Mị Ảnh nhìn thấy Thiên Tường cùng với Thiên Dực đã đi khỏi, lập tức cảm giác có chút không được tự nhiên. Cô ấy đứng ở nơi đó, cảm giác hoàn toàn đã không còn loại khí phách hung hăng càn quấy như ngày xưa, trông giống như một cô gái nhỏ mới từ trong núi đi đến thành phố lớn, bộ dạng không biết làm sao.
- Đứng đấy làm gì, ngồi xuống, ăn cơm đi!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, sau đó một tay kéo lấy cô ấy, đặt cô ấy ngồi ở trên ghế bên cạnh, đưa cho cô ấy một chén cơm.
- Cảm ơn!
Mị Ảnh cúi đầu, dáng vẻ có chút khẩn trương, nói rất là mất tự nhiên, bởi vì cô ấy chưa bao giờ am hiểu nói từ cảm ơn, chớ đừng nói chi là với loại tình huống hiện tại này. Trong đầu cô ấy một mực nhớ tới cảnh tượng Tần Thiên hôn cô ấy trước đó, trong nội tâm rất loạn, cầm lấy chiếc đũa cúi đầu bắt đầu ăn.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng kia của Mị Ảnh, liếm liếm bờ môi, cười nói:
- Cô cho cả tóc vào miệng ăn luôn rồi!
- A... Thật không?!
Mị Ảnh vội vàng vươn tay quẹt vào bên miệng, nhưng miệng lại không có, nhìn lại Tần Thiên, thấy hắn đang nở một nụ cười xấu xa nhìn cô ấy, hiển nhiên cô ấy đã bị Tần Thiên trêu chọc, cảm thấy có chút tức giận, mở miệng nói:
- Thú vị lắm sao?!
- Ha ha ha... Thú vị, cô nói cô, khẩn trương như vậy làm gì, có phải còn đang suy nghĩ về chuyện vừa rồi bị tôi hôn đúng không, triệt để yêu mến tôi rồi sao?!
Tần Thiên đã nhìn thấu tâm tư Mị Ảnh, cô gái không hề có kinh nghiệm yêu đương.
Mị Ảnh bị Tần Thiên đoán trúng tâm tư, khẩn trương lên, vội vàng nói:
- Không phải, tôi mới không yêu cậu!
- À, cô không yêu tôi sao, tôi cũng thế, cô không có khả năng yêu tôi, vậy thì cô thích tôi!
Tần Thiên tiếp tục trêu đùa nói.
- Ừm... A, không phải, tôi cũng không thích cậu!
Mị Ảnh bối rối nói, thiếu chút nữa đã bị Tần Thiên làm cho bấn loạn.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Mị Ảnh như vậy, nhịn không được phá lên cười, thiếu chút nữa cười sặc sụa, cô nàng này, thật sự là càng ngày càng dễ bị trêu chọc.
- Cười cái khỉ gì, đồ khốn!
Mị Ảnh bị Tần Thiên giày vò, tức đến đỏ mặt, mở miệng chửi Tần Thiên.
- Ừm ừm, như vậy mới đúng, đây mới là cô vốn có, ha ha ha, ăn cơm ăn cơm!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười nói, tiếp tục ăn cơm. Mị Ảnh bị Tần Thiên trêu chọc như vậy, cũng tự nhiên hơn nhiều, khôi phục lại bộ dáng lúc trước. ...
Rất nhanh, hai người Tần Thiên đã ăn cơm xong, Mị Ảnh bắt đầu cùng Tần Thiên nói kỹ càng tình huống nhiệm vụ lần này.
Thời gian định là 5 tây tháng sau, thời gian còn có hơn một tháng, không phải rất gấp, cũng đủ cho Tần Thiên từ trong trận đấu của các đại môn phái trở về.
Chuyện lần này cùng với lần đi Nhật Bổn trước đó là giống nhau, cũng là đi cùng với Mị Ảnh.
Sau khi hai người Tần Thiên đã bàn bạc xong xuôi, Tần Thiên liền bị Sở Tương Tương kéo đi, đem chuyện hôm nay trong trường học Yến Thần mời bọn họ tham gia yến hội sinh nhật nói một lần với Tần Thiên, đồng thời nói rõ chuyện Yến Thần theo đuổi cô ấy.
- Thật sự là đáng ghét, dám đoạt vợ của anh, những người này, quá đáng ghét!
Tần Thiên phiền muộn lắc đầu, đem Sở Tương Tương ôm vào trong lòng, ai muốn cướp đi Sở Tương Tương, vậy thì hãy bước qua thi thể của hắn.
- Đúng rồi, chồng, còn có một việc em muốn thương lượng với anh!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói.
- Chuyện gì?
Tần Thiên hỏi.
- Em muốn học nấu cơm, anh nấu ăn ngon như vậy, dạy em được không vậy?!
Sở Tương Tương nhớ tới Tần Thiên, Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi đối với biểu hiện của cô ấy, trong nội tâm rất khó cho qua, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải học biết làm cơm mới được.
- Nấu cơm? Như thế nào đột nhiên muốn học thứ này nữa à, được, không có vấn đề, khó được em nguyện ý học tập, ban thưởng cho em một cái!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, ôm Sở Tương Tương, hung hăng hôn một ngụm. ...
Buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, tất cả mọi người không có việc gì làm, buổi sáng vốn là muốn cùng bọn người Lý Phỉ Nhi đi cô nhi viện, kết quả bởi vì chuyện của hai cha con Mãn Giang còn có chuyện hắn bỗng nhiên cần đột phá, nên vẫn chưa thể đi được, cho nên buổi chiều Tần Thiên đã lái xe, dẫn theo bọn họ cùng nhau đi đến cô nhi viện.
Tính ra đã hơn hai tháng không ghé thăm cô nhi viện, cũng không biết bên đó thế nào.
Tần Thiên lái xe, chở bốn người Kiều Hi, rất nhanh đã đến cô nhi viện bên này. Mới vừa đến Tần Thiên đều ngây ngẩn cả người, bởi vì nơi này rõ ràng không phải cô nhi viện nữa rồi, mà là biến thành một trường học, tên là Trường trung học Quang Minh.
Tần Thiên nhìn thấy trường học này, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, chính hắn trước đó đã từng cùng Diêu Phi Yến nói qua, về vấn đề giáo dục. Hai người bọn họ nói qua việc thành lập một ngôi trường, để cho Phong Tử đi hỗ trợ, như thế xem ra, trường học này đã được xây dựng hoàn tất.
Chỉ là tốc độ này cũng quá là nhanh, lúc này mới gần hai tháng mà đã hoàn thành.
- Làm sao vậy, Tần Thiên, chúng ta không phải đi cô nhi viện sao, làm sao tới trường trung học rồi?
Lý Phỉ Nhi nhìn trường học phía trước nghi ngờ nói, cô ấy đối với chuyện ở cô nhi viện có nghe qua, nhưng chưa từng tới đây, căn bản không biết. Chuyện này Tần Thiên cũng không có nói cho bọn họ nghe, đều do Phong Tử và Diêu Phi Yến phụ trách, không biết cũng không thể tránh được.
- Đi vào bên trong em sẽ biết!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi cười nói.
- Bang bang!
Tần Thiên vừa mới chuẩn bị đi vào, đúng lúc này, cửa sổ xe đã bị gõ vang rồi. Tần Thiên nhanh chóng kéo kính xe xuống, một người mặc đồng phục bảo vệ nhìn Tần Thiên nói:
- Thực xin lỗi, thưa ngài, ở đây không thể đỗ xe, mời ngài đỗ xe ở chỗ khác, ở đây... !
Sắp nói hết câu, bảo vệ đột nhiên ngây dại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, giống như nhìn thấy một nhân vật to lớn nào đó.
Tần Thiên nhìn bảo vệ, nhìn thấy trước ngực hắn có kí hiệu của Thiên Bang, cười cười nói:
- Cậu là người Thiên Bang?!
- Tôi... Tôi phải. . Thiên... Thiên ca, là anh sao!
Bảo vệ nhìn Tần Thiên khẩn trương nói, bộ dạng của Tần Thiên khi nhập bang phái tất nhiên phải nhìn thấy qua, nhất định phải nhận biết được lão đại Tần Thiên phía sau này, miễn cho phạm sai lầm, đây là chế định do Phong Tử đặt ra. Chỉ có điều Tần Thiên so với trước kia biến hóa quá lớn, bảo vệ có chút nhận không ra, cho nên không thể xác định rõ.
- Ừm, là tôi, tôi muốn đi vào bên trong, cậu chớ khẩn trương!
Tần Thiên nhìn bảo vệ nói.
- Dạ dạ, Thiên ca, anh chờ một lát tôi xác nhận lại một chút, thực xin lỗi, bởi vì anh so với trên ảnh đẹp trai hơn nhiều lắm!
Bảo vệ nhìn Tần Thiên khẩn trương nói, thân thủ lấy ra một tấm hình, cẩn thận bắt đầu đối chiếu, phát hiện quả nhiên là Tần Thiên, sau đó vội vàng thông báo cho một bảo vệ khác bên trong mở cửa, để cho Tần Thiên đi vào.
- Rất tốt, cậu làm việc rất chân thành, có cố gắng, nói với cấp trên của cậu, về sau mỗi tháng tăng lương cho cậu 500 ngàn, chính do tôi nói!
Tần Thiên nhìn bảo vệ này nói.
- Dạ dạ, cảm ơn Thiên ca, cảm ơn Thiên ca, tôi lập tức thông báo cho Diêu tổng!
Bảo vệ vội vàng nói.
Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhanh chóng lái xe đi vào bên trong, lái vào bãi đỗ xe, ngừng lại, mở cửa xe, mọi người đi xuống.
Trong trường học rất nhiều học sinh đang đi học, Tần Thiên dẫn theo chúng nữ đi từ từ vào trường học, nhìn những học sinh này, từ mầm non đến cấp 3 đều có. Rất nhiều người nhìn thấy năm người Tần Thiên, đều nhao nhao nhìn về phía bọn họ với ánh mắt tò mò.
Con mắt của đám học sinh cấp 3 học sinh trung học tất cả đều chăm chú dán vào trên người mấy người vợ của Tần Thiên, đều là con trai ở thời kỳ trưởng thành, nhìn thấy con gái xinh đẹp tự nhiên là khống chế không nổi.
- Tần Thiên!
Đối diện bọn người Tần Thiên, một người mỹ nữ mặc đồng phục chân mang dép lê cao rất nhanh đã đi tới Tần Thiên bên này, Tần Thiên liền nhận ra được, chính là Diêu Phi Yến.