọn hắn đi ra, điều này vốn là phá hủy kế hoạch ban đầu của Tần Thiên.
Bất quá nói tóm lại, cũng đã tốt rồi. ...
Sân bay quốc tế thành phố Quang châu.
- Ta rốt cuộc đã trở về rồi, không nghĩ tới hiện tại cũng đã tháng năm rồi, khí trời cũng quá khác!
Tần Thiên đơn độc một mình từ trong phi trường đi ra, nhìn lên mặt trời chiếu rọi trên cao lầu bầu nói, chuẩn bị đi về, cho đám phụ nữ của hắn một hồi kinh hỉ, bởi vì lần này Tần Thiên trở về không nói cho bọn họ biết.
- Tần... Tần Thiên... !
Đúng lúc này, có âm thanh một cô gái không xác định từ phía sau truyền tới.
- Ai kêu tôi!
Tần Thiên liền quay đầu lại, nhìn thấy từ xa một cô gái đội nón rộng vành, toàn thân ăn mặc váy dài kéo theo rương hành lý đứng ở nơi đó, mắt đeo kính râm, Tần Thiên nhìn thấy có chút quen mắt, nhưng mãi không nhận ra.
- Thật là anh, Tần Thiên!
Cô gái đó chứng kiến Tần Thiên ở chính diện, vô cùng kinh hỉ kêu lớn lên, một tay đưa lên lấy kính râm tháo xuống. Tần Thiên lập tức nhận ra được, chính là Lương Như Yên, không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể gặp được Lương Như Yên.
Lương Như Yên nhìn thấy Tần Thiên, vội vàng kéo lấy hành lý, nhanh chóng đi tới Tần Thiên bên này, giang hai tay ôm lấy Tần Thiên, rất là kích động. Tần Thiên không chút tin tức đã biến mất dạng hai tháng, có thể nói là khiến cho cô ấy lo lắng đến chết, làm như thế nào cũng không liên lạc được, hôm nay gặp được Tần Thiên, cảm giác giống như nằm mơ.
- Cô nhớ ta đến vậy sao?!
Tần Thiên ôm lấy Lương Như Yên miếng nhếch cười nói.
- Hừ! Cậu cứ nói đi, hai tháng trời chạy đi nơi nào không biết. Không phải là không muốn chịu trách nhiệm với tôi nên cố ý bỏ chạy chứ, gọi điện thoại cho cậu nhiều như vậy, cũng không trả lời. Có phải cậu không muốn chịu trách nhiệm hay không?
Lương Như Yên nhìn Tần Thiên tức giận nói, một bộ dáng người đàn bà đanh đá, quả thực dọa Tần Thiên kêu to một tiếng, nữ nhân này, tính cách như thế nào biến hóa nhanh như vậy.
- Cô không nên nói bậy, tôi cũng không làm cái gì với cô, chịu trách nhiệm gì chứ?!
Tần Thiên nghiêm túc nói, giả nai cái gì cũng không biết. ...