Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1692 - Chương 1697: Xin Lỗi

 Chương 1697: Xin Lỗi Chương 1697: Xin Lỗi Chương 1697: Xin Lỗi

- Hô! Rốt cuộc cũng ổn rồi!

Bên trong không gian chiếc nhẫn, giờ phút này, Tần Thiên mở to mắt, từ trên mặt đất đứng lên, bây giờ hắn, toàn thân không còn có một chút nào sát khí huyết tinh, cả người khí tức vô cùng bình thản, trên người mơ hồ tản mát ra một loại khí tức phảng phất giống như người ở trên Tiên giới.

Ở phía trước Tần Thiên, một huyết nhân giống như đúc hắn đứng ở nơi đó, mặt không chút biểu cảm, trên người tản ra sát khí huyết tinh vô cùng khủng bố. Nếu không bởi vì hắn là phân thân của Tần Thiên, Tần Thiên cũng cảm thấy bản thân không thể tới gần hắn ba mét.

- Rất tốt, không nghĩ tới sau khi hấp thu huyết tinh chi khí ngươi rõ ràng đã cường đại rồi, bất quá còn thiếu một chút, không có đột phá, chỉ cần lại hấp thu một ít máu tươi khẳng định cảnh giới có thể đột phá giống như mình.

- Chủ nhân, chúc mừng, hiện tại thân thể của ngài đã là tinh khiết rồi, không có bất kỳ sát khí, không cần lo lắng người của Phật môn nữa!

Ba Ba Ca nhìn Tần Thiên nói.

- Đúng vậy, điểm này ta không nghĩ tới. Mẹ nó, mấy con lừa đầu trọc chết tiệt kia cả ngày đối phó với lão tử. Bây giờ lão tử không sợ bọn họ rồi, hôm nào đánh đấm với bọn hắn một chút mới được!

Tần Thiên lầu bầu nói, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa, đã nhanh hủy đi khí chất tiên nhân kia.

- Năng lượng của ta biến thành màu vàng kim rồi!

Tần Thiên giật mình nói, nhìn nguồn năng lượng trên tay, màu vàng ánh nhàn nhạt, tản ra một cổ khí tức nhu hòa Cửu dương, nhìn như bình thản, nhưng kì thực mãnh liệt, hoàn toàn không giống với so với trước đó. Lần này, trở thành ẩn tàng, điều này nói rõ, Tần Thiên tu luyện đã bắt đầu tiến vào mức độ thành thục, hiện tại mới xem như triệt để tiến nhập bên trên tầng ba cảnh giới.

- Đây là bởi vì sát khí huyết tinh trong cơ thể chủ nhân đều bị hấp thu đi rồi, toàn bộ biến thành thân thể Cửu dương Chi khí, cho nên mới phải có dạng khí tức như thế này!

Ba Ba Ca nói.

- Thì ra là như vậy, thật không tồi, ta cảm giác năng lượng của ta dường như lại biến đổi tiến thêm một bước!

Tần Thiên vui vẻ nói.

- Đúng là như thế, bởi vì trước đây chủ nhân ngài tuy năng lượng đầy đủ tinh thuần, nhưng bên trong vẫn mang theo huyết tinh sát khí, phá hủy độ cao tinh thuần, ngược lại biến thành một loại tạp chất, hiện tại xem như ngài đã đem tạp chất kia triệt để diệt trừ đi!

Tần Thiên nhẹ gật đầu, nói không sai, trước đó huyết tinh sát khí thật đúng là giống như một loại tạp chất, chỉ có điều so ra là tạp chất tinh thuần mà thôi, hiện tại năng lượng của hắn đã thêm một bước, kế tiếp tu luyện tuyệt đối sẽ tiến thêm một bước cao.

- Tốt rồi, Ba Ba Ca, ta đi đây!

Tần Thiên rất hài lòng với tình hình hiện tại của hắn, nhanh chóng rời khỏi không gian bên trong chiếc nhẫn, về tới hiện thực.

Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi còn có Sở Tương Tương, ba người đang ở trong phòng khách xem TV, Tần Thiên đột nhiên xuất hiện, dọa ba người kêu to một tiếng.

- Làm em sợ muốn chết!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên trách cứ nói.

- Hì hì, ngoài ý muốn, ngoài ý muốn a!

Tần Thiên cảm thấy có lỗi nói, ôm lấy Lý Phỉ Nhi hôn một chút.

Đúng lúc này, hai người Kiều Hi và Sở Tương Tương đều rất kinh ngạc nhìn Tần Thiên, lộ ra vẻ mặt cực kỳ giật mình, giống như nhìn thấy một người chưa thấy qua bao giờ. Lý Phỉ Nhi lúc này cũng thế, cùng với hai người Kiều Hi làm ra dáng vẻ giống như nhau.

- Làm sao vậy, giật mình như vậy, chẳng lẽ trên mặt anh có dính gì, không phải khuôn mặt của anh bị hủy chứ?!

Tần Thiên kinh hoảng nói, vội vàng sờ lên mặt của hắn, phát hiện không có, lập tức thở dài một hơi.

- Chồng, anh so với trước kia không giống nhau!

- Đúng vậy đó, thoạt nhìn anh giống như không phải là người phàm!

- Đúng, là Thần tiên!

Ba người Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên lần lượt bình luận.

- Thật sao? Anh như thế nào không biết?

Tần Thiên nói, trong nội tâm thầm nghĩ, có thể là bởi vì mùi máu tanh trên người đã được trừ đi, cả người có chút cải biến.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên, rất là nghiêm túc nói:

- Sát khí trên người anh đã không có, cảm giác anh thật giống như thay đổi cả người, khí tức vô cùng thuần khiết, toàn thân tản ra một cổ Hạo nhiên chính khí!

- Đúng!

Kiều Hi cùng với Lý Phỉ Nhi đều nhẹ gật đầu.

- Đúng vậy, vì con của chúng ta, anh đã đem sát khí trên người tiêu trừ hết, về sau ít giết chóc lại!

Tần Thiên nhìn ba người bọn họ nói.

Lý Phỉ Nhi và Kiều Hi nghe được cực kỳ cao hứng, sau đó rất là điềm mật, ngọt ngào kêu một tiếng chồng yêu, ôm hôn Tần Thiên. Sở Tương Tương cũng không cam chịu yếu thế hôn Tần Thiên một cái, Tần Thiên cảm thấy cực kỳ thoải mái.

- Đúng rồi, chồng, em đã chuẩn bị đồ ăn cho anh rồi, anh nhanh đi ăn cơm đi, bọn em đều đã ăn rồi!

Kiều Hi nhìn Tần Thiên nói.

- Đúng vậy, đáng chết chút nữa quên, để các em nấu cơm, các em không có sao chứ!

Tần Thiên vội vàng lo lắng hỏi.

- Không có việc gì, chúng em gọi thức ăn bên ngoài!

Kiều Hi nói.

- À, thế thì tốt, anh đây đi ăn cơm trước, các em cứ xem TV!

Tần Thiên rất nhanh đi tới nhà ăn, tu luyện một hồi trở về, thật đúng là đói bụng, gần như đã tiêu hao rất lớn, Tần Thiên bưng chén cơm lên không ngừng ăn.

Ăn chưa được mấy ngụm, Sở Tương Tương đã vào được.

- Chồng, chị Mị Ảnh dẫn theo hai lão vị trưởng lão tới tìm anh kìa!

Sở Tương Tương thông báo cho Tần Thiên nói.

Tần Thiên nghe xong, sắc mặt bất chợt nhăn nhó, thầm nghĩ:

- Mị Ảnh thì không có gì, còn hai lão già kia thì rất đáng ghét, lúc này đến hẳn là để xin lỗi.

- Em để cho bọn họ vào đi, anh đang ăn không rảnh đi ra ngoài!

Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, Sở Tương Tương nhẹ gật đầu, sau đó dẫn Mị Ảnh còn có hai gã trưởng lão Thiên Dực và Thiên Tường đi đến.

Thiên Tường nhìn Tần Thiên rất là hòa nhã mỉm cười, còn gã Thiên Dực thì vẫn tiếp tục bưng lấy cái mặt đen xì, vẫn là một bộ nhìn Tần Thiên không vừa mắt, bộ dạng muốn đánh Tần Thiên. Mị Ảnh thì có chút không dám nhìn Tần Thiên, hơn nữa sắc mặt cũng đỏ lên, không biết đã có chuyện gì xảy ra, đoán chừng nguyên nhân là bị Tần Thiên hôn, có chút thẹn thùng.

- Hai người các ông muốn làm gì, lúc này đến, muốn đến nhà của chúng tôi ăn chực sao, không có cửa đâu!

Tần Thiên khẩn trương nhìn hai người Thiên Dực và Thiên Tường giọng điệu khó chịu nói.

Hai người bọn họ nghe xong, lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, là gia chủ Tần gia thấy thế nào lại keo kiệt như vậy, một chút cũng không có tác phong của gia chủ đại gia tộc, thoạt nhìn giống như tên bủn xỉn, khá may là hai người bọn họ không phải đến ăn chực, bằng không thì đã chết đói.

- Ha ha... Cậu đã hiểu lầm, Tần gia chủ, chúng ta tới là tìm cậu xin lỗi. Chuyện trước đó là do chúng tôi không đúng, chúng tôi xin lỗi, hi vọng cậu không giữ ở trong lòng!

Thiên Tường nhìn Tần Thiên mỉm cười nói, việc này chỉ sợ là lần đầu tiên trong đời của ông ấy cười làm lành với tiểu bối.

- Thực xin lỗi, Tần gia chủ!

Thiên Dực bên cạnh cũng mở miệng nói, tuy nhiên sắc mặt lại không tốt, nhưng cũng không dám hành động lỗ mãng.

Tần Thiên nhìn hai người Thiên Dực, đều đã xin lỗi rồi, nên cũng tạm tha cho người ta, Tần Thiên cũng không muốn theo chân bọn họ dây dưa, vì vậy nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Ừm ừm, tôi đã tiếp nhận, các ông đi đi, tôi sẽ không giữ các ông ở lại ăn cơm, các ông đừng trông chờ!

Hai người Thiên Tường nghe thấy thiếu chút nữa té xỉu, mồ hôi lạnh ứa ra.

- Được rồi, chuyện kia quyết định vậy nha!

Thiên Tường cười híp mắt nói, Tần Thiên nhẹ gật đầu, sau đó nhìn Mị Ảnh nói:

- Cô em, ăn cơm chưa, muốn ở đây ăn cơm hay không?

Tần Thiên nhìn về phía Mị Ảnh nói.

- Tiểu Ảnh, cô hãy ở lại đây, dù sao cũng chưa ăn cơm, chúng tôi đi trước!

Mị Ảnh còn không có đồng ý, Thiên Tường đã trực tiếp mở miệng, nói xong vội vàng lôi kéo Thiên Dực rời đi. Bởi vì ông ấy biết rõ, Mị Ảnh cùng với Tần Thiên có giao tình, Mị Ảnh ở chỗ này sẽ xử lý được nhiều chuyện, hơn nữa còn có chuyện chưa được nhắn nhủ. ...

Bình Luận (0)
Comment