- Hừ! Cục trưởng, tôi nói rồi, tôi sẽ không trở về, tôi nhất định phải ở chỗ này làm việc, ông không cần lãng phí miệng lưỡi đâu, trở về đi!
Lý Phỉ Nhi lần nữa cự tuyệt nói.
Cục trưởng bắt đầu cảm thấy khó xử, nhìn Lý Phỉ Nhi tiếp tục nói:
- Chuyện này, đồng chí Phỉ Nhi, cô không được tùy hứng!
- Chính là như vậy, cục trưởng nói không sai, em sao có thể tùy hứng!
Từ cửa ra vào một âm thanh đột nhiên vang lên.
Lý Phỉ Nhi cảm thấy phiền phức, cũng không quay đầu lại mà nói:
- Mắc mớ gì tới cậu, cút ngay!
Nói xong câu đó, mạnh mà, Lý Phỉ Nhi đột nhiên cảm giác có cái gì đó không đúng, âm thanh vừa rồi rất quen thuộc, dường như đã rất lâu không nghe thấy. Nghĩ tới đây, Lý Phỉ Nhi lập tức ngẩng đầu hướng về phía cửa ra vào nhìn lại, nhìn thấy khuôn mặt một người đàn ông quen thuộc, dáng tươi cười mê người, Lý Phỉ Nhi cực kỳ sửng sốt, Tần Thiên, là Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Lý Phỉ Nhi như vậy, từ từ đi tới, cục trưởng vội vàng thức thời rời đi, để lại không gian cho hai người, đồng thời căn dặn mọi người không được tới gần chỗ này quấy rầy hai người Tần Thiên, nếu không sẽ nghiêm trị.
Tần Thiên nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của Lý Phỉ Nhi, từ từ đi tới, đi tới bên cạnh Lý Phỉ Nhi, một tay nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy vào trong lòng. Lúc này, Lý Phỉ Nhi mới hồi phục lại tinh thần, rất nhanh hai tay cũng ôm thật chặt eo của Tần Thiên, hai người không nói lời nào, đã qua một hồi lâu mới buông ra.
- Tên khốn nạn nhà anh, hai tháng này anh đã đi đâu vậy, một chút tin tức cũng không có, tức chết tôi rồi!
Lý Phỉ Nhi rất nhanh đã khôi phục bản sắc, một tay nắm chặt lỗ tai của Tần Thiên, đùng đùng nổi giận nói.
Nhưng Tần Thiên lại khẽ vươn tay, trực tiếp ôm lấy cô ấy đặt xuống dưới, xoay người cô ấy lại, giương bàn tay lên, đối với mông của cô ấy vỗ xuống.
- Bã!
- A... Anh làm gì đánh em?
Lý Phỉ Nhi phẫn nộ nói.
- Hừ! Em cứ nói đi, đang mang thai còn ở nơi này làm việc, em không lo lắng cho con của chúng ta sao?
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi cả giận nói.
- Có gặp chuyện không may gì đâu... !
Lý Phỉ Nhi không chậm lầm bầm nói, nhưng rõ ràng nói không có lực.
- Bã... !
- A!
- Đợi đến lúc gặp chuyện không may vẫn còn được à?!
Tần Thiên lần nữa vỗ một cái, đánh cho mông của Lý Phỉ Nhi một hồi nóng rát đau đớn.
- Em... Em biết lỗi rồi, ai bảo anh không trở lại giúp em, em ở trong nhà lại rất nhàm chán, cả ngày ở trong nhà cũng không biết làm gì!
Lý Phỉ Nhi ủy khuất nói, cũng chỉ có ở trước mặt Tần Thiên cô ấy mới có thể biểu hiện ra bộ dạng một cô gái bé nhỏ đáng thương như vậy.
Tần Thiên ngẫm lại cũng thế, loại phụ nữ năng động như Lý Phỉ Nhi này xác thực không chịu ngồi yên. Một người mỗi ngày đều hối hả, đột nhiên khiến cho cô ấy rảnh rỗi, xác thực là muốn cô ấy phát mệnh. Nhưng mà Tần Thiên cũng không có biện pháp, hắn cũng có chuyện phải đi làm, không có cách nào ở cùng với Lý Phỉ Nhi, điểm này, Tần Thiên cũng rất là phiền muộn.
- Được rồi, anh cũng sai, về sau anh sẽ tận lực dành nhiều thời gian cho em!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói, thân thủ bưng lấy mặt của Lý Phỉ Nhi, hướng phía miệng đỏ của cô ấy hôn lên.
Lý Phỉ Nhi cũng cực kỳ chủ động, đã qua hai tháng lâu như vậy, sớm đã rất khó nhẫn nại rồi, rất nhanh hai tay ôm lấy cổ Tần Thiên, hôn lên, cũng mặc kệ nơi này là văn phòng, trực tiếp bắt lấy tay của Tần Thiên áp vào lấp đầy trước ngực của cô ấy.
- Không được, Phỉ Nhi, hiện tại em đang mang thai, chúng ta không thể như vậy, như vậy đối với thai nhi không tốt, xảy ra chuyện thì phiền toái!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi cự tuyệt nói, nhưng vẫn giữ y nguyên hai tay trên bộ ngực sữa của Lý Phỉ Nhi sung sướng nắn nót, vô cùng mềm mại, khiến cho Tần Thiên rất là hưng phấn.
- Thế nhưng mà, người ta muốn mà!
Lý Phỉ Nhi ôm eo Tần Thiên, làm nũng nói, từ khi nếm được mùi vị âu yếm yêu đương có thể nói là cô ấy ăn tủy trong xương mới biết nó cũng ngon, đối với loại cảm giác này vô cùng tuyệt vời.
Tần Thiên lắc đầu cự tuyệt, nhìn Lý Phỉ Nhi rất nghiêm túc nói:
- Anh nghe người ta nói, trong lúc mang thai tốt nhất không được quan hệ, nếu không sẽ dễ dẫn đến sanh non. Em hãy nhịn một chút, đợi sau khi sinh hạ em bé anh đền bù tổn thất hồi lại cho em, em muốn đền bù tổn thất bao nhiêu thì đền bù bấy nhiêu, được không?
- Nha!
Lý Phỉ Nhi nghe xong có chút không nguyện ý, dục hỏa đều đã dâng lên, lại bị một gáo nước lạnh giội xuống, điều này làm sao cô ấy có thể chịu được.
- Đúng rồi, em cũng không được tự mình dùng tay làm, nghe rõ chưa!
Tần Thiên cảnh cáo nói.
- Tránh ra, em mới không làm, dáng vẻ đó chỉ có đàn ông các anh mới làm, xấu xa như vậy!
Lý Phỉ Nhi xem thường nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên rất là xấu hổ.
- Khục khục... Cái kia, chúng ta trở về đi, công việc ở đây hãy giao lại cho những người khác làm, chờ em an toàn sinh hạ đứa trẻ sau đó rồi quay lại!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói. Lý Phỉ Nhi nhẹ gật đầu, rất là hạnh phúc rúc vào trong ngực của Tần Thiên.
Lập tức hai người Tần Thiên đến gặp Cục trưởng nói một tiếng, sau đó rời khỏi cục cảnh sát. Cục trưởng nhìn thấy hai người bọn họ đã rời đi, lập tức thở dài một hơi, cuối cùng cũng được nới lỏng một tay, trong nội tâm hy vọng lần này sau khi Lý Phỉ Nhi trở về thì sẽ không quay trở lại, nếu không hắn cũng không yên. ...
Tần Thiên lái xe dẫn theo Lý Phỉ Nhi rất nhanh về tới biệt thự. Một hồi đi trở về đã phát hiện đám người Hàn Thi Vũ, Lâm Hiểu Di, Triệu Chỉ Nhược, Triệu Chỉ Vân, Tống Thiến, Triệu Nhã Chi, Sở Tương Tương toàn bộ đều đã về rồi, đang ở trong phòng khách chờ Tần Thiên.
Thì ra là sau khi Tần Thiên rời đi, Kiều Hi đã gọi điện thoại cho chúng nữ, nói cho bọn họ, nguyên một đám cực kỳ kích động. Kết quả là, nguyên một đám người thì trốn học, người thì tan ca sớm, đồng loạt trở về.
- Anh rể, em nhớ anh muốn chết, đêm nay em sẽ ngủ cùng với anh!
Triệu Chỉ Vân là người đầu tiên chạy vội về phía Tần Thiên, tiểu nha đầu này vẫn giống như lúc trước, một chút cũng không có cải biến, không chút nào chú ý ở trước mặt có nhiều người như vậy, trực tiếp nhảy lên người Tần Thiên, hai chân kẹp lấy, hai tay ôm lấy Tần Thiên, hôn một cái thật sâu sắc ẩm ướt, một chút hình tượng cô gái đàng hoàng cũng không có.
Nhưng mà Tần Thiên lại rất là hưởng thụ, thân thủ đưa tay trên ngực Triệu Chỉ Vân sờ soạng, rất là thoải mái. Cô nàng này vẫn còn phát dục, ngực dường như so trước kia lớn hơn rất nhiều, Tần Thiên âm thầm kêu ca thoải mái.
- Đến đây, những người vợ của anh, các em còn đứng ngây đó làm gì, không đến tỏ vẻ một chút sao?
Tần Thiên nhìn những người khác háo sắc híp mắt nói, mở ra một trận ôm ấp.
Đám phụ nữ lập tức cười mắng Tần Thiên không biết xấu hổ, rất nhanh nhao nhao chạy tới, xông vào trong lồng ngực của Tần Thiên. Nguyên một đám cùng đánh lưỡi hôn lấy Tần Thiên, Tần Thiên thoải mái đều nhanh đã hôn mê rồi. Người này sinh ra thật đúng là hạnh phúc, giờ phút này muốn một cái là tất cả phụ nữ của hắn toàn bộ đều ở bên cạnh thế rốt cuộc chỉ có hạnh phúc.
- Đợi một chút! Tiểu nha đầu, em tới xem náo nhiệt cái gì, mau trở về!
Tần Thiên một tay ngăn cản chạm vào Tống Thiến nói.
- Hừ! Các chị đều đồng ý cho em rồi, hiện tại em cũng là vợ của anh, tại sao lại không được!
Tống Thiến nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên lại nhìn chúng nữ, cả đám đều nhẹ gật đầu/ Tần Thiên rất nhanh cảm thấy phiền muộn, thầm nghĩ:
- Mấy cô vợ này, sao có thể tùy tiện giúp mình quyết định, thiệt là, nhưng lần này coi như xong, lần sau còn như vậy, sẽ cởi quần nguyên một đám đánh vào đít mới được.
Vừa nghĩ tới cởi trống trơn nhếch lên cái mông của tất cả bọn họ xếp hàng chờ đợi hắn đến đánh, trong nội tâm Tần Thiên cũng rất là hưng phấn, cực kỳ kích động.
- Ô ô!
Không đợi Tần Thiên nghĩ như thế nào, Tống Thiến đã hôn đến, miệng đỏ chủ động hôn lên môi Tần Thiên, lè lưỡi chui vào trong mồm của hắn. ...