Tần Thiên bên này, mấy cô vợ đại chiến đến tận hai ba giờ sáng, rốt cuộc cũng chịu dừng lại. Bốn người phụ nữ toàn bộ đều được Tần Thiên đáp ứng mệt lã nằm ngủ trên giường. Tần Thiên rốt cục thở dài một hơi.
Bốn người bọn họ thật sự là quá khát khao, may mắn thân thể của Tần Thiên rất tốt, có được hai quả thiết thận, bằng không mà nói, cả người không phải đã bị hút khô.
Nhìn thấy bốn người bọn họ đã ngủ, Tần Thiên khoát lấy áo ngủ, rời khỏi phòng.
Trong phòng khách đã không còn ai, đều đi ngủ cả rồi, Tần Thiên lặng lẽ đi vào trong phòng của Triệu Nhã Chi trên lầu hai, đưa tay mở cửa phòng ra, cẩn thận đóng lại, đi tới bên giường Triệu Nhã Chi, ngồi xuống.
- Tần Thiên, anh tới rồi!
Triệu Nhã Chi lập tức tỉnh lại, chuẩn xác mà nói, hẳn là Triệu Nhã Chi một mực không ngủ. Cô ấy đã hơn 30 tuổi, chênh lệch vài năm đã là 40 tuổi rồi, bởi vì có cái gọi là 30 như sói 40 như hổ, người phụ nữ ở độ tuổi này so với những cô gái nhỏ tuổi kia càng thêm cần sự trấn an của đàn ông.
Buổi tối hôm nay, nghe thấy tiếng vang của Tần Thiên cùng với đám người kia đại chiến, có thể nói là Triệu Nhã Chi bất luận như thế nào cũng không ngủ được, một mực nằm trên giường lật qua lật lại, trong nội tâm vô cùng khát vọng. Trong đầu đều là hình ảnh của Tần Thiên, vô cùng muốn, thế nhưng mà cô ấy lại không thể giống như bọn người Hàn Thi Vũ, khát khao bổ nhào qua đoàn chiến. Dù sao cô ấy coi như là không đồng lứa, loại chuyện này, cô ấy làm không được, cho nên, chỉ có thể nhẫn nhịn, ngóng chờ Tần Thiên có thể chủ động đi đến làm chuyện ấy với mình, không nghĩ tới Tần Thiên thật đúng là đã đến.
- Thế nào, có phải rất nghĩ tới anh hay không?
Tần Thiên nằm xuống dưới, một tay ôm lấy Triệu Nhã Chi, bàn tay lớn ở trên người Triệu Nhã Chi bắt đầu mơn trớn. Thân thể của Triệu Nhã Chi giờ phút này hoàn toàn phát nóng lên, có thể thấy được mong muốn đến cỡ nào.
- Anh vẫn còn làm được sao?
Triệu Nhã Chi có chút lo lắng cho Tần Thiên, cùng với mấy người Hàn Thi Vũ chiến đấu đã lâu như vậy, còn có tinh lực sao, ngàn vạn không muốn Tần Thiên bị làm cho hỏng mất.
- Hắc hắc, Nhã Chi, em có thể đã xem thường anh rồi. Tần Thiên anh có sức chiến đấu không phải bình thường người có thể so sánh được, em hãy đợi xem, xem anh như thế nào trừng phạt em!
Tần Thiên cười híp mắt nói, một tay lấy áo ngủ ném đi, thân thủ cũng khiến cho áo ngủ của Triệu Nhã Chi rơi xuống, mân mê cặp mông đầy đặn của cô áy, trực tiếp bắt đầu từ đằng sau vọt lên, tiến vào.
- A... !
Triệu Nhã Chi lập tức phát ra một hồi tiếng rên thỏa mãn.
- Thế nào, dì Triệu, em thấy thoải mái không?!
Tần Thiên hỏi.
- Ưm... !
Triệu Nhã Chi nhẹ gật đầu.
- Hắc hắc... Anh đây bắt đầu tiến công!
Tần Thiên nói xong, rất nhanh mãnh liệt bắt đầu tiến công.
- A... Ah... !
Lập tức, trong phòng đã vang lên tiếng kêu rên của Triệu Nhã Chi giống như khóc nhưng không phải khóc... ...
Ngày hôm sau.
Khi Tần Thiên tỉnh lại đã hơn 10h sáng, Triệu Nhã Chi đã đi ra ngoài, trên giường còn để lại dấu vết tối hôm qua hai người đã yêu.
- Ưm, thoải mái quá, rất lâu không ngủ được thư thái như vậy rồi!
Tần Thiên từ trên giường bò lên, duỗi lưng một cái, sau đó đi ra bên ngoài. Tần Thiên vừa đi ra bên ngoài, phát hiện một người cũng không có, không biết chạy đi nơi nào.
- Phỉ Nhi... Kiều Hi!
Tần Thiên kêu vài cái tên, không có ai trả lời.
- Tần gia chủ, các vị phu nhân đều đi ra ngoài rồi, căn dặn cho tôi nói cho ngài biết, bọn họ đều đi mua sắm, giữa trưa mới trở về, ngài không cần lo lắng!
Một hạ nhân đi tới, nhìn Tần Thiên nói.
- Thì ra là như vậy, đi xuống đi!
Tần Thiên nhìn hắn phất phất tay nói, sau đó đi đến buồng vệ sinh đánh răng rửa mặt một lần, kế tiếp đi đến phòng ăn nơi chúng nữ đã giữ bữa sáng cho hắn. Sau khi ăn xong Tần Thiên một lần nữa trở về bên trong phòng, khóa cửa lại, tiến nhập vào không gian bên trong chiếc nhẫn.
- Ba Ba Ca, ta đến rồi!
Tần Thiên tiến vào bên trong, nhìn Ba Ba ca nói.
- Hoan nghênh chủ nhân, chúc mừng tu vi của chủ nhân đã tăng trưởng!
Ba Ba Ca nói.
- Ừm, Ba Ba Ca, cho ngươi xem thứ đồ vật này!
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca nói, lập tức vung tay lên, đem lá của cây Bất Tử thần dược ra, năng lượng cường đại rất nhanh tràn đầy toàn bộ không gian đỉnh núi, cực kỳ nồng đậm.
- Lá cây Bất Tử thần dược!
Ba Ba Ca cả kinh nói.
- Ngươi nhận ra?
Tần Thiên cũng giật mình nói.
- Đương nhiên, Bất Tử thần dược trong toàn bộ vũ trụ đều rất nổi danh, vô số cao thủ vì nó mà đánh đập tàn nhẫn, chỉ để đạt được một ít Bất Tử thần dược. Nhưng mà Bất Tử thần dược có số lượng quá ít, từ thời xa xưa đến nay gần như đã tuyệt tích rồi, hiện tại lưu truyền tới nay chỉ còn lại có vài loại, nhưng lại không có tung tích, có thể nói đã là tuyệt tích rồi. Không nghĩ tới chủ nhân ngài rõ ràng có thể đạt được một chiếc lá của nó, chủ nhân ngài đây là lấy được từ nơi nào?
Ba Ba Ca nói.
- À, đây là ta ở bên trong một cái Tiên đạo di chỉ mà có được!
Tần Thiên trả lời.
Ba Ba Ca nhìn nhìn, thân thủ cầm lấy, cẩn thận quan sát, sau đó nhìn Tần Thiên nói:
- Bên trong di chỉ kia e là có một cây Bất Tử thần dược, nếu chủ nhân ngài có thể tìm được, vậy thì rất tốt!
- Ừm, chỗ đó xác thực là có, nhưng quá nguy hiểm, bên trong toàn bộ đều là tử khí, cao thủ cảnh giới chín sao cũng không cách nào ngăn cản, muốn đi vào còn phải đợi mấy trăm năm mới được, vô cùng khó khăn, hơn nữa, tiến vào cũng không nhất định có thể tìm được!
Tần Thiên suy đoán, cây Bất Tử thần dược đoán chừng ở chỗ sâu nhất trong Phần Tiên Tông di chỉ, nhưng trong đó đều tràn ngập tử khí, căn bản không có biện pháp đi vào bên trong, muốn đạt được, không thua gì suy nghĩ hão huyền.
- Loại thần dược bất tử kia là đồ vật hiếm thấy trên thế gian, ở tại nơi nguy hiểm đó là điều tất nhiên. Hơn nữa, cho dù ngài đã tìm được, cũng không nhất định có thể lấy được, cần người có đại vận khí mới có thể lấy được. Chủ nhân ngài có thể có được trong đó một mảnh lá cây, đã vô cùng may mắn rồi!
Ba Ba Ca nói.
Tần Thiên nhẹ gật đầu, ở bên trong Phần Tiên Tông di chỉ, nhiều người tranh đoạt như vậy, nếu không phải là hắn dựa vào Thanh Nhi và Bạch Linh, căn bản đã không có được, cả Tần Vô Phong cũng không có được, thật là vô cùng cần có vận khí.
- Đúng rồi, Ba Ba Ca, ngươi nói còn có vài loại thần dược, là cái gì vậy!
Tần Thiên hỏi.
- Vài loại khác, dựa theo tôi được biết, chính là, Kỳ Lân thần dược, Kim Long thần dược, Thiên Phượng thần dược, Bạch Hổ thần dược, đại khái chính là bốn loại trước mắt vẫn còn tồn tại. Một chiếc lá này trong tay ngài, nếu tôi đoán không sai hẳn là Kim Long thần dược, một mảnh lá cây này đối với ngài trợ giúp đặc biệt lớn, có thể làm cho tu vi của ngài đột phá đến cảnh giới bảy sao cấp hai!
Ba Ba Ca nói.
- Má, không phải chứ, đây chính là lá cây thần dược, mà chỉ được bảy sao cấp hai, không phải ít nhất cũng được bảy sao cấp năm chứ!
Tần Thiên thất vọng nói.
- Chủ nhân, đây chỉ là một chiếc lá cây mà thôi, có thể phát huy đến loại trình độ như vậy đã là cực kỳ nghịch thiên rồi. Ngài phải biết rằng lá cây Kim Long thần dược thế nhưng mà khoảng chừng chín trăm chín mươi đóa, hơn nữa, công pháp của ngài đặc thù, đối với người khác có lẽ sẽ đạt tới cảnh giới bảy sao cấp bốn, nhưng đối với ngài thì không được. Công pháp của ngài quá nghịch thiên, có thể chiến đấu vượt hai cấp, điều này đã cực kỳ vi phạm Thiên lý, có thể để cho ngài đột phá cấp bậc đã vô cùng may mắn rồi!
Ba Ba Ca nhìn Tần Thiên nói. ...