- Chủ nhân, hiện tại ngài đã thành công luyện chế ra huyết nhân hóa thân rồi. Bây giờ, ngài hãy đem huyết tinh sát khí trong cơ thể toàn bộ bạo phát đi ra, để cho phân thân này giúp ngài hấp thu!
Ba Ba Ca nhìn Tần Thiên nói.
- Được!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, khủng bố sát khí trên người liền bạo phát ra, trong nháy mắt, toàn bộ không gian xung quanh đều hóa thành biển máu.
- Mẹ kiếp! Tiểu tử nhà ngươi giết bao nhiêu người vậy?
Tử Hoàng hoảng sợ nói.
Tần Thiên không có để ý tới hắn, mà khống chế huyết nhân phân thân bắt đầu hấp thu những sát khí huyết tinh kia. Những thứ này đối với phân thân huyết nhân mà nói, cũng chính là năng lượng tu luyện.
Huyết nhân nhanh chóng biến trở về hình thái hạt châu, bắt đầu hấp thu vô số huyết tinh sát khí này, Tần Thiên thì không ngừng phóng thích chúng.
Toàn bộ không gian dùng hạt châu làm trung tâm, tạo thành một vòng xoáy sương mù máu huyết to lớn, nhanh chóng đem tất cả sát khí máu tanh đều hấp thu vào bên trong, cảnh tượng có chút đồ sộ.
Nhưng huyết tinh sát khí trong cơ thể Tần Thiên rất nhiều, trong lúc nhất thời còn không cách nào hấp thu hoàn tất, cho nên muốn hấp thu hoàn tất, còn phải cần một khoảng thời gian.
- Quá kinh khủng, tiểu tử này, hay là ta trở về bên trong chơi đây!
Tử Hoàng nhìn thấy sát khí đầy trời, lầu bầu nói, nhanh chóng bay trở về tiểu thế giới bên trong Tần Thiên. ...
Bên ngoài không gian chiếc nhẫn.
Đại học Quang Châu, học viện hộ sĩ.
- Tương Tương, buổi tối bạn có rảnh không?
Vừa tan học, Sở Tương Tương chuẩn bị rời khỏi phòng học, đúng lúc này, âm thanh của một nam sinh ở bên cạnh vang lên.
Sở Tương Tương quay đầu nhìn lại, chứng kiến một nam sinh anh tuấn đang đi về phía cô ấy. Thì ra là bạn học Yến Thần, vừa mới chuyển trường tới không được vài ngày, lớp học có duy nhất một người hộ sĩ là nam, tướng mạo cực kỳ đẹp trai. Nghe đồn gia thế cũng vô cùng tốt, cha của cậu ấy dường như là viện trưởng của một bệnh viện lớn nào đó ở thành phố Tĩnh Hải. Hình mẫu điển hình đẹp trai giàu có, được nữ sinh hoan nghênh, vừa mới chuyển trường đến, đã được nữ sinh trong lớp học điên cuồng theo đuổi. Nhưng mà cậu ấy một người cũng không để ý, chỉ dính lấy Sở Tương Tương.
Rất hiển nhiên, người này là vừa ý Sở Tương Tương.
- Bạn học Yến Thần, cậu có chuyện gì sao?
Sở Tương Tương nhìn Yến Thần hỏi.
- Là như thế này, hôm nay là sinh nhật của tôi, trong nhà tôi mở một cái party, mời rất nhiều bạn bè bằng hữu, cho nên muốn hỏi cô có thể tới tham gia hay không. Nếu như cô có thể tới tôi nhất định sẽ vô cùng vui mừng!
Yến Thần nhìn Sở Tương Tương nói.
Sở Tương Tương nghe xong, đối với Yến Thần thật có lỗi cười cười nói:
- Xin lỗi rồi, bạn Yến Thần, bạn trai tôi vừa trở về, buổi tối tôi muốn ở cùng anh ấy, không có thời gian đi, chúc cậu sinh nhật vui vẻ!
Nói xong, Sở Tương Tương liền đứng lên rời đi, nhưng Yến Thần hiển nhiên là không cam lòng, trực tiếp đi đến ngăn cản Sở Tương Tương.
- Bạn học Tương Tương, bạn có thể mời bạn trai của bạn cùng đi, tôi không ngại!
Yến Thần nhìn Sở Tương Tương nói.
- Chuyện này không hay lắm, bạn trai của tôi cũng không biết cậu!
Sở Tương Tương khó xử nói.
- Không có việc gì, tôi nói hết rồi, tôi không ngại, không biết thì đến sẽ trở thành quen biết, không phải sao?!
Yến Thần tiếp tục nói, không muốn đơn giản buông tha cho Sở Tương Tương. Với bộ dạng như thế, dường như nếu Sở Tương Tương không đồng ý còn sẽ không cho cô ấy rời đi.
Sở Tương Tương nhìn Yến Thần, rất là khó xử. Yến Thần yêu thích cô ấy, Sở Tương Tương tuyệt đối có thể cảm nhận được, nhưng cô ấy là bạn gái của Tần Thiên, như thế nào có thể ở cùng một chỗ với Yến Thần. Tới gần một chút cô ấy đều cảm giác như bản thân phản bội Tần Thiên, có loại cảm giác chịu tội, lại càng tội lỗi nếu một mình đi tham dự bữa tiệc sinh nhật của hắn, cho nên Sở Tương Tương muốn rời khỏi Yến Thần càng xa càng tốt.
Nhưng nhìn thấy thái độ của Yến Thần như vậy, nếu cô ấy không đi, chỉ sợ hắn sẽ dây dưa không ngớt. Hơn nữa hắn luôn dây dưa lấy cô ấy, Sở Tương Tương cũng cảm thấy rất phiền, có lẽ nắm lấy cơ hội này, dẫn theo Tần Thiên, để cho Yến Thần triệt để hết hy vọng.
Nghĩ ngợi một hồi, Sở Tương Tương tiện thể nói:
- Đã như vậy, bạn Yến Thần đã nói như vậy rồi, tôi không đi chỉ sợ không được tốt. Vậy được rồi, buổi tối tôi sẽ đi qua, nhà của cậu ở nơi nào, party sinh nhật khi nào bắt đầu vậy?
Yến Thần nghe được Sở Tương Tương đã đồng ý, lập tức lộ ra nụ cười hài lòng.
- Nhà của cô ở nơi nào, buổi tối tôi cho xe đi đón cô đến!
Yến Thần nói.
- Không cần, tôi tự mình đi thì được rồi, cậu hãy nói thời gian địa điểm!
Sở Tương Tương từ chối nói.
- Vậy cảm ơn bạn học Tương Tương nể mặt, tám giờ tối, đúng giờ tiệc sẽ bắt đầu, địa điểm tại biệt thự Hồ Thiên Nga, tòa nhà 16, tôi ở đó chờ cô!
Yến Thần nhìn xem Sở Tương Tương nói.
- Được, thế tôi đi trước, buổi tối gặp lại, bạn học Yến Thần!
Sở Tương Tương nói xong, liền thu dọn đồ đạc của cô ấy, sau đó đi ra bên ngoài.
Yến Thần nhìn thấy Sở Tương Tương đã đi ra, khóe miệng có chút nhếch, độ cong khuôn miệng lộ ra một vẻ tà ý, giống như cười mà không phải cười, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, mờ ám. ...
- Chồng như thế nào còn chưa ra, đã nhanh tới giờ ăn trưa cơm rồi!
Lý Phỉ Nhi nhìn chiếc nhẫn trên tay phàn nàn nói, bọn họ đều đã chờ thật lâu, đã đến thời gian ăn cơm trưa, nhưng Tần Thiên còn chưa từ trong giới chỉ đi ra, đối với lời nói trước đó hoàn toàn không khớp.
- Chờ một chút đi, có lẽ đang ở thời khắc mấu chốt đột phá!
Kiều Hi nói.
Hai người bọn họ đang nói, cửa lớn bị một người đẩy ra, Sở Tương Tương dẫn theo Bao Bao đã trở về.
- Ồ! Tương Tương, như thế nào em trở về sớm như vậy, buổi chiều không cần đi học sao?
Lý Phỉ Nhi nhìn thấy Sở Tương Tương đã về giật mình nói.
- Dạ, buổi chiều không có lớp, các chị đã ăn cơm chưa, em đi nấu cơm cho mọi người!
Sở Tương Tương nói.
- À... Không cần không cần, bọn chị đã gọi thức ăn ở bên ngoài rồi, rất nhanh sẽ giao đến!
Hai người Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi đồng thời đứng lên, trăm miệng một lời nói, lộ ra vẻ mặt lo sợ, giống như sắp phát sinh việc gì đó không tốt.
Xác thực như thế, bởi vì Sở Tương Tương nấu cơm thật sự là quá kém, lần trước làm cơm, trực tiếp khiến cho chú chó nhỏ trúng độc lật ra. Bọn người Lý Phỉ Nhi cũng không dám để cho cô ấy tiến vào phòng bếp một lần nào nữa, nhất là hiện tại bọn họ đang mang thai, càng thêm không dám ăn cơm của cô ấy nấu, miễn cho gặp chuyện không may.
- À! Vậy em đi lên phòng trước đây!
Sở Tương Tương phiền muộn nhíu lông mày, cũng biết bản thân nấu cơm không thể ăn, liền dẫn Bao Bao đi vào phòng.
- Tương Tương, em đừng để ý, chúng ta không phải ghét bỏ đồ ăn của em!
- Tương Tương, em nấu cơm còn rất tốt, chính là không thích hợp lắm cho người ăn!
Hai người Lý Phỉ Nhi ở sau lưng nói theo, thế nhưng mà Sở Tương Tương lại không có phản ứng gì.
- Chúng ta đã nói quá mức sao, làm Tương Tương bị tổn thương sao?!
Kiều Hi lo lắng nói.
- Có thể là vậy, muốn hay không đi khích lệ em ấy một chút?
Lý Phỉ Nhi nói.
- Chuyện này... Không cần đâu!
Kiều Hi trả lời.
- Vậy được rồi, đúng rồi, nhanh gọi điện thoại, gọi đồ ăn bên ngoài, bằng không thì chút nữa sẽ nhịn đói mất!
- Được!
Lý Phỉ Nhi vội vàng lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại đặt đồ ăn trưa. ...
Bên trong không gian chiếc nhẫn.
Giờ phút này, không gian bên trong mùi máu tanh đã không còn kinh khủng như trước đó nữa, đã trở nên mỏng hơn, sắp bị Huyết Linh châu triệt để hấp thu tất cả. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đoán chừng trong vòng nửa giờ đồng hồ đã có thể hoàn tất việc hấp thu. ...