Giáo huấn Mãn Giang đã xong, Tần Thiên nhanh chóng dẫn Lương Như Yên đi ra. Người trong công ty vừa mới từ Châu Âu trở về, còn có rất nhiều chuyện phải làm, cho nên tạm thời cô ấy không thể nào có thời gian rảnh ở cùng với Tần Thiên. Vì vậy Tần Thiên liền lái xe đưa Lương Như Yên đến công ty, sau đó tự hắn lái xe trở về nhà.
Chỉ chốc lát, Tần Thiên đã đến cổng của khu biệt thự, người gác cổng do Phong Tử an bài là thành viên của Thiên bang, nhìn thấy Tần Thiên trở về, cực kỳ hưng phấn, rất là kích động, không ngừng Thiên ca Thiên ca gọi, còn kém tìm Tần Thiên ký tên.
- Làm rất tốt, tôi xem trọng cậu!
Tần Thiên nhìn thành viên Thiên bang canh cổng nói, giơ ngón tay cái lên.
- Dạ dạ!
Người thành viên Thiên bang này kích động đầu liên tục gật gật giống như con gà con mổ thóc, cảm thấy vô cùng kích động. Còn Tần Thiên thì một giẫm đạp chân ga, tiến vào bên trong khu biệt thự, đi vào trong nhà của hắn.
- Ồ... Tại sao em ấy lại ở chỗ này, còn ở nhà một mình, những người khác đâu?
Tần Thiên đậu xe, phát hiện khí tức của Kiều Hi trong nhà, hiện tại Kiều Hi đã là tu luyện giả, thực lực đạt đến cảnh giới bốn sao, tính ra là vô cùng nhanh.
- Gia chủ, hoan nghênh trở về!
Trong nhà bảo an đi tới, mở cửa xe cho Tần Thiên. Vì an toàn trong nhà, Tần Thiên trực tiếp điều động người của Tần gia trước đến trông giữ, đồng thời để cho Tần gia bên kia phái hai trưởng lão qua đến bên này bảo vệ chúng nữ, miễn cho gặp chuyện không may.
- Ừm!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, đi xuống xe, đi vào trong nhà.
Trong phòng khách, Kiều Hi đang một mình nằm trên ghế sa lon ăn đồ ăn vặt, xem TV, còn ăn mặc áo ngủ rộng thùng thình, bộ dạng rất là thoải mái.
Tần Thiên lặng lẽ mở cửa, nhìn Kiều Hi đang nằm trên ghế sa lon, thần không biết quỷ không hay đi tới phía sau của cô ấy, thân thủ bưng kín hai con mắt của cô ấy.
- A... Ai?
Kiều Hi vội vàng kêu lớn lên, thân thủ hướng phía đằng sau một quyền hung hăng nện tới. Từ sau khi tu luyện, bây giờ Kiều Hi có thể nói là cực kỳ cường đại, ra quyền tốc độ vô cùng nhanh, người bình thường nếu trúng phải một quyền này của cô ấy tuyệt đối là chết trôi chết nổi.
Nhưng Tần Thiên cũng không phải là người bình thường, khẽ vươn tay, tiếp được tay của Kiều Hi, đồng thời nói:
- Em muốn mưu sát chồng sao?
- A... Tần Thiên!
Kiều Hi nghe được giọng nói của Tần Thiên, bắt đầu chuyển động, nhanh chóng từ trên ghế salon đứng lên, xoay người nhìn về phía Tần Thiên. Thời điểm nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc Tần Thiên kia, cả người đều cực kỳ kích động, nước mắt cũng nhanh rơi xuống.
- Tần Thiên, anh trở về rồi, vì sao không nói trước một tiếng chứ!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên hưng phấn nói.
- Hắc hắc, nếu anh nói cho em biết rồi, thì sao mà tạo sự bất ngờ nữa, đúng vậy không, đến đây, anh ôm một cái!
Tần Thiên nhìn Kiều Hi đưa tay nói, muốn ôm lấy Kiều Hi, nhưng lại bị Kiều Hi ngăn cản, chỉ chỉ vào bụng của cô ấy.
Tần Thiên nhìn xuống, phát hiện bờ eo thon bé bỏng của cô ấy đã không thấy đâu nữa, mà bụng đã to ra.
- Oa, em ăn như thế nào mà mập như vậy, còn không đi giảm béo!
Tần Thiên giật mình nói.
- Không phải, người ta mang thai á!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói.
- Mang thai?!
Tần Thiên nhìn thấy vô cùng giật mình, Kiều Hi rõ ràng mang thai.
- Ừm ừm, lần trước sau khi chúng ta làm chuyện đó, kỳ kinh nguyệt của em đã không bình thường rồi, về sau bụng dần lớn lên, em đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói em đã mang thai ba tháng. Sau đó em nói với chị Thi Vũ, cho nên bọn họ liền đưa em qua nơi này ở, ba mẹ anh cũng tới, nói muốn đi cúng lễ, nhưng em không đi, em chưa quen thuộc nơi này, nên em ở chỗ này chờ anh trở về!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên chậm rãi nói, vẻ mặt lộ ra dáng vẻ hạnh phúc.
- Nói như vậy, anh sắp làm cha! Anh được làm cha! Được làm cha?!
Tần Thiên nghe được mấy lời của Kiều Hi nói kích động trực tiếp vượt qua ghế sô pha, một tay ôm lấy Kiều Hi bế lên, hung hăng hôn một cái, vô cùng kích động, không nghĩ tới hắn lại có thể làm cha, hắn không hề nghĩ đến chuyện này.
Kiều Hi nhìn thấy bộ dạng kích động của Tần Thiên như vậy, cũng rất là cao hứng, giang tay ôm lấy cổ của Tần Thiên, đối mặt với Tần Thiên nói:
- Bác sĩ nói, không thể vận động mạnh, em bé còn nhỏ, nếu không dễ bị sanh non!
- A a, đúng đúng, em mau ngồi xuống, vợ tốt của ta!
Tần Thiên vội vàng giảng cho Kiều Hi ngồi xuống, đặt ở trên ghế sa lon, rất là kích động, giờ phút này tâm tình cũng không biết phải hình dung như thế nào.
- Còn có một tin tức tốt muốn nói cho anh biết!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên nói.
- Tin tức tốt gì, nói mau!
Tần Thiên sốt ruột hỏi.
- Chị Phỉ Nhi cũng đã mang thai hơn hai tháng!
Kiều Hi nói.
- A... Không phải chứ, bất ngờ lớn như vậy sao?!
Tần Thiên không thể tin được nhìn xem Kiều Hi. Kiều Hi nhìn Tần Thiên rất nghiêm túc nhẹ gật đầu, tỏ vẻ bản thân không có nói sai lừa gạt hắn.
Giờ phút này Tần Thiên rốt cuộc kiềm chế không nổi sự kích động, trực tiếp đứng lên, hét lớn một tiếng, cực kỳ kích động. Hắn không nghĩ tới vừa về đến nhà, hai cô vợ của hắn đều mang thai, thật đáng mừng. Tần Thiên kích động đi tới đi lui trong phòng, nội tâm vui sướng căn bản không cách nào thở bình thường được.
Mạnh mà, Tần Thiên đột nhiên nhớ tới một vấn đề, chính là, bản thân hắn cũng đã cùng với hai người Triệu Chỉ Nhược Lâm Hiểu Di cũng là toàn bộ bắn vào bên trong, không biết hai người bọn họ có mang thai hay không, nghĩ tới đây, Tần Thiên lập tức hỏi Kiều Hi.
Kiều Hi lắc đầu, thật đáng tiếc nói cho Tần Thiên không có.
- A, không sao, có hai người đủ để cho anh vui sướng rồi, đúng rồi, Phỉ Nhi, em ấy đã đi đâu rồi?
Tần Thiên nhìn Kiều Hi hỏi.
- Chị Phỉ Nhi ở cục cảnh sát!
Kiều Hi trả lời.
- Không phải chứ, cô nàng này cũng mang thai, còn đến cục cảnh sát, quá lâu không bị ăn đòn rồi. Em ở đây chờ anh, anh đi tìm em ấy trở về, rất nhanh anh sẽ trở về, chờ anh đó!
Tần Thiên nhìn Kiều Hi nói, nói xong nhanh chóng chạy ra bên ngoài, phân phó đệ tử Tần gia bảo vệ tốt cho Kiều Hi, sau đó chính mình lái xe nhanh chóng đi đến cục cảnh sát. ...
Cục cảnh sát thành phố.
Văn phòng Phó cục trưởng, chính là văn phòng của Lý Phỉ Nhi.
Giờ phút này, trong văn phòng, Lý Phỉ Nhi đang ngồi ở trên bàn công tác xem văn bản tài liệu. Bên cạnh, một người đàn ông trung niên đứng ở bên cạnh nhìn Phỉ Nhi, sắc mặt rất là lo lắng, người này chính là Cục trưởng cục cảnh sát.
- Tôi nói, đồng chí Phỉ Nhi, tôi van cô, cô tranh thủ thời gian về nhà an tâm dưỡng thai, chuyện trong cục có tôi là được rồi, cô mau trở về đi, được không?
Cục trưởng cục cảnh sát nhìn Lý Phỉ Nhi sốt ruột nói. Hiện tại Lý Phỉ Nhi đang mang thai, hắn không muốn Lý Phỉ Nhi ở chỗ này gặp chuyện không may, bằng không mà nói, chồng của Lý Phỉ Nhi, Tần Thiên muốn cho nổ tung cục cảnh sát, ông ấy cũng đảm đương không nổi.
- Cục trưởng, tôi còn đang bận việc, tôi nói này, xảy ra chuyện là tự bản thân tôi, không cần ông phụ trách, ông không cần lo lắng!
Lý Phỉ Nhi nhìn Cục trưởng cục cảnh sát lạnh lùng nói.
Nhưng cho dù cô ấy nói như vậy cũng vô dụng, Cục trưởng cục cảnh sát tuyệt đối sẽ không tin tưởng được, thầm lo lắng:
- Cô nói không có việc gì xảy ra, nhưng xảy ra chuyện, chồng của cô cũng không phải sẽ nói như vậy.
- Ha ha, nghe cô nói như vậy, tôi không phải có ý này. Tôi chỉ cảm thấy cô đang mang thai, mấy tháng đầu sẽ tương đối nguy hiểm, hay là về nhà an tâm dưỡng thai sẽ tốt hơn, không có ý khác. Cô không nên hiểu lầm tôi, tôi chính là đang lo lắng cho thai nhi trong bụng cô!
Cục trưởng cười nói, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Ai dám tin tưởng cô, không có xảy ra việc gì thì tốt, vừa xảy ra chuyện cô cam đoan cái rắm gì cũng như không, mấu chốt là gã chồng hung bạo của cô. ...