Tần Thiên trở về, chúng nữ đều cực kỳ cao hứng, tỉ mỉ nấu bữa tiệc lớn thức ăn phong phú, thỏa thích hưởng thụ, cả đám đều uống đến say mèm, mở miệng nói mấy lời say. Tần Thiên vốn muốn đi gặp Phong Tử bên kia, nhưng lại bị Lâm Hiểu Di kéo lại, không cho Tần Thiên rời đi, trực tiếp kéo hắn đi vào trong phòng.
- Hiểu Di, em muốn làm gì vậy?
Tần Thiên nhìn thấy mặt mũi Lâm Hiểu Di đều ửng đỏ hỏi.
- Anh thử nói xem!
Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên, sắc mặt làm ra một bộ dạng lão sói xám, nói xong một thanh đẩy cho Tần Thiên ngã xuống giường, cả người nhào tới, cực kỳ chủ động, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng, không nghĩ tới Lâm Hiểu Di rõ ràng chủ động như vậy.
- Em cũng muốn mang thai, em cũng muốn sanh con cho anh!
Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên nói, vừa nói một bên bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người Tần Thiên, đồng thời bản thân cũng nhanh chóng cởi quần áo ra.
Sau khi biết được Kiều Hi cùng với Lý Phỉ Nhi đều mang thai, trong lòng của Lâm Hiểu Di không mấy dễ chịu. Cô ấy cũng rất muốn có con với Tần Thiên, nhưng lại không có thai, khiến cho nội tâm của cô ấy rất không được vui. Cho nên trong lòng vẫn luôn nghĩ ngợi, đợi khi nào Tần Thiên trở về, có thể làm tình cùng Tần Thiên, mang thai sinh con.
Ngày ngóng đêm mong, rốt cuộc cũng đợi đến lúc Tần Thiên trở về rồi, nhìn thấy đám chị em kia đều đã uống say, Lâm Hiểu Di giả say nhanh chóng lôi kéo Tần Thiên ra ngoài, hưởng thụ một phen.
- Bành!
- Nha... Chị Hiểu Di, chị rất xấu nha, làm bộ uống say ở chỗ này cùng với anh rể làm loại chuyện này, em cũng muốn!
Triệu Chỉ Vân một tay đẩy cửa vọt vào, nằm xuống, hai người Tần Thiên giật mình kêu to một tiếng, vừa phục hồi lại tinh thần, Triệu Chỉ Vân đã đem nửa người trên của cô ấy cởi trống trơn rồi, hai cái bánh bao lớn trắng như tuyết cao ngất cực kỳ mê người, nhất là cái tiểu bồ đào màu đỏ hồng kia, càng làm cho người khác nước chảy ròng.
Lâm Hiểu Di không nghĩ tới sẽ bị Triệu Chỉ Vân phát hiện, vội vàng có chút ngượng ngùng. Nhưng cô ấy quản không được nhiều như vậy, có câu nhanh tay thì còn chậm tay thì mất, cả người cô ấy trực tiếp đặt ở trên người Tần Thiên, môi anh đào hôn lên, cầm lấy tay của Tần Thiên đưa xuống bộ phận nhạy cảm bên dưới của cô ấy.
- Em cũng muốn, anh rể, anh không thể bất công như vậy!
Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên nói, thân thủ cầm lấy tay Tần Thiên, hướng phía ngực của cô ấy thả lên. Giờ phút này, Tần Thiên hoàn toàn không có quyền tự chủ, bị hai cô gái kia điều khiển hết, nhưng mà chuyện này cũng rất thoải mái, Tần Thiên nhịn.
- Bành!
- Nha... Thì ra mấy người ở chỗ này làm loại chuyện này!
Mạnh mà, cửa phòng lần nữa bị người khác đẩy ra, lúc này đây chính là Hàn Thi Vũ, Triệu Chỉ Nhược đi đến, lần nữa dọa trong phòng ba người kêu to một tiếng, nhưng mà ba người Tần Thiên chỉ nhìn thoáng qua hai người, không có nói năng gì, tiếp tục bắt đầu.
- Bọn em cũng muốn!
Hai người Hàn Thi Vũ cùng kêu lên nói, kỳ thật hai người bọn họ cũng là làm bộ uống say, cũng muốn chiếm lĩnh Tần Thiên một buổi tối, không nghĩ tới bị Lâm Hiểu Di và Triệu Chỉ Vân đã ra tay trước, đã bị phỏng tay trên, thì không thể để rớt lại phía sau.
Hai người Hàn Thi Vũ không cam lòng yếu thế, trực tiếp cởi trống trơn hướng vội vàng trèo lên giường, bắt đầu cướp đoạt Tần Thiên.
- Này, uy... Cẩn thận một chút, không được cắn đứt!
- Này, uy... Không được kéo, đau quá, ai nha... !
- Này, uy... Ô ô... !
Trong phòng, rất nhanh liền vang lên một hồi âm thanh nam nữ giao hợp.
Bên ngoài, trong phòng khách.
Triệu Nhã Chi, Tống Thiến, Lý Phỉ Nhi, Sở Tương Tương, Kiều Hi, toàn bộ ngồi ở chỗ kia, trên mặt bày biện ra men say, nhưng không một ai say, chỉ có một chút mà thôi. Giờ phút này, bên trong gian phòng thanh âm từng đợt truyền tới, khiến cho hai người Sở Tương Tương và Tống Thiến người chưa từng trải qua sắc mặt vô cùng ngượng ngùng, tim đập nhanh hơn.
- Em... Em có chút mệt, ngày mai còn phải đi học, em đi về trước!
Sở Tương Tương có chút gánh không được nữa, nghe trong phòng truyền đến từng đợt tiếng vang, làm cho cô ấy đều có chút nhịn không được, hay là nhanh đi về trong phòng, tránh đi những âm thanh này.
- Em... Em cũng vậy, ngủ ngon!
Tống Thiến cũng nói, vội vàng đi theo Sở Tương Tương đi trở về phòng, hai người bọn họ hiện tại ở chung một phòng.
Ba người Triệu Nhã Chi phía sau nhìn thấy bộ dạng của hai người bọn họ đều bật cười hắc hắc.
- Tần Thiên, tên khốn kia, sớm muộn cũng làm hại hai em ấy!
Lý Phỉ Nhi nghiến răng nghiến lợi nói, bộ dạng cực kỳ hận Tần Thiên. Trên thực tế là cô ấy hận bản thân không thể cùng với Tần Thiên làm tình, bằng không mà nói, đã sớm đi vào bên trong gia nhập chiến đoàn. Hôm nay bản thân mang thai, cũng chỉ có thể nghe âm thanh giao hợp mà giương mắt nhìn.
- Em đi tắm rửa trước, mọi người ở lại trò chuyện!
Kiều Hi nhìn hai người nói.
- Đợi một chút, chị đi với em, miễn cho em xảy ra vấn đề gì!
Triệu Nhã Chi vội vàng nói, phụ nữ có thai phải đặc biệt cẩn thận.
- Em đây cũng muốn đi cùng, chúng ta ba người cùng nhau tắm, ha ha ha... !
Lý Phỉ Nhi cười to nói, rất nhanh ba người cùng nhau đi vào trong phòng tắm, trong phòng. Tần Thiên cùng với ba người vợ một mực đại chiến, vô cùng kịch liệt.
Hai người Tống Thiến và Sở Tương Tương trở lại trong phòng, vẫn còn có thể nghe được âm thanh của đám người Tần Thiên bên kia truyền đến.
Tống Thiến còn chưa có cùng Tần Thiên làm gì, Tần Thiên luôn ghét bỏ cô ấy có ngực nhỏ, cho nên chưa từng sờ qua, chớ đừng nói chi là tiến thêm một bước. Chỉ có hôm nay mới có thể chính thức hôn hít một chút, cho nên đối với chuyện nam nữ vô cùng tò mò, rất muốn hướng tới.
- Chị Tương Tương, chị đã cùng Tần Thiên làm chuyện kia hay chưa?
Tống Thiến quay sang Sở Tương Tương hỏi.
- A... Không có, chị vẫn không có!
Sở Tương Tương vội vàng nói, vốn là sắc mặt hồng hào phơn phớt nghe xong lời Tống Thiến nói càng thêm đỏ lên, tim đập cũng nhanh hơn.
- Chị còn chưa có sao, em cũng chưa có, chị biết chuyện làm tình là làm những gì không, chị có thể nói cho em biết không?
Tống Thiến nhìn Sở Tương Tương hỏi.
Sở Tương Tương mặc dù không có cùng Tần Thiên tiến hành làm tình, nhưng mà hai người bọn họ cởi trống trơn trên giường giúp nhau vuốt ve vẫn có. Cô ấy cũng biết cụ thể làm như thế nào, hơn nữa cô ấy là hộ lý, nên biết đến chuyện ấy càng nhiều.
- Làm tình... Chính là... Chính là dạng á!
Sở Tương Tương hoàn toàn xấu hổ, mở miệng không dám nói.
- Chính là thế nào vậy?
Tống Thiến có chút sốt ruột hỏi.
- Chính là... Chính là, chính là đi vào trong thân thể á... , em học qua khóa sinh học, em cũng phải biết thế nào chứ!
Sở Tương Tương nhìn Tống Thiến nói.
- Dạ dạ, nhưng mấy cái kia đều là hình ảnh minh họa, rất không rõ ràng, không có cụ thể, cụ thể là dạng gì nữa, em nghe nói sẽ rất thoải mái, là vậy đúng không?
Sở Tương Tương nghe xong, ngượng ngùng nhẹ gật đầu, loại cảm giác kia há chỉ có từng đó gọi là thoải mái sao, quả thực là để cho người vô cùng lưu luyến, đê mê. Giờ phút này, nghe âm thanh của đám người Tần Thiên bên kia truyền đến cô ấy cũng cảm thấy bản thân sắp nhịn không nổi.
- Như vậy, thế nhưng vì cái gì mà em nghe các chị kêu la giống như rất khó chịu, sắp khóc vậy?!
Tống Thiến nghi hoặc hỏi.
Chuyện này Sở Tương Tương cũng không biết trả lời như thế nào, bởi vì loại sự việc này không có biện pháp trả lời.
- Cái kia... Chúng ta nhanh ngủ đi, đã hơn mười một giờ, ngày mai còn phải đi học, ngủ đi!
Sở Tương Tương nghĩ không nên tiếp tục thảo luận đề tài này, trực tiếp tắt đèn trải drap giường đi ngủ.
Tống Thiến nhìn thấy Sở Tương Tương như vậy, cũng đành thôi, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Mình cũng phải cùng với Tần Thiên quan hệ một lần mới được!...